古诗词

王子约双钩竹歌

李昱

王君金华人,画竹夸当代。wáng jūn jīn huá rén,huà zhú kuā dāng dài。
此竹乃是钩勒之所为,坐上千人万人爱。cǐ zhú nǎi shì gōu lēi zhī suǒ wèi,zuò shàng qiān rén wàn rén ài。
令祖蓝田王右丞,盛唐诗格称其能。lìng zǔ lán tián wáng yòu chéng,shèng táng shī gé chēng qí néng。
将诗变竹寄馀趣,传与衣冠不乏千载之云礽。jiāng shī biàn zhú jì yú qù,chuán yǔ yī guān bù fá qiān zài zhī yún réng。
王君为人清拔俗,兴来踏遍筼筜谷。wáng jūn wèi rén qīng bá sú,xīng lái tà biàn yún dāng gǔ。
笼籦桃枝纷入眼,??笆篻常经目。lóng zhōng táo zhī fēn rù yǎn,liáo lǐ bā piǎo cháng jīng mù。
往来曾见吴门道士张溪云,归晚轩中事幽独。wǎng lái céng jiàn wú mén dào shì zhāng xī yún,guī wǎn xuān zhōng shì yōu dú。
有时不作山水图,戏拈银毫书此竹。yǒu shí bù zuò shān shuǐ tú,xì niān yín háo shū cǐ zhú。
王君笔法乃过之,翠筱双钩出林麓。wáng jūn bǐ fǎ nǎi guò zhī,cuì xiǎo shuāng gōu chū lín lù。
耳根但觉风泠泠,比似张生但神速。ěr gēn dàn jué fēng líng líng,bǐ shì zhāng shēng dàn shén sù。
王君写竹能写形,真成标格非冥冥。wáng jūn xiě zhú néng xiě xíng,zhēn chéng biāo gé fēi míng míng。
翛然独立太素始,脱略粉墨辞丹青。xiāo rán dú lì tài sù shǐ,tuō lüè fěn mò cí dān qīng。
或如金错刀,或如铁钩锁。huò rú jīn cuò dāo,huò rú tiě gōu suǒ。
或如折戟沉吴沙,或如碎璧逃秦火。huò rú zhé jǐ chén wú shā,huò rú suì bì táo qín huǒ。
或如银幡宝胜之飘飖,或若金节羽衣之婀娜。huò rú yín fān bǎo shèng zhī piāo yáo,huò ruò jīn jié yǔ yī zhī ē nà。
或如沧江风曳之水衣,或如黄河半解不解之冰澌。huò rú cāng jiāng fēng yè zhī shuǐ yī,huò rú huáng hé bàn jiě bù jiě zhī bīng sī。
或如白凤尾,或如苍龙漦。huò rú bái fèng wěi,huò rú cāng lóng chí。
钱刀剪碎波心月,丹汞炼就炉中雪。qián dāo jiǎn suì bō xīn yuè,dān gǒng liàn jiù lú zhōng xuě。
初疑荆轲图穷见匕首,又惊毛遂颖脱呈锥末。chū yí jīng kē tú qióng jiàn bǐ shǒu,yòu jīng máo suì yǐng tuō chéng zhuī mò。
天机逞其妙,形状何骈阗。tiān jī chěng qí miào,xíng zhuàng hé pián tián。
后生学子竞观看,但悟书法如针悬。hòu shēng xué zi jìng guān kàn,dàn wù shū fǎ rú zhēn xuán。
唐时亦有萧协律,所至清风起萧瑟。táng shí yì yǒu xiāo xié lǜ,suǒ zhì qīng fēng qǐ xiāo sè。
眼昏手颤艺转工,一十五叶称绝笔。yǎn hūn shǒu chàn yì zhuǎn gōng,yī shí wǔ yè chēng jué bǐ。
宋时亦有文湖州,画竹人推第一流。sòng shí yì yǒu wén hú zhōu,huà zhú rén tuī dì yī liú。
