古诗词

喜雨

蓝仁

数夜不能寐,乾坤如大炉。shù yè bù néng mèi,qián kūn rú dà lú。
衰颜值炎赫,生意转焦枯。shuāi yán zhí yán hè,shēng yì zhuǎn jiāo kū。
偶听雷霆过,仍看雨泽俱。ǒu tīng léi tíng guò,réng kàn yǔ zé jù。
茅斋慰岑寂,凉思满桑榆。máo zhāi wèi cén jì,liáng sī mǎn sāng yú。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

催菊

蓝仁

篱下黄花共我长,开时便欲醉重阳。lí xià huáng huā gòng wǒ zhǎng,kāi shí biàn yù zuì zhòng yáng。
枝间点注分秋色,叶底胚胎酿晚香。zhī jiān diǎn zhù fēn qiū sè,yè dǐ pēi tāi niàng wǎn xiāng。
久旱似惭虚雨露,后凋终拟傲风霜。jiǔ hàn shì cán xū yǔ lù,hòu diāo zhōng nǐ ào fēng shuāng。
儿童颇会吟翁意,朝夕分泉灌溉忙。ér tóng pǒ huì yín wēng yì,cháo xī fēn quán guàn gài máng。

赋刘俊民镇抚兰室

蓝仁

一室廛居不受喧,满前生意对兰孙。yī shì chán jū bù shòu xuān,mǎn qián shēng yì duì lán sūn。
七弦漫倚宣尼操,九畹仍窥屈子园。qī xián màn yǐ xuān ní cāo,jiǔ wǎn réng kuī qū zi yuán。
霁月光风浮户牖,清霜紫电绕辕门。jì yuè guāng fēng fú hù yǒu,qīng shuāng zǐ diàn rào yuán mén。
十年来往惭交谊,襟袖馀香想契言。shí nián lái wǎng cán jiāo yì,jīn xiù yú xiāng xiǎng qì yán。

寄余鍊师居玉蟾丹室

蓝仁

湖海归来挂一瓢,玉蟾丹灶待重烧。hú hǎi guī lái guà yī piáo,yù chán dān zào dài zhòng shāo。
内经黄帝留针诀,三品神农辩药苗。nèi jīng huáng dì liú zhēn jué,sān pǐn shén nóng biàn yào miáo。
枫叶渔舟波澹澹,茶烟禅榻鬓萧萧。fēng yè yú zhōu bō dàn dàn,chá yān chán tà bìn xiāo xiāo。
高秋拟借峰头鹤,共尔吹笙溯泬寥。gāo qiū nǐ jiè fēng tóu hè,gòng ěr chuī shēng sù jué liáo。

送蜜与兰室

蓝仁

松花崖蜜古方传,久服轻身更引年。sōng huā yá mì gǔ fāng chuán,jiǔ fú qīng shēn gèng yǐn nián。
爱伴茶炉烹雪水,懒随桂酒酿山泉。ài bàn chá lú pēng xuě shuǐ,lǎn suí guì jiǔ niàng shān quán。
清涵渴肺醒司马,润入枯肠笑玉川。qīng hán kě fèi xǐng sī mǎ,rùn rù kū cháng xiào yù chuān。
亦有小诗呈巨眼,烦将真味别中边。yì yǒu xiǎo shī chéng jù yǎn,fán jiāng zhēn wèi bié zhōng biān。

云松邀往翁源足疾不果行

蓝仁

临水登山兴已非,客来扶杖强相依。lín shuǐ dēng shān xīng yǐ fēi,kè lái fú zhàng qiáng xiāng yī。
前川不得随花柳,远壑空思老蕨薇。qián chuān bù dé suí huā liǔ,yuǎn hè kōng sī lǎo jué wēi。
览镜彷徨馀发短,开书涵泳壮心微。lǎn jìng páng huáng yú fā duǎn,kāi shū hán yǒng zhuàng xīn wēi。
仙人不授轻身术,安得凌空跨鹤飞。xiān rén bù shòu qīng shēn shù,ān dé líng kōng kuà hè fēi。

又简汝实祐吉席上诸公

蓝仁

两处芳筵共一朝,病躯不动愧相招。liǎng chù fāng yán gòng yī cháo,bìng qū bù dòng kuì xiāng zhāo。
已知博士推名饮,又说监河善醉谣。yǐ zhī bó shì tuī míng yǐn,yòu shuō jiān hé shàn zuì yáo。
冠弁巍峨容自肃,觥筹交错兴初饶。guān biàn wēi é róng zì sù,gōng chóu jiāo cuò xīng chū ráo。
巷南巷北休辞远,绛蜡铜盘彻夜烧。xiàng nán xiàng běi xiū cí yuǎn,jiàng là tóng pán chè yè shāo。

寒食有感

蓝仁

累累丘墓扫西原,寒食清明又一年。lèi lèi qiū mù sǎo xī yuán,hán shí qīng míng yòu yī nián。
好木青黄多自累,野花红白更谁怜。hǎo mù qīng huáng duō zì lèi,yě huā hóng bái gèng shuí lián。
种桃遁世今何处,辟榖长生亦偶然。zhǒng táo dùn shì jīn hé chù,pì gǔ zhǎng shēng yì ǒu rán。
不待蓍龟推倚伏,眼中海水换桑田。bù dài shī guī tuī yǐ fú,yǎn zhōng hǎi shuǐ huàn sāng tián。

