古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
失题诗
明
:
陈应龙
昌黎文字登天府,爱筑书台伴山坞。
chāng lí wén zì dēng tiān fǔ,ài zhù shū tái bàn shān wù。
翰墨淋漓草树香,哦吟呼动群虫舞。
hàn mò lín lí cǎo shù xiāng,ó yín hū dòng qún chóng wǔ。
老洞开口陪笑谈,寒泉哽咽怜清楚。
lǎo dòng kāi kǒu péi xiào tán,hán quán gěng yàn lián qīng chǔ。
谁将邑宰限奇才,天为阳山降申甫。
shuí jiāng yì zǎi xiàn qí cái,tiān wèi yáng shān jiàng shēn fǔ。
正气挽回天地春,斗牛直射无今古。
zhèng qì wǎn huí tiān dì chūn,dòu niú zhí shè wú jīn gǔ。
虽落当年奸计笼,芳名历历播青史。
suī luò dāng nián jiān jì lóng,fāng míng lì lì bō qīng shǐ。
AI赏析
陈应龙
陈应龙,字时见。琼山人。明神宗万历十年(一五八二)举人,判嘉兴督理织造,以抗直罢归。清康熙《琼山县志》卷七、清道光《广东通志》卷三〇二有传。
陈应龙的作品>>
猜您喜欢