能令万箨起崖谷,出墙之梢为最优。néng lìng wàn tuò qǐ yá gǔ,chū qiáng zhī shāo wèi zuì yōu。
东坡作竹短而积,别试瑰奇在林僻。dōng pō zuò zhú duǎn ér jī,bié shì guī qí zài lín pì。
玉堂多暇图一枝,复有小坡能画石。yù táng duō xiá tú yī zhī,fù yǒu xiǎo pō néng huà shí。
前元作者李仲宾,琅玕卓立无纤尘。qián yuán zuò zhě lǐ zhòng bīn,láng gān zhuó lì wú xiān chén。
蓟丘家世不易得,父子相传俱绝伦。jì qiū jiā shì bù yì dé,fù zi xiāng chuán jù jué lún。
吴兴学士赵公子,飞白之石谁能比。wú xīng xué shì zhào gōng zi,fēi bái zhī shí shuí néng bǐ。
水晶宫中春日长,移得蓝枝落窗几。shuǐ jīng gōng zhōng chūn rì zhǎng,yí dé lán zhī luò chuāng jǐ。
后来又有柯丹丘,大叶长梢动冕旒。hòu lái yòu yǒu kē dān qiū,dà yè zhǎng shāo dòng miǎn liú。
天颜有喜频赐予,晚节衰飒江湖秋。tiān yán yǒu xǐ pín cì yǔ,wǎn jié shuāi sà jiāng hú qiū。
诸公画竹工画影,隔帘仿佛潇湘景。zhū gōng huà zhú gōng huà yǐng,gé lián fǎng fú xiāo xiāng jǐng。
风景虚无终渺茫,野迥漠漠烟光暝。fēng jǐng xū wú zhōng miǎo máng,yě jiǒng mò mò yān guāng míng。
钩勒写形才逼真,宛如高阁图麒麟。gōu lēi xiě xíng cái bī zhēn,wǎn rú gāo gé tú qí lín。
褒公鄂公毛发动,俨然生面开功臣。bāo gōng è gōng máo fā dòng,yǎn rán shēng miàn kāi gōng chén。
我欲题诗寄淇澳,瞻彼涟漪散晴绿。wǒ yù tí shī jì qí ào,zhān bǐ lián yī sàn qíng lǜ。
底为猗猗兴不忘,有斐君子劳心曲。dǐ wèi yī yī xīng bù wàng,yǒu fěi jūn zi láo xīn qū。
我欲鼓枻游潇湘,碧云万顷浮天光。wǒ yù gǔ yì yóu xiāo xiāng,bì yún wàn qǐng fú tiān guāng。
美人娟娟隔秋水,欲来不来空断肠。měi rén juān juān gé qiū shuǐ,yù lái bù lái kōng duàn cháng。
我欲从猎夸云梦,万骑纷纭翠蕤送。wǒ yù cóng liè kuā yún mèng,wàn qí fēn yún cuì ruí sòng。
胸中八九吞不辞,文章要比相如重。xiōng zhōng bā jiǔ tūn bù cí,wén zhāng yào bǐ xiāng rú zhòng。
我欲富如千户侯,家居渭川之上游。wǒ yù fù rú qiān hù hóu,jiā jū wèi chuān zhī shàng yóu。
玉版邻人许同吃,始知熊掌非珍羞。yù bǎn lín rén xǔ tóng chī,shǐ zhī xióng zhǎng fēi zhēn xiū。
我欲乘风发长啸,扁舟直过湘妃庙。wǒ yù chéng fēng fā zhǎng xiào,biǎn zhōu zhí guò xiāng fēi miào。
中流鼓瑟声铿锵,和取湖南竹枝调。zhōng liú gǔ sè shēng kēng qiāng,hé qǔ hú nán zhú zhī diào。
何如曩昔行李游京都,故人为我共作翠竹红梅图。hé rú nǎng xī xíng lǐ yóu jīng dōu,gù rén wèi wǒ gòng zuò cuì zhú hóng méi tú。
