古诗词

喜雨

蓝仁

数夜不能寐,乾坤如大炉。shù yè bù néng mèi,qián kūn rú dà lú。
衰颜值炎赫,生意转焦枯。shuāi yán zhí yán hè,shēng yì zhuǎn jiāo kū。
偶听雷霆过,仍看雨泽俱。ǒu tīng léi tíng guò,réng kàn yǔ zé jù。
茅斋慰岑寂,凉思满桑榆。máo zhāi wèi cén jì,liáng sī mǎn sāng yú。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

题郑居贞长林书屋

蓝仁

万松楼外问松楼,下有长林百亩幽。wàn sōng lóu wài wèn sōng lóu,xià yǒu zhǎng lín bǎi mǔ yōu。
最念诗书先泽远,频伤兵燹故园秋。zuì niàn shī shū xiān zé yuǎn,pín shāng bīng xiǎn gù yuán qiū。
楩楠自足充新构,风月从知胜旧游。pián nán zì zú chōng xīn gòu,fēng yuè cóng zhī shèng jiù yóu。
插架牙签三万轴,诸孙文彩继弓裘。chā jià yá qiān sān wàn zhóu,zhū sūn wén cǎi jì gōng qiú。

自述

蓝仁

弱子承家志未酬,无辜遽作楚人囚。ruò zi chéng jiā zhì wèi chóu,wú gū jù zuò chǔ rén qiú。
莱衣漫有思乡泪,羌笛真成出塞愁。lái yī màn yǒu sī xiāng lèi,qiāng dí zhēn chéng chū sāi chóu。
白发临风悲远道,绿蓑耕雨忆荒丘。bái fā lín fēng bēi yuǎn dào,lǜ suō gēng yǔ yì huāng qiū。
放农销甲知何日,更倚柴门望不休。fàng nóng xiāo jiǎ zhī hé rì,gèng yǐ chái mén wàng bù xiū。

期云松会宿不至

蓝仁

松轩会宿兴难乘,坐听城头转二更。sōng xuān huì sù xīng nán chéng,zuò tīng chéng tóu zhuǎn èr gèng。
北斗忽高当静夜,南风不起又悭晴。běi dòu hū gāo dāng jìng yè,nán fēng bù qǐ yòu qiān qíng。
鼎中茶熟思清话,囊里诗成欲细评。dǐng zhōng chá shú sī qīng huà,náng lǐ shī chéng yù xì píng。
相对白头宜一笑,百年几度入山城。xiāng duì bái tóu yí yī xiào,bǎi nián jǐ dù rù shān chéng。

哭儿骨殖还故山

蓝仁

愁心惨澹失清秋,归骨凄凉傍故丘。chóu xīn cǎn dàn shī qīng qiū,guī gǔ qī liáng bàng gù qiū。
总为无儿怜伯道,更堪非罪哭王裒。zǒng wèi wú ér lián bó dào,gèng kān fēi zuì kū wáng póu。
从来祸福分淫善,谁谓忠良似寇雠。cóng lái huò fú fēn yín shàn,shuí wèi zhōng liáng shì kòu chóu。
黥作孱兵宁饿死,西风残照泪交流。qíng zuò càn bīng níng è sǐ,xī fēng cán zhào lèi jiāo liú。

哭儿骨殖还故山

蓝仁

窜死遐荒万里馀,藤缠草束土侵肤。cuàn sǐ xiá huāng wàn lǐ yú,téng chán cǎo shù tǔ qīn fū。
黄金竟为谗言铄,白骨翻成待价沽。huáng jīn jìng wèi chán yán shuò,bái gǔ fān chéng dài jià gū。
形影自随嗟独老,肝肠分裂念诸孤。xíng yǐng zì suí jiē dú lǎo,gān cháng fēn liè niàn zhū gū。
天高视听无消息,强欲招魂托楚巫。tiān gāo shì tīng wú xiāo xī,qiáng yù zhāo hún tuō chǔ wū。

哭儿骨殖还故山

蓝仁

明时不得保天伦,万里投荒殒尔身。míng shí bù dé bǎo tiān lún,wàn lǐ tóu huāng yǔn ěr shēn。
欲引残魂归故国,只凭老仆胜周亲。yù yǐn cán hún guī gù guó,zhǐ píng lǎo pū shèng zhōu qīn。
瘴云泸水邮亭远,绝域孤城鸟道频。zhàng yún lú shuǐ yóu tíng yuǎn,jué yù gū chéng niǎo dào pín。
此日先茔容附托,一抔黄土骨如银。cǐ rì xiān yíng róng fù tuō,yī póu huáng tǔ gǔ rú yín。

雨中会云松无善宿西山

蓝仁

清宵那得酒如川,共听檐声吼涧泉。qīng xiāo nà dé jiǔ rú chuān,gòng tīng yán shēng hǒu jiàn quán。
茅屋闭门惭旧隐,松窗下榻集群贤。máo wū bì mén cán jiù yǐn,sōng chuāng xià tà jí qún xián。
茶瓯款话更深后,诗卷分题烛影前。chá ōu kuǎn huà gèng shēn hòu,shī juǎn fēn tí zhú yǐng qián。
归思纵忙犹阻水,竹床布被且同眠。guī sī zòng máng yóu zǔ shuǐ,zhú chuáng bù bèi qiě tóng mián。

