古诗词

喜雨

蓝仁

数夜不能寐,乾坤如大炉。shù yè bù néng mèi,qián kūn rú dà lú。
衰颜值炎赫,生意转焦枯。shuāi yán zhí yán hè,shēng yì zhuǎn jiāo kū。
偶听雷霆过,仍看雨泽俱。ǒu tīng léi tíng guò,réng kàn yǔ zé jù。
茅斋慰岑寂,凉思满桑榆。máo zhāi wèi cén jì,liáng sī mǎn sāng yú。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

题小幅雪景

蓝仁

短棹中流往复还,神交元不在承颜。duǎn zhào zhōng liú wǎng fù hái,shén jiāo yuán bù zài chéng yán。
剡溪清兴何人会,月满长川雪满山。shàn xī qīng xīng hé rén huì,yuè mǎn zhǎng chuān xuě mǎn shān。

题小幅雪景

蓝仁

湖边倒树玉为槎,树底茆檐路半斜。hú biān dào shù yù wèi chá,shù dǐ máo yán lù bàn xié。
饥鹤翅寒飞不去,伴人闲立看梅花。jī hè chì hán fēi bù qù,bàn rén xián lì kàn méi huā。

题小幅雪景

蓝仁

玉堂空愧故人招,风雪归来渡野桥。yù táng kōng kuì gù rén zhāo,fēng xuě guī lái dù yě qiáo。
留得平生诗兴在,蹇驴破帽鬓萧萧。liú dé píng shēng shī xīng zài,jiǎn lǘ pò mào bìn xiāo xiāo。

题小幅雪景

蓝仁

蓝关回首自凄凉,积雪层冰道路长。lán guān huí shǒu zì qī liáng,jī xuě céng bīng dào lù zhǎng。
去国可无三宿恋,旁人休笑马蹄僵。qù guó kě wú sān sù liàn,páng rén xiū xiào mǎ tí jiāng。

题独骏图

蓝仁

圉人牵出柳风凉,十二天闲白昼长。yǔ rén qiān chū liǔ fēng liáng,shí èr tiān xián bái zhòu zhǎng。
老眼渐看兵革息,相逢期在华山阳。lǎo yǎn jiàn kàn bīng gé xī,xiāng féng qī zài huá shān yáng。

题廉宣仲墨竹

蓝仁

先朝文物佳公子,善写苍筤一两枝。xiān cháo wén wù jiā gōng zi,shàn xiě cāng láng yī liǎng zhī。
不有百年真翰在,清风高节几人知。bù yǒu bǎi nián zhēn hàn zài,qīng fēng gāo jié jǐ rén zhī。

题廉宣仲墨竹

蓝仁

城中无土种琅玕,苍翠时时画里看。chéng zhōng wú tǔ zhǒng láng gān,cāng cuì shí shí huà lǐ kàn。
最忆西山秋影静,满身凉月更凭阑。zuì yì xī shān qiū yǐng jìng,mǎn shēn liáng yuè gèng píng lán。

食鱼呈刘河泊

蓝仁

清溪红鲤上雕盘,庖子挥刀鲙雪寒。qīng xī hóng lǐ shàng diāo pán,páo zi huī dāo kuài xuě hán。
遥想河官停夕箸,欲分山老助晨餐。yáo xiǎng hé guān tíng xī zhù,yù fēn shān lǎo zhù chén cān。

食鱼呈刘河泊

蓝仁

琴高入海偶先还,掉尾扬鬐戏碧澜。qín gāo rù hǎi ǒu xiān hái,diào wěi yáng qí xì bì lán。
野老久思羹一啜,病躯无力掣长竿。yě lǎo jiǔ sī gēng yī chuài,bìng qū wú lì chè zhǎng gān。

食鱼呈刘河泊

蓝仁

病来物物不入口,最想波鳞芼涧蔬。bìng lái wù wù bù rù kǒu,zuì xiǎng bō lín mào jiàn shū。
紫鲤上盘煮白雪,加餐愿看腹中书。zǐ lǐ shàng pán zhǔ bái xuě,jiā cān yuàn kàn fù zhōng shū。

食鱼呈刘河泊

蓝仁

河官顿顿食鱼羹,不待侯门有铗声。hé guān dùn dùn shí yú gēng,bù dài hóu mén yǒu jiá shēng。
老子平生藜藿口,狂来犹欲脍长鲸。lǎo zi píng shēng lí huò kǒu,kuáng lái yóu yù kuài zhǎng jīng。

寄苏明远

蓝仁

写得冰绡带晚霞,归来卷赠一枝斜。xiě dé bīng xiāo dài wǎn xiá,guī lái juǎn zèng yī zhī xié。
摩挲老眼看春色,郤讶墙头出杏花。mó sā lǎo yǎn kàn chūn sè,xì yà qiáng tóu chū xìng huā。

寄苏明远

蓝仁

笔下秋光最好看,相思千里寄来难。bǐ xià qiū guāng zuì hǎo kàn,xiāng sī qiān lǐ jì lái nán。
白头已入庐山社,犹忆东篱月影寒。bái tóu yǐ rù lú shān shè,yóu yì dōng lí yuè yǐng hán。

寄苏明远

蓝仁

稚子牵牛似挽车,微风落日笛呜呜。zhì zi qiān niú shì wǎn chē,wēi fēng luò rì dí wū wū。
故人久识柴门处,为作蓝原野牧图。gù rén jiǔ shí chái mén chù,wèi zuò lán yuán yě mù tú。

寄苏明远

蓝仁

钓船移向夕阳边,春水桃花绿满川。diào chuán yí xiàng xī yáng biān,chūn shuǐ táo huā lǜ mǎn chuān。
一曲渔歌聊自乐,晚风休为世人传。yī qū yú gē liáo zì lè,wǎn fēng xiū wèi shì rén chuán。