原父写梅君画竹,价重已压青珊瑚。yuán fù xiě méi jūn huà zhú,jià zhòng yǐ yā qīng shān hú。
挂在成均之左庑,交游轩冕观如堵。guà zài chéng jūn zhī zuǒ wǔ,jiāo yóu xuān miǎn guān rú dǔ。
须叟尽作王子猷,六月清风生肺腑。xū sǒu jǐn zuò wáng zi yóu,liù yuè qīng fēng shēng fèi fǔ。
天上归来十二年,柴扉草阁荒山田。tiān shàng guī lái shí èr nián,chái fēi cǎo gé huāng shān tián。
浮花浪蕊纷过眼,此君风节还依然。fú huā làng ruǐ fēn guò yǎn,cǐ jūn fēng jié hái yī rán。
王君王君听我语,我歌长歌君起舞。wáng jūn wáng jūn tīng wǒ yǔ,wǒ gē zhǎng gē jūn qǐ wǔ。
郫筒酤酒满眼酤,与君歌尽幽篁谱。pí tǒng gū jiǔ mǎn yǎn gū,yǔ jūn gē jǐn yōu huáng pǔ。
或栽长竿横斗高,下拂东海之波涛。huò zāi zhǎng gān héng dòu gāo,xià fú dōng hǎi zhī bō tāo。
巨丝一钩连六鳌,任公见之颜色劳。jù sī yī gōu lián liù áo,rèn gōng jiàn zhī yán sè láo。
或招葳蕤凤凰宿,阴阳各应雌雄六。huò zhāo wēi ruí fèng huáng sù,yīn yáng gè yīng cí xióng liù。
伶伦制律工有馀,一声吹裂昆仑玉。líng lún zhì lǜ gōng yǒu yú,yī shēng chuī liè kūn lún yù。
或作仙人手中杖,此日携来葛陂上。huò zuò xiān rén shǒu zhōng zhàng,cǐ rì xié lái gé bēi shàng。
见水犹能化作龙,铮然飞入桃花浪。jiàn shuǐ yóu néng huà zuò lóng,zhēng rán fēi rù táo huā làng。
或充奉使手中节,节旄落尽竿难折。huò chōng fèng shǐ shǒu zhōng jié,jié máo luò jǐn gān nán zhé。
卧起操持十九年,谁谓虚心却如铁。wò qǐ cāo chí shí jiǔ nián,shuí wèi xū xīn què rú tiě。
乡来陈者皆此君,与人一生成异勋。xiāng lái chén zhě jiē cǐ jūn,yǔ rén yī shēng chéng yì xūn。
杀青汗简更殊绝,蝌蚪篆籀皆人文。shā qīng hàn jiǎn gèng shū jué,kē dǒu zhuàn zhòu jiē rén wén。
此君由来材不器,用舍行藏随所至。cǐ jūn yóu lái cái bù qì,yòng shě xíng cáng suí suǒ zhì。
愿得岁寒同此心,故托霜毫写君意。yuàn dé suì hán tóng cǐ xīn,gù tuō shuāng háo xiě jūn yì。
花溪水接双溪长,与君百里遥相望。huā xī shuǐ jiē shuāng xī zhǎng,yǔ jūn bǎi lǐ yáo xiāng wàng。
不如坐君西郊之草堂,胸中一吐千亩强。bù rú zuò jūn xī jiāo zhī cǎo táng,xiōng zhōng yī tǔ qiān mǔ qiáng。
歙坑旧砚椭而苍,鹅溪素练雪色光。shè kēng jiù yàn tuǒ ér cāng,é xī sù liàn xuě sè guāng。
风情老嫩任君写,无使古人专擅场,吁嗟无使古人专擅场。fēng qíng lǎo nèn rèn jūn xiě,wú shǐ gǔ rén zhuān shàn chǎng,xū jiē wú shǐ gǔ rén zhuān shàn chǎng。