哭彭副使启殡归瑞安

蓝仁

独振兵威百里间,更推恩信数州安。dú zhèn bīng wēi bǎi lǐ jiān,gèng tuī ēn xìn shù zhōu ān。
枭徒竞作操戈入,虎士翻成奉柩还。xiāo tú jìng zuò cāo gē rù,hǔ shì fān chéng fèng jiù hái。
大笔特书青史在,荒祠遗像画衣残。dà bǐ tè shū qīng shǐ zài,huāng cí yí xiàng huà yī cán。
铭旌远道收兄骨,一片归云度雁山。míng jīng yuǎn dào shōu xiōng gǔ,yī piàn guī yún dù yàn shān。

哭彭副使启殡归瑞安

蓝仁

旅殡荒山三十春,白头执绋又何人。lǚ bìn huāng shān sān shí chūn,bái tóu zhí fú yòu hé rén。
久知杜甫须收骨,谁料张飞解杀身。jiǔ zhī dù fǔ xū shōu gǔ,shuí liào zhāng fēi jiě shā shēn。
归旐已随春雨动,故丘应与海云邻。guī zhào yǐ suí chūn yǔ dòng,gù qiū yīng yǔ hǎi yún lín。
武夷野老扶衰病,楚些歌成泪满巾。wǔ yí yě lǎo fú shuāi bìng,chǔ xiē gē chéng lèi mǎn jīn。

梅村与云壑会宿

蓝仁

清泉白石辄难忘,又得春前会草堂。qīng quán bái shí zhé nán wàng,yòu dé chūn qián huì cǎo táng。
对酒先?今夕醉,题诗还倚少年狂。duì jiǔ xiān pīn jīn xī zuì,tí shī hái yǐ shǎo nián kuáng。
山林寂寞形容老,冰雪间关道路长。shān lín jì mò xíng róng lǎo,bīng xuě jiān guān dào lù zhǎng。
共爱鸡鸣听山雨,后期何处更连床。gòng ài jī míng tīng shān yǔ,hòu qī hé chù gèng lián chuáng。

云松云壑会宿翁源别后追赋

蓝仁

三日篮舆到处行,云深只讶野猿惊。sān rì lán yú dào chù xíng,yún shēn zhǐ yà yě yuán jīng。
稍寻僧舍侵林影,偶听樵歌出谷声。shāo xún sēng shě qīn lín yǐng,ǒu tīng qiáo gē chū gǔ shēng。
野老扫门霜叶满,山童瀹茗石泉清。yě lǎo sǎo mén shuāng yè mǎn,shān tóng yuè míng shí quán qīng。
诗囊一夜谈无厌,共笑鸡鸣梦不成。shī náng yī yè tán wú yàn,gòng xiào jī míng mèng bù chéng。

西山与云松会宿

蓝仁

两屐春泥懒过门,一筇斜日会前村。liǎng jī chūn ní lǎn guò mén,yī qióng xié rì huì qián cūn。
烟霞梦想西山榻,风雨襟期北海尊。yān xiá mèng xiǎng xī shān tà,fēng yǔ jīn qī běi hǎi zūn。
不俟主人趋竹所,休烦渔父入桃源。bù qí zhǔ rén qū zhú suǒ,xiū fán yú fù rù táo yuán。
老年谬忝诗名共,莫惜灯前更细论。lǎo nián miù tiǎn shī míng gòng,mò xī dēng qián gèng xì lùn。

赋绯菊

蓝仁

丹砂窃服驻秋容,便与东篱景不同。dān shā qiè fú zhù qiū róng,biàn yǔ dōng lí jǐng bù tóng。
徒有赭颜承雨露,苦无清节傲霜风。tú yǒu zhě yán chéng yǔ lù,kǔ wú qīng jié ào shuāng fēng。
极知妩媚随人易,只恐繁华过眼空。jí zhī wǔ mèi suí rén yì,zhǐ kǒng fán huá guò yǎn kōng。
处士欲言何足辨,南山正落酒杯中。chù shì yù yán hé zú biàn,nán shān zhèng luò jiǔ bēi zhōng。

九月晦日见菊

蓝仁

一夜秋香未必衰,两旬冷蕊苦开迟。yī yè qiū xiāng wèi bì shuāi,liǎng xún lěng ruǐ kǔ kāi chí。
非关独立超流俗,自是孤芳不入时。fēi guān dú lì chāo liú sú,zì shì gū fāng bù rù shí。
岁暮结交松柏友,天寒谢绝蝶蜂知。suì mù jié jiāo sōng bǎi yǒu,tiān hán xiè jué dié fēng zhī。
无心更待陶潜酒,有感惟吟郑谷诗。wú xīn gèng dài táo qián jiǔ,yǒu gǎn wéi yín zhèng gǔ shī。

对菊

蓝仁

懒与时芳作并妍,西风篱落意萧然。lǎn yǔ shí fāng zuò bìng yán,xī fēng lí luò yì xiāo rán。
自从屈子歌骚后,也共陶潜到酒边。zì cóng qū zi gē sāo hòu,yě gòng táo qián dào jiǔ biān。
消瘦只宜秋色好,耐交唯有晚香传。xiāo shòu zhǐ yí qiū sè hǎo,nài jiāo wéi yǒu wǎn xiāng chuán。
南山长在幽人眼,开早开迟不必怜。nán shān zhǎng zài yōu rén yǎn,kāi zǎo kāi chí bù bì lián。