古诗词

余复婴近以方壶所写大王峰转惠暇日展玩殊有幽趣因题

蓝仁

方壶画山世有名,生纸一幅涂纵横。fāng hú huà shān shì yǒu míng,shēng zhǐ yī fú tú zòng héng。
孤峰倚天旭日上,危石拔地秋风生。gū fēng yǐ tiān xù rì shàng,wēi shí bá dì qiū fēng shēng。
壮游曾来拾瑶草,梦里武夷清未了。zhuàng yóu céng lái shí yáo cǎo,mèng lǐ wǔ yí qīng wèi le。
紫阳五曲石门荒,金老三间茅屋小。zǐ yáng wǔ qū shí mén huāng,jīn lǎo sān jiān máo wū xiǎo。
兴来故笔起层峦,万仞嵯峨咫尺间。xīng lái gù bǐ qǐ céng luán,wàn rèn cuó é zhǐ chǐ jiān。
龙洞云烟含宿雨,鹤坛星月满空山。lóng dòng yún yān hán sù yǔ,hè tán xīng yuè mǎn kōng shān。
武林道士余三一,来憩松根讲周易。wǔ lín dào shì yú sān yī,lái qì sōng gēn jiǎng zhōu yì。
十年不出鬓垂丝,九转将成眼如漆。shí nián bù chū bìn chuí sī,jiǔ zhuǎn jiāng chéng yǎn rú qī。
新图千里寄神交,东南一柱青天高。xīn tú qiān lǐ jì shén jiāo,dōng nán yī zhù qīng tiān gāo。
愿授神方服石髓,共听仙乐鸣云璈。yuàn shòu shén fāng fú shí suǐ,gòng tīng xiān lè míng yún áo。
闲窗持赠深有意,念我衰年住尘世。xián chuāng chí zèng shēn yǒu yì,niàn wǒ shuāi nián zhù chén shì。
便欲呼儿挽鹿车,从此相随入苍翠。biàn yù hū ér wǎn lù chē,cóng cǐ xiāng suí rù cāng cuì。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

阙雨

蓝仁

云霓踪迹未全消,数日山中草木焦。yún ní zōng jì wèi quán xiāo,shù rì shān zhōng cǎo mù jiāo。
徒有世人祠土梗,自无神力倒天瓢。tú yǒu shì rén cí tǔ gěng,zì wú shén lì dào tiān piáo。
邻床并汲愁枯井,田舍相过叹槁苗。lín chuáng bìng jí chóu kū jǐng,tián shě xiāng guò tàn gǎo miáo。
欲问天钧谁主宰,十年不听太平谣。yù wèn tiān jūn shuí zhǔ zǎi,shí nián bù tīng tài píng yáo。

阙雨寄上官鍊师

蓝仁

七月三旬天不雨,两乡百里井无泉。qī yuè sān xún tiān bù yǔ,liǎng xiāng bǎi lǐ jǐng wú quán。
连畦接畛枯将尽,铄石流金势可怜。lián qí jiē zhěn kū jiāng jǐn,shuò shí liú jīn shì kě lián。
江上雷云虚作意,山中草木欲生烟。jiāng shàng léi yún xū zuò yì,shān zhōng cǎo mù yù shēng yān。
仙人不管蓬莱浅,深琐苍龙洞里眠。xiān rén bù guǎn péng lái qiǎn,shēn suǒ cāng lóng dòng lǐ mián。

阙雨寄程云壑

蓝仁

十处结淋九涸泉,几人奔走只堪怜。shí chù jié lín jiǔ hé quán,jǐ rén bēn zǒu zhǐ kān lián。
自焚虚拟之推死,私祭难销孝妇愆。zì fén xū nǐ zhī tuī sǐ,sī jì nán xiāo xiào fù qiān。
渐恐扬尘侵海水,久知垂象动星躔。jiàn kǒng yáng chén qīn hǎi shuǐ,jiǔ zhī chuí xiàng dòng xīng chán。
梅峰隐者非忘世,也向云间礼孔仙。méi fēng yǐn zhě fēi wàng shì,yě xiàng yún jiān lǐ kǒng xiān。