李昱

元太原榆次人,字仲明,号中和。至元三年辟为四川行省员外郎,九年改东川顺庆宣课大使。官至成都防城总管。卒谥忠敏。 李昱的作品>>

猜您喜欢

五言古诗凡十四首一

李昱

夏后承四载,胼胝事洪流。xià hòu chéng sì zài,pián zhī shì hóng liú。
龟文自天锡,大法列九畴。guī wén zì tiān xī,dà fǎ liè jiǔ chóu。
皇极居其中,锡福为民休。huáng jí jū qí zhōng,xī fú wèi mín xiū。
商辛既不极,姬政日以修。shāng xīn jì bù jí,jī zhèng rì yǐ xiū。
殷勤访箕子,彝伦为咨诹。yīn qín fǎng jī zi,yí lún wèi zī zōu。
至哉君子心,传道非臣周。zhì zāi jūn zi xīn,chuán dào fēi chén zhōu。

五言古诗凡十四首一

李昱

吾观诗三百,岂徒正而葩。wú guān shī sān bǎi,qǐ tú zhèng ér pā。
其言本情性,反覆成咏嗟。qí yán běn qíng xìng,fǎn fù chéng yǒng jiē。
二南乃其端,列国多淫哇。èr nán nǎi qí duān,liè guó duō yín wa。
洋洋雅与颂,制作功尤嘉。yáng yáng yǎ yǔ sòng,zhì zuò gōng yóu jiā。
善者固敦厚,恶者亦纷拿。shàn zhě gù dūn hòu,è zhě yì fēn ná。
圣人示我要,蔽以思无邪。shèng rén shì wǒ yào,bì yǐ sī wú xié。

五言古诗凡十四首一

李昱

姬辙既已东,王纲日陵替。jī zhé jì yǐ dōng,wáng gāng rì líng tì。
蛮夷遂猾夏,诸侯亦专制。mán yí suì huá xià,zhū hóu yì zhuān zhì。
虽称葵丘盛,区区假仁义。suī chēng kuí qiū shèng,qū qū jiǎ rén yì。
大哉春秋笔,斧钺严可畏。dà zāi chūn qiū bǐ,fǔ yuè yán kě wèi。
是非予夺间,立法垂万世。shì fēi yǔ duó jiān,lì fǎ chuí wàn shì。
孰云吾道穷,经成感麟至。shú yún wú dào qióng,jīng chéng gǎn lín zhì。

五言古诗凡十四首一

李昱

揖逊称唐虞,征诛尚汤武。yī xùn chēng táng yú,zhēng zhū shàng tāng wǔ。
煌煌帝王德,简册传千古。huáng huáng dì wáng dé,jiǎn cè chuán qiān gǔ。
云胡巢与由,万乘弃如土。yún hú cháo yǔ yóu,wàn chéng qì rú tǔ。
采薇首阳巅,夷齐独何苦。cǎi wēi shǒu yáng diān,yí qí dú hé kǔ。
周衰逮彊秦,并吞猛于虎。zhōu shuāi dǎi jiàng qín,bìng tūn měng yú hǔ。
驱民赴兵戈,白首填草莽。qū mín fù bīng gē,bái shǒu tián cǎo mǎng。

五言古诗凡十四首一

李昱

江都游未返,豺虎方斗萦。jiāng dōu yóu wèi fǎn,chái hǔ fāng dòu yíng。
堂堂龙凤姿,举义扬旗旌。táng táng lóng fèng zī,jǔ yì yáng qí jīng。
擒充戳建德,铣举不日平。qín chōng chuō jiàn dé,xǐ jǔ bù rì píng。
功高即帝位,贞观蜚英声。gōng gāo jí dì wèi,zhēn guān fēi yīng shēng。
惜乎晋阳谋,兼受突厥盟。xī hū jìn yáng móu,jiān shòu tū jué méng。
婚风既相踵,敌马来纵横。hūn fēng jì xiāng zhǒng,dí mǎ lái zòng héng。

