古诗词

喜雨

蓝仁

数夜不能寐,乾坤如大炉。shù yè bù néng mèi,qián kūn rú dà lú。
衰颜值炎赫,生意转焦枯。shuāi yán zhí yán hè,shēng yì zhuǎn jiāo kū。
偶听雷霆过,仍看雨泽俱。ǒu tīng léi tíng guò,réng kàn yǔ zé jù。
茅斋慰岑寂,凉思满桑榆。máo zhāi wèi cén jì,liáng sī mǎn sāng yú。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

题张师夔小景

蓝仁

空山秃木两株长,屈干樛枝半欲僵。kōng shān tū mù liǎng zhū zhǎng,qū gàn jiū zhī bàn yù jiāng。
下有敷荣三五树,自缘低处少风霜。xià yǒu fū róng sān wǔ shù,zì yuán dī chù shǎo fēng shuāng。

题黄仲文扇面小景

蓝仁

鹄白新裁月一团,蒙蒙烟树着前峦。gǔ bái xīn cái yuè yī tuán,méng méng yān shù zhe qián luán。
野人不惯藏纨扇,片纸留传久远看。yě rén bù guàn cáng wán shàn,piàn zhǐ liú chuán jiǔ yuǎn kàn。

题黄仲文扇面小景

蓝仁

纸扇相遗意未轻,好风还似故人情。zhǐ shàn xiāng yí yì wèi qīng,hǎo fēng hái shì gù rén qíng。
林中李白休相笑,拾得长江片月明。lín zhōng lǐ bái xiū xiāng xiào,shí dé zhǎng jiāng piàn yuè míng。

题黄仲文扇面小景

蓝仁

山中隐者似王维,胸次丘园下笔时。shān zhōng yǐn zhě shì wáng wéi,xiōng cì qiū yuán xià bǐ shí。
何日南窗分一幅,辋川烟雨费题诗。hé rì nán chuāng fēn yī fú,wǎng chuān yān yǔ fèi tí shī。

题烟波垂钓扇面

蓝仁

渔钓生涯不为贫,烟波鸥鸟日相亲。yú diào shēng yá bù wèi pín,yān bō ōu niǎo rì xiāng qīn。
鉴湖一曲秋风兴,谁似知章早乞身。jiàn hú yī qū qiū fēng xīng,shuí shì zhī zhāng zǎo qǐ shēn。

题黄仲文小景四首春日观泉

蓝仁

雨过春山草木稠,悬崖千尺挂飞流。yǔ guò chūn shān cǎo mù chóu,xuán yá qiān chǐ guà fēi liú。
幽人倚杖遥观处,似在庐山五老游。yōu rén yǐ zhàng yáo guān chù,shì zài lú shān wǔ lǎo yóu。

题黄仲文小景四首春日观泉

蓝仁

绿树垂帷石作台,龙唇拂拭自徘徊。lǜ shù chuí wéi shí zuò tái,lóng chún fú shì zì pái huái。
黄埃赤石人间世,正想南风解愠来。huáng āi chì shí rén jiān shì,zhèng xiǎng nán fēng jiě yùn lái。

题黄仲文小景四首春日观泉

蓝仁

晴空万里片云收,山木萧萧虎豹秋。qíng kōng wàn lǐ piàn yún shōu,shān mù xiāo xiāo hǔ bào qiū。
对酒愿留天上月,清光长照少年头。duì jiǔ yuàn liú tiān shàng yuè,qīng guāng zhǎng zhào shǎo nián tóu。

题黄仲文小景四首春日观泉

蓝仁

旭日初升雪满山,水边林外觅花看。xù rì chū shēng xuě mǎn shān,shuǐ biān lín wài mì huā kàn。
南枝先得阳和信,竹杖芒鞋不避寒。nán zhī xiān dé yáng hé xìn,zhú zhàng máng xié bù bì hán。

题东郊归牧图

蓝仁

牛背相驱下陇时,夕阳门巷景迟迟。niú bèi xiāng qū xià lǒng shí,xī yáng mén xiàng jǐng chí chí。
欹眠倒立休相讶,造化从来似小儿。yī mián dào lì xiū xiāng yà,zào huà cóng lái shì xiǎo ér。

题东郊归牧图

蓝仁

浅石幽柯草满川,吴牛背上稳于船。qiǎn shí yōu kē cǎo mǎn chuān,wú niú bèi shàng wěn yú chuán。
儿童颠倒争喧笑,绝似雍熙在目前。ér tóng diān dào zhēng xuān xiào,jué shì yōng xī zài mù qián。

题孤松怪石图

蓝仁

老枝枯干倚岩峦,纵有风云变化难。lǎo zhī kū gàn yǐ yán luán,zòng yǒu fēng yún biàn huà nán。
自是无心爱春色,千年留与石同看。zì shì wú xīn ài chūn sè,qiān nián liú yǔ shí tóng kàn。

题欧阳雪舟墨梅二首

蓝仁

横梢倒干春偏好,冷蕊疏花晚自妍。héng shāo dào gàn chūn piān hǎo,lěng ruǐ shū huā wǎn zì yán。
我老正须诗兴助,欲移茅屋住湖边。wǒ lǎo zhèng xū shī xīng zhù,yù yí máo wū zhù hú biān。

题欧阳雪舟墨梅二首

蓝仁

最忆庐陵老炼师,酒酣挥笔写南枝。zuì yì lú líng lǎo liàn shī,jiǔ hān huī bǐ xiě nán zhī。
春风开尽江头树,不见扁舟载月时。chūn fēng kāi jǐn jiāng tóu shù,bù jiàn biǎn zhōu zài yuè shí。

黄仲文寄墨竹

蓝仁

一幅鹅溪写辋川,高情相许已三年。yī fú é xī xiě wǎng chuān,gāo qíng xiāng xǔ yǐ sān nián。
春风传得平安报,剪与淇园半亩烟。chūn fēng chuán dé píng ān bào,jiǎn yǔ qí yuán bàn mǔ yān。