用韵自述

蓝仁

生年七十又周馀,万事从心不校渠。shēng nián qī shí yòu zhōu yú,wàn shì cóng xīn bù xiào qú。
风雨声中长闭户,桑榆影里更观书。fēng yǔ shēng zhōng zhǎng bì hù,sāng yú yǐng lǐ gèng guān shū。
行扶竹杖龙钟甚,病踞藜床偃蹇如。xíng fú zhú zhàng lóng zhōng shén,bìng jù lí chuáng yǎn jiǎn rú。
忆昨武夷云满谷,长松千树托巢居。yì zuó wǔ yí yún mǎn gǔ,zhǎng sōng qiān shù tuō cháo jū。

代灵宝废观道士叶宗善贽县官

蓝仁

大理曾悬一黍珠,六丁收拾入蓬壶。dà lǐ céng xuán yī shǔ zhū,liù dīng shōu shí rù péng hú。
闾阎共记神仙境,官府堪徵郡邑图。lǘ yán gòng jì shén xiān jìng,guān fǔ kān zhēng jùn yì tú。
梵气何时重结构,故基此日尚虚无。fàn qì hé shí zhòng jié gòu,gù jī cǐ rì shàng xū wú。
甘棠数亩春阴近,借与西坡辟榖癯。gān táng shù mǔ chūn yīn jìn,jiè yǔ xī pō pì gǔ qú。

次云松留别韵

蓝仁

为客山中未浃旬,分携相顾白头新。wèi kè shān zhōng wèi jiā xún,fēn xié xiāng gù bái tóu xīn。
长桥柳色霏微雨,空谷芝香浩荡春。zhǎng qiáo liǔ sè fēi wēi yǔ,kōng gǔ zhī xiāng hào dàng chūn。
君意自宽犹惜别,我才无用付沉沦。jūn yì zì kuān yóu xī bié,wǒ cái wú yòng fù chén lún。
林泉爽气宜诗兴,应有新篇寄惠频。lín quán shuǎng qì yí shī xīng,yīng yǒu xīn piān jì huì pín。

次张判簿留别韵

蓝仁

素琴黄卷日相亲,不分名缰苦绊身。sù qín huáng juǎn rì xiāng qīn,bù fēn míng jiāng kǔ bàn shēn。
万里山河非旧国,十年江汉尚迷津。wàn lǐ shān hé fēi jiù guó,shí nián jiāng hàn shàng mí jīn。
海门又送孤舟雨,辇路重趋两袖尘。hǎi mén yòu sòng gū zhōu yǔ,niǎn lù zhòng qū liǎng xiù chén。
贺监乞归天亦许,鉴湖春水属闲人。hè jiān qǐ guī tiān yì xǔ,jiàn hú chūn shuǐ shǔ xián rén。

次韵云松西山送别张兼善

蓝仁

西山一径绿阴稠,梅雨晴时送客游。xī shān yī jìng lǜ yīn chóu,méi yǔ qíng shí sòng kè yóu。
对榻更期何夕再,抱琴深入白云幽。duì tà gèng qī hé xī zài,bào qín shēn rù bái yún yōu。
微风药草薰衣袖,尽日诗瓢挂杖头。wēi fēng yào cǎo xūn yī xiù,jǐn rì shī piáo guà zhàng tóu。
闲说道人犹惜别,呼尊剪韭夜相留。xián shuō dào rén yóu xī bié,hū zūn jiǎn jiǔ yè xiāng liú。

执热奉怀余复婴

蓝仁

毒热中人如毒药,流年过眼似流星。dú rè zhōng rén rú dú yào,liú nián guò yǎn shì liú xīng。
已?朽骨同蝉蜕,敢拟高仙类鹤形。yǐ pīn xiǔ gǔ tóng chán tuì,gǎn nǐ gāo xiān lèi hè xíng。
清论有闻胜浊酒,非才自笑负丹经。qīng lùn yǒu wén shèng zhuó jiǔ,fēi cái zì xiào fù dān jīng。
山中茜屋何人住,千载长松养茯苓。shān zhōng qiàn wū hé rén zhù,qiān zài zhǎng sōng yǎng fú líng。

中秋对月

蓝仁

西风片雨过林塘,对月还疑在故乡。xī fēng piàn yǔ guò lín táng,duì yuè hái yí zài gù xiāng。
灏气平分清夜永,微云不动碧天长。hào qì píng fēn qīng yè yǒng,wēi yún bù dòng bì tiān zhǎng。
持杯且共寒蟾醉,捣药何劳白兔忙。chí bēi qiě gòng hán chán zuì,dǎo yào hé láo bái tù máng。
云谷故人忘世者,当年同见海生桑。yún gǔ gù rén wàng shì zhě,dāng nián tóng jiàn hǎi shēng sāng。

题雪景

蓝仁

高阁临江户牖开,儿童欢喜故人来。gāo gé lín jiāng hù yǒu kāi,ér tóng huān xǐ gù rén lái。
不知天际孤帆到,祗讶山阴短棹回。bù zhī tiān jì gū fān dào,zhī yà shān yīn duǎn zhào huí。
雪冻白鱼初上钓,天寒绿蚁自添杯。xuě dòng bái yú chū shàng diào,tiān hán lǜ yǐ zì tiān bēi。
题诗正好分清气,回首琼瑶万壑堆。tí shī zhèng hǎo fēn qīng qì,huí shǒu qióng yáo wàn hè duī。