五言古诗凡十四首一

李昱

子云不晓事,老厌居执戟。zi yún bù xiǎo shì,lǎo yàn jū zhí jǐ。
法言仿论语,太玄拟周易。fǎ yán fǎng lùn yǔ,tài xuán nǐ zhōu yì。
美新无乃佞,意谓伸蠖尺。měi xīn wú nǎi nìng,yì wèi shēn huò chǐ。
投阁身致危,于道竟何益。tóu gé shēn zhì wēi,yú dào jìng hé yì。
何如渊明翁,敝屣弃彭泽。hé rú yuān míng wēng,bì xǐ qì péng zé。
浩歌归去来,南山耸秋碧。hào gē guī qù lái,nán shān sǒng qiū bì。

五言古诗凡十四首一

李昱

白水奋炎祚,赤符应天休。bái shuǐ fèn yán zuò,chì fú yīng tiān xiū。
云台二十四,烜赫皆封侯。yún tái èr shí sì,xuǎn hè jiē fēng hóu。
富春有故人,物色来羊裘。fù chūn yǒu gù rén,wù sè lái yáng qiú。
翩然不受爵,独钓沧江流。piān rán bù shòu jué,dú diào cāng jiāng liú。
元功布衣妇,所进多嘉猷。yuán gōng bù yī fù,suǒ jìn duō jiā yóu。
伊谁秉史笔,类与隐者侔。yī shuí bǐng shǐ bǐ,lèi yǔ yǐn zhě móu。

五言古诗凡十四首一

李昱

三国既鼎峙,髦俊纷如林。sān guó jì dǐng zhì,máo jùn fēn rú lín。
恭惟诸葛公,出处实所钦。gōng wéi zhū gé gōng,chū chù shí suǒ qīn。
结庐南阳卧,抱膝梁父吟。jié lú nán yáng wò,bào xī liáng fù yín。
管乐虽自许,伊吕非难任。guǎn lè suī zì xǔ,yī lǚ fēi nán rèn。
君看三顾馀,驱驰劳寸心。jūn kàn sān gù yú,qū chí láo cùn xīn。
拳拳出师表,读之涕盈襟。quán quán chū shī biǎo,dú zhī tì yíng jīn。

五言古诗凡十四首一

李昱

牝鸡司晨祸,变乱五十秋。pìn jī sī chén huò,biàn luàn wǔ shí qiū。
向非张公能,唐室几为周。xiàng fēi zhāng gōng néng,táng shì jǐ wèi zhōu。
斩本须斩根,绝水当绝流。zhǎn běn xū zhǎn gēn,jué shuǐ dāng jué liú。
惜哉不及此,三思乃见优。xī zāi bù jí cǐ,sān sī nǎi jiàn yōu。
事机一以失,养患成奸谋。shì jī yī yǐ shī,yǎng huàn chéng jiān móu。
崎岖道路远,竟死谁之尤。qí qū dào lù yuǎn,jìng sǐ shuí zhī yóu。

怀旧一首

李昱

斋居秋夜长,客子不能睡。zhāi jū qiū yè zhǎng,kè zi bù néng shuì。
开门四无邻,皎皎月在地。kāi mén sì wú lín,jiǎo jiǎo yuè zài dì。
故人天外书,三年袖中字。gù rén tiān wài shū,sān nián xiù zhōng zì。
迹疏心每亲,路长何由至。jì shū xīn měi qīn,lù zhǎng hé yóu zhì。

岁暮怀徐德裕

李昱

客居在南山,山空岁云莫。kè jū zài nán shān,shān kōng suì yún mò。
青阳残夜逼,华发流年度。qīng yáng cán yè bī,huá fā liú nián dù。
掩书坐无聊,风灯影回互。yǎn shū zuò wú liáo,fēng dēng yǐng huí hù。
怀我冰玉人,悠悠隔长路。huái wǒ bīng yù rén,yōu yōu gé zhǎng lù。
孔孟垂微言,夷齐振高步。kǒng mèng chuí wēi yán,yí qí zhèn gāo bù。
千秋常不厄,人能识其故。qiān qiū cháng bù è,rén néng shí qí gù。
吁嗟宇宙间,狂流肆驰骛。xū jiē yǔ zhòu jiān,kuáng liú sì chí wù。
何由枉巾车,相与论幽素。hé yóu wǎng jīn chē,xiāng yǔ lùn yōu sù。

