古诗词

余复婴近以方壶所写大王峰转惠暇日展玩殊有幽趣因题

蓝仁

方壶画山世有名,生纸一幅涂纵横。fāng hú huà shān shì yǒu míng,shēng zhǐ yī fú tú zòng héng。
孤峰倚天旭日上,危石拔地秋风生。gū fēng yǐ tiān xù rì shàng,wēi shí bá dì qiū fēng shēng。
壮游曾来拾瑶草,梦里武夷清未了。zhuàng yóu céng lái shí yáo cǎo,mèng lǐ wǔ yí qīng wèi le。
紫阳五曲石门荒,金老三间茅屋小。zǐ yáng wǔ qū shí mén huāng,jīn lǎo sān jiān máo wū xiǎo。
兴来故笔起层峦,万仞嵯峨咫尺间。xīng lái gù bǐ qǐ céng luán,wàn rèn cuó é zhǐ chǐ jiān。
龙洞云烟含宿雨,鹤坛星月满空山。lóng dòng yún yān hán sù yǔ,hè tán xīng yuè mǎn kōng shān。
武林道士余三一,来憩松根讲周易。wǔ lín dào shì yú sān yī,lái qì sōng gēn jiǎng zhōu yì。
十年不出鬓垂丝,九转将成眼如漆。shí nián bù chū bìn chuí sī,jiǔ zhuǎn jiāng chéng yǎn rú qī。
新图千里寄神交,东南一柱青天高。xīn tú qiān lǐ jì shén jiāo,dōng nán yī zhù qīng tiān gāo。
愿授神方服石髓,共听仙乐鸣云璈。yuàn shòu shén fāng fú shí suǐ,gòng tīng xiān lè míng yún áo。
闲窗持赠深有意,念我衰年住尘世。xián chuāng chí zèng shēn yǒu yì,niàn wǒ shuāi nián zhù chén shì。
便欲呼儿挽鹿车,从此相随入苍翠。biàn yù hū ér wǎn lù chē,cóng cǐ xiāng suí rù cāng cuì。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

酒德柬云松

蓝仁

酒德宜齐圣,诗狂或助神。jiǔ dé yí qí shèng,shī kuáng huò zhù shén。
谁知同调者,不是独醒人。shuí zhī tóng diào zhě,bù shì dú xǐng rén。
月上争扶路,风前倒戴巾。yuè shàng zhēng fú lù,fēng qián dào dài jīn。
高年当戒得,未用托刘伦。gāo nián dāng jiè dé,wèi yòng tuō liú lún。

拟云松次韵

蓝仁

徐邈频中圣,刘伦善祷神。xú miǎo pín zhōng shèng,liú lún shàn dǎo shén。
醉乡存古意,老景笑时人。zuì xiāng cún gǔ yì,lǎo jǐng xiào shí rén。
岁晚独无褐,日高犹未巾。suì wǎn dú wú hè,rì gāo yóu wèi jīn。
从遭长官骂,或与达生伦。cóng zāo zhǎng guān mà,huò yǔ dá shēng lún。

写怀

蓝仁

聚敛夸长策,侵渔趁此机。jù liǎn kuā zhǎng cè,qīn yú chèn cǐ jī。
直须贫到骨,谁问岁无衣。zhí xū pín dào gǔ,shuí wèn suì wú yī。
天地身为累,丘园道已非。tiān dì shēn wèi lèi,qiū yuán dào yǐ fēi。
衰年当绝粒,何论故山薇。shuāi nián dāng jué lì,hé lùn gù shān wēi。

自用石村韵再赋

蓝仁

云卧加衾铁,烟餐待桂炊。yún wò jiā qīn tiě,yān cān dài guì chuī。
十年穷战伐,数口逼寒饥。shí nián qióng zhàn fá,shù kǒu bī hán jī。
潦倒弃沟壑,凄凉畏茧丝。lǎo dào qì gōu hè,qī liáng wèi jiǎn sī。
桃林春色近,未似放牛时。táo lín chūn sè jìn,wèi shì fàng niú shí。

晚浦归帆

蓝仁

估客前年去,扁舟此日回。gū kè qián nián qù,biǎn zhōu cǐ rì huí。
烟生全浦暝,风健片帆催。yān shēng quán pǔ míng,fēng jiàn piàn fān cuī。
桂楫看将近,柴门认半开。guì jí kàn jiāng jìn,chái mén rèn bàn kāi。
邻人携酒馔,欢笑慰归来。lín rén xié jiǔ zhuàn,huān xiào wèi guī lái。

更愁

蓝仁

洒扫僮何懒,过从客亦频。sǎ sǎo tóng hé lǎn,guò cóng kè yì pín。
年光唯老我,世事更愁人。nián guāng wéi lǎo wǒ,shì shì gèng chóu rén。
官井浑三月,厨烟少四邻。guān jǐng hún sān yuè,chú yān shǎo sì lín。
门前双柳树,午荫偶容身。mén qián shuāng liǔ shù,wǔ yīn ǒu róng shēn。

