古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
乡旋留别区吉先朱昌藩
明
:
冯元基
归心虽已切,未忍即离群。
guī xīn suī yǐ qiè,wèi rěn jí lí qún。
不觉三春暮,相将歧路分。
bù jué sān chūn mù,xiāng jiāng qí lù fēn。
花间馀落日,竹外隐行云。
huā jiān yú luò rì,zhú wài yǐn xíng yún。
却惜莺声好,明朝空独闻。
què xī yīng shēng hǎo,míng cháo kōng dú wén。
AI赏析
冯元基
冯元基,字宏子。顺德人,一作南海人。诸生。事见陈融编著《读岭南人诗绝句》卷四。
冯元基的作品>>
猜您喜欢
海珠寺
明
:
冯元基
长歌游宝地,延步爱清晨。
zhǎng gē yóu bǎo dì,yán bù ài qīng chén。
烟气笼青阁,晴光转绿蘋。
yān qì lóng qīng gé,qíng guāng zhuǎn lǜ píng。
城边楼枕海,竹外鸟窥人。
chéng biān lóu zhěn hǎi,zhú wài niǎo kuī rén。
古殿焚香外,白云心所亲。
gǔ diàn fén xiāng wài,bái yún xīn suǒ qīn。
AI赏析
海珠寺
明
:
冯元基
野寺江天阔,萧疏台殿凉。
yě sì jiāng tiān kuò,xiāo shū tái diàn liáng。
青林依石塔,危槛等飞樯。
qīng lín yī shí tǎ,wēi kǎn děng fēi qiáng。
暝色生寒树,滩声聒夕阳。
míng sè shēng hán shù,tān shēng guā xī yáng。
看心兼送目,都使俗情忘。
kàn xīn jiān sòng mù,dōu shǐ sú qíng wàng。
AI赏析
增江道中
明
:
冯元基
芳草碧凄凄,斜阳向客低。
fāng cǎo bì qī qī,xié yáng xiàng kè dī。
竹光摇古道,树色绕长溪。
zhú guāng yáo gǔ dào,shù sè rào zhǎng xī。
酒每村中醉,诗多骡背题。
jiǔ měi cūn zhōng zuì,shī duō luó bèi tí。
离家虽未久,又听子规啼。
lí jiā suī wèi jiǔ,yòu tīng zi guī tí。
AI赏析
宫花溪道中作
明
:
冯元基
山北山南路正长,东风吹送野花香。
shān běi shān nán lù zhèng zhǎng,dōng fēng chuī sòng yě huā xiāng。
数声啼鸟知春雨,一路归人背夕阳。
shù shēng tí niǎo zhī chūn yǔ,yī lù guī rén bèi xī yáng。
溪水长年流不尽,岭云终日变无常。
xī shuǐ zhǎng nián liú bù jǐn,lǐng yún zhōng rì biàn wú cháng。
身逢胜迹应难遍,游思萧条转易伤。
shēn féng shèng jì yīng nán biàn,yóu sī xiāo tiáo zhuǎn yì shāng。
AI赏析