秋夜感怀

李昱

秋风吹我衣,明月照我床。qiū fēng chuī wǒ yī,míng yuè zhào wǒ chuáng。
徘徊省中夜,感慨只自伤。pái huái shěng zhōng yè,gǎn kǎi zhǐ zì shāng。
冥鸿在江渚,蟋蟀鸣高堂。míng hóng zài jiāng zhǔ,xī shuài míng gāo táng。
亦有露草萤,随风恣飞扬。yì yǒu lù cǎo yíng,suí fēng zì fēi yáng。
物理傥如斯,昊穹理茫茫。wù lǐ tǎng rú sī,hào qióng lǐ máng máng。
弃置何足云,吾将采琼芳。qì zhì hé zú yún,wú jiāng cǎi qióng fāng。

菜圃为邻畜残而作

李昱

孟尝久不作,吾徒食无鱼。mèng cháng jiǔ bù zuò,wú tú shí wú yú。
长斋坐清昼,赖此田中蔬。zhǎng zhāi zuò qīng zhòu,lài cǐ tián zhōng shū。
仆夫勤灌溉,引水通沟渠。pū fū qín guàn gài,yǐn shuǐ tōng gōu qú。
青青日已长,尽是辛苦馀。qīng qīng rì yǐ zhǎng,jǐn shì xīn kǔ yú。
封豕从何来,荐食良可吁。fēng shǐ cóng hé lái,jiàn shí liáng kě xū。
一残枝蔓伤,再则根祗除。yī cán zhī màn shāng,zài zé gēn zhī chú。
遂令苍翠场,转盼成空虚。suì lìng cāng cuì chǎng,zhuǎn pàn chéng kōng xū。
嗟我在羁旅,草野聊暂居。jiē wǒ zài jī lǚ,cǎo yě liáo zàn jū。
惜无樊篱固,怅望徒踟躇。xī wú fán lí gù,chàng wàng tú chí chú。
踟躇将奈何,屏弃犁与锄。chí chú jiāng nài hé,píng qì lí yǔ chú。
学圃圣所鄙,且读窗下书。xué pǔ shèng suǒ bǐ,qiě dú chuāng xià shū。

摘豆示辕

李昱

山居既幽寂,何以娱清昼。shān jū jì yōu jì,hé yǐ yú qīng zhòu。
呼儿启柴扉,共摘园中豆。hū ér qǐ chái fēi,gòng zhāi yuán zhōng dòu。
缤纷渐盈把,微雨湿衣袖。bīn fēn jiàn yíng bǎ,wēi yǔ shī yī xiù。
追思菽水奉,岁月不可又。zhuī sī shū shuǐ fèng,suì yuè bù kě yòu。
虽无然萁戒,兄弟缺相觏。suī wú rán qí jiè,xiōng dì quē xiāng gòu。
乾坤浩茫茫,我独守孤陋。qián kūn hào máng máng,wǒ dú shǒu gū lòu。
生涯固云好,终焉怀其旧。shēng yá gù yún hǎo,zhōng yān huái qí jiù。
感此成新诗,歌之令人瘦。gǎn cǐ chéng xīn shī,gē zhī lìng rén shòu。

暮春书怀二首一

李昱

流光既云迈,春事日已深。liú guāng jì yún mài,chūn shì rì yǐ shēn。
野情嗜疏散,奈此违登临。yě qíng shì shū sàn,nài cǐ wéi dēng lín。
今晨鼓我琴,何以写素心。jīn chén gǔ wǒ qín,hé yǐ xiě sù xīn。
浮鳞跃清沼,好鸟鸣高林。fú lín yuè qīng zhǎo,hǎo niǎo míng gāo lín。
微扬左右至,啸傲以开襟。wēi yáng zuǒ yòu zhì,xiào ào yǐ kāi jīn。
欣欣与物会,默默还自任。xīn xīn yǔ wù huì,mò mò hái zì rèn。
古人亦已矣,后来孰知音。gǔ rén yì yǐ yǐ,hòu lái shú zhī yīn。