本真法师祈雨有感兼美武宗理

蓝仁

高士西山有异书,流传况是壁中馀。gāo shì xī shān yǒu yì shū,liú chuán kuàng shì bì zhōng yú。
蛟龙悉听仙官令,雷电能教旱魃除。jiāo lóng xī tīng xiān guān lìng,léi diàn néng jiào hàn bá chú。
岁稔便当期鼓腹,政成端欲赋随车。suì rěn biàn dāng qī gǔ fù,zhèng chéng duān yù fù suí chē。
衰年病骨浑无赖,一夜清凉入草庐。shuāi nián bìng gǔ hún wú lài,yī yè qīng liáng rù cǎo lú。

老泉索赋喜雨

蓝仁

苦热真嫌夏日长,片云今夕作秋凉。kǔ rè zhēn xián xià rì zhǎng,piàn yún jīn xī zuò qiū liáng。
颠风未欲惊蒲柳,急雨还能养稻粱。diān fēng wèi yù jīng pú liǔ,jí yǔ hái néng yǎng dào liáng。
病骨清泠唯稳睡,吟怀衰老减疏狂。bìng gǔ qīng líng wéi wěn shuì,yín huái shuāi lǎo jiǎn shū kuáng。
冯唐过我谈新咏,扣户先愁债未偿。féng táng guò wǒ tán xīn yǒng,kòu hù xiān chóu zhài wèi cháng。

巾秋

蓝仁

玉宇秋中月正明,好天良夕祇伤情。yù yǔ qiū zhōng yuè zhèng míng,hǎo tiān liáng xī qí shāng qíng。
谁家庭院开樽俎,几处关山照甲兵。shuí jiā tíng yuàn kāi zūn zǔ,jǐ chù guān shān zhào jiǎ bīng。
白发馀光聊自惜,黄河倒影几时清。bái fā yú guāng liáo zì xī,huáng hé dào yǐng jǐ shí qīng。
胡床好尽南楼兴,莫向西风动笛声。hú chuáng hǎo jǐn nán lóu xīng,mò xiàng xī fēng dòng dí shēng。

浇花

蓝仁

稚子铜瓶汲井浑,一畦花木对幽轩。zhì zi tóng píng jí jǐng hún,yī qí huā mù duì yōu xuān。
已看润色分枝叶,更惜清阴庇本根。yǐ kàn rùn sè fēn zhī yè,gèng xī qīng yīn bì běn gēn。
溪涧龙移泉化土,田畴龟拆草连村。xī jiàn lóng yí quán huà tǔ,tián chóu guī chāi cǎo lián cūn。
老夫亦有苏枯意,无力穿云浚水源。lǎo fū yì yǒu sū kū yì,wú lì chuān yún jùn shuǐ yuán。

途中有感

蓝仁

泥途汨汨雨霏霏,白黑谁能别是非。ní tú mì mì yǔ fēi fēi,bái hēi shuí néng bié shì fēi。
何物功名真拾芥,逼人富贵是危机。hé wù gōng míng zhēn shí jiè,bī rén fù guì shì wēi jī。
刑章正密飞腾少,礼乐方新揖让稀。xíng zhāng zhèng mì fēi téng shǎo,lǐ lè fāng xīn yī ràng xī。
槁木死灰忘世者,杖藜回首立斜晖。gǎo mù sǐ huī wàng shì zhě,zhàng lí huí shǒu lì xié huī。

问流人

蓝仁

道旁辛苦问流人,非罪相看误此身。dào páng xīn kǔ wèn liú rén,fēi zuì xiāng kàn wù cǐ shēn。
何用老成徒取辱,久知温饱不如贫。hé yòng lǎo chéng tú qǔ rǔ,jiǔ zhī wēn bǎo bù rú pín。
衣裳臭秽沾床汗,枷械拘挛满面尘。yī shang chòu huì zhān chuáng hàn,jiā xiè jū luán mǎn miàn chén。
不自我先休叹恨,周馀靡有孑遗民。bù zì wǒ xiān xiū tàn hèn,zhōu yú mí yǒu jié yí mín。