石村除夕二首

蓝仁

除夕如寒食,人烟禁不炊。chú xī rú hán shí,rén yān jìn bù chuī。
袁安谁问死,方朔自啼饥。yuán ān shuí wèn sǐ,fāng shuò zì tí jī。
野火焦良玉,寒机弃乱丝。yě huǒ jiāo liáng yù,hán jī qì luàn sī。
白头将暗眼,更望太平时。bái tóu jiāng àn yǎn,gèng wàng tài píng shí。

石村除夕二首

蓝仁

风尘惊老眼,丘壑保余生。fēng chén jīng lǎo yǎn,qiū hè bǎo yú shēng。
闭户交游绝,开园种树成。bì hù jiāo yóu jué,kāi yuán zhǒng shù chéng。
野阴长似雨,雪意又非晴。yě yīn zhǎng shì yǔ,xuě yì yòu fēi qíng。
闻说朝京路,泥深哭远行。wén shuō cháo jīng lù,ní shēn kū yuǎn xíng。

飓风

蓝仁

海上飓风来,乾坤吼万雷。hǎi shàng jù fēng lái,qián kūn hǒu wàn léi。
旋毛将巨木,驱石似轻埃。xuán máo jiāng jù mù,qū shí shì qīng āi。
昼夜声同怒,阴阳召此灾。zhòu yè shēng tóng nù,yīn yáng zhào cǐ zāi。
杀机何日息,天际暮云开。shā jī hé rì xī,tiān jì mù yún kāi。

题武季远竹木图

蓝仁

轻纨剪霜素,妙墨写秋林。qīng wán jiǎn shuāng sù,miào mò xiě qiū lín。
修竹露华润,石崖云气深。xiū zhú lù huá rùn,shí yá yún qì shēn。
凤栖淇水暮,龙化渭川阴。fèng qī qí shuǐ mù,lóng huà wèi chuān yīn。
载美武公德,永怀单父琴。zài měi wǔ gōng dé,yǒng huái dān fù qín。

雨中怀子冶兼善

蓝仁

去年秋社别,今雨草堂思。qù nián qiū shè bié,jīn yǔ cǎo táng sī。
衰病难为况,暌离已许时。shuāi bìng nán wèi kuàng,kuí lí yǐ xǔ shí。
连床谈旧事,对酒诵新诗。lián chuáng tán jiù shì,duì jiǔ sòng xīn shī。
清夜檐花落,休忘郑老期。qīng yè yán huā luò,xiū wàng zhèng lǎo qī。

人日偶成

蓝仁

七日本宜晴,愁人风雨声。qī rì běn yí qíng,chóu rén fēng yǔ shēng。
厨烟侵几湿,檐瀑隔窗鸣。chú yān qīn jǐ shī,yán pù gé chuāng míng。
杨柳颦何事,梅花笑不成。yáng liǔ pín hé shì,méi huā xiào bù chéng。
呼儿催酌酒,一醉百忧轻。hū ér cuī zhuó jiǔ,yī zuì bǎi yōu qīng。

题愚斋卷二首

蓝仁

丈室愚名扁,西家笑读书。zhàng shì yú míng biǎn,xī jiā xiào dú shū。
力行非宁及,私省岂回如。lì xíng fēi níng jí,sī shěng qǐ huí rú。
孟谷呼相应,柳溪闲可渔。mèng gǔ hū xiāng yīng,liǔ xī xián kě yú。
终知移不得,直诈古今殊。zhōng zhī yí bù dé,zhí zhà gǔ jīn shū。

题愚斋卷二首

蓝仁

武健惟材任,斋居岂强名。wǔ jiàn wéi cái rèn,zhāi jū qǐ qiáng míng。
奇兵长自用,困学久须明。qí bīng zhǎng zì yòng,kùn xué jiǔ xū míng。
不径心常正,移山气未平。bù jìng xīn cháng zhèng,yí shān qì wèi píng。
功成应养晦,冠弁似儒生。gōng chéng yīng yǎng huì,guān biàn shì rú shēng。

又人日怀云松

蓝仁

七日始为人,寒风未似春。qī rì shǐ wèi rén,hán fēng wèi shì chūn。
长吟呵笔久,独坐拥炉频。zhǎng yín hē bǐ jiǔ,dú zuò yōng lú pín。
仙茗烹松雪,山醅漉葛巾。xiān míng pēng sōng xuě,shān pēi lù gé jīn。
如何巷南北,偪侧不相亲。rú hé xiàng nán běi,bī cè bù xiāng qīn。
4271234567»