梦归

蓝仁

独上江城倚夕晖,西风点点雁斜飞。dú shàng jiāng chéng yǐ xī huī,xī fēng diǎn diǎn yàn xié fēi。
百年已半犹为客,三径将芜苦忆归。bǎi nián yǐ bàn yóu wèi kè,sān jìng jiāng wú kǔ yì guī。
老妇一秋常伏枕,痴雏几度候牵衣。lǎo fù yī qiū cháng fú zhěn,chī chú jǐ dù hòu qiān yī。
月明忽作还家梦,九曲溪头一扣扉。yuè míng hū zuò hái jiā mèng,jiǔ qū xī tóu yī kòu fēi。

柬张孟宽

蓝仁

医官督税想贤劳,盥漱忘餐到日高。yī guān dū shuì xiǎng xián láo,guàn shù wàng cān dào rì gāo。
倦执牙筹从会计,偶凭乌几欲推敲。juàn zhí yá chóu cóng huì jì,ǒu píng wū jǐ yù tuī qiāo。
舟车凑集须躬阅,药裹增除莫自抛。zhōu chē còu jí xū gōng yuè,yào guǒ zēng chú mò zì pāo。
此日虚名求实效,研摩直恐数秋毫。cǐ rì xū míng qiú shí xiào,yán mó zhí kǒng shù qiū háo。

柬薛君玉

蓝仁

人生自古少合并,邻并应烦数送迎。rén shēng zì gǔ shǎo hé bìng,lín bìng yīng fán shù sòng yíng。
戎马艰危犹旅食,儒衣漂泊负才名。róng mǎ jiān wēi yóu lǚ shí,rú yī piāo pō fù cái míng。
有钱可买归山隐,无酒难为待客情。yǒu qián kě mǎi guī shān yǐn,wú jiǔ nán wèi dài kè qíng。
伤心世事苦偪侧,可能白发对河清。shāng xīn shì shì kǔ bī cè,kě néng bái fā duì hé qīng。

送薛君玉调江西宪椽

蓝仁

落花飞絮送残春,浊酒清歌别远人。luò huā fēi xù sòng cán chūn,zhuó jiǔ qīng gē bié yuǎn rén。
宪府簿书淹岁月,宦途鞍马傍风尘。xiàn fǔ bù shū yān suì yuè,huàn tú ān mǎ bàng fēng chén。
湖边有宅栖徐孺,城里无山隐子真。hú biān yǒu zhái qī xú rú,chéng lǐ wú shān yǐn zi zhēn。
羡尔奋飞千里远,嗟余落魄二毛新。xiàn ěr fèn fēi qiān lǐ yuǎn,jiē yú luò pò èr máo xīn。

夜坐

蓝仁

萧萧风雨坐相侵,共守寒灯抱膝吟。xiāo xiāo fēng yǔ zuò xiāng qīn,gòng shǒu hán dēng bào xī yín。
扪虱倦谈当世事,闻鸡还起济时心。mén shī juàn tán dāng shì shì,wén jī hái qǐ jì shí xīn。
云连烽戍兵犹满,雁度关河雪正深。yún lián fēng shù bīng yóu mǎn,yàn dù guān hé xuě zhèng shēn。
此际正当明出处,且将书剑傍山林。cǐ jì zhèng dāng míng chū chù,qiě jiāng shū jiàn bàng shān lín。

纸被

蓝仁

采得仙岩不老藤,蒸云煮雪揭轻冰。cǎi dé xiān yán bù lǎo téng,zhēng yún zhǔ xuě jiē qīng bīng。
光浮一片昆山玉,暖压三冬内府绫。guāng fú yī piàn kūn shān yù,nuǎn yā sān dōng nèi fǔ líng。
衣被生灵真有道,卷舒明晦亦堪徵。yī bèi shēng líng zhēn yǒu dào,juǎn shū míng huì yì kān zhēng。
衰年朽骨寒尤甚,自拥蒙头到日升。shuāi nián xiǔ gǔ hán yóu shén,zì yōng méng tóu dào rì shēng。