古诗词

狂歌行

邓云霄

同云如絮低压墙,北风刮地号枯杨。tóng yún rú xù dī yā qiáng,běi fēng guā dì hào kū yáng。
滕六夜挟玄冥翔,寒威杀气排剑枪。téng liù yè xié xuán míng xiáng,hán wēi shā qì pái jiàn qiāng。
街鼓隆隆声镗鎝,万户人静漏微茫。jiē gǔ lóng lóng shēng tāng dā,wàn hù rén jìng lòu wēi máng。
此夕旅思弥天长,有客将行宵具装。cǐ xī lǚ sī mí tiān zhǎng,yǒu kè jiāng xíng xiāo jù zhuāng。
雌雄分匣啼千将,飞霰片片搅离肠。cí xióng fēn xiá tí qiān jiāng,fēi xiàn piàn piàn jiǎo lí cháng。
绨袍欲赠念无裳,主人延客开华堂。tí páo yù zèng niàn wú shang,zhǔ rén yán kè kāi huá táng。
月沉星暗烛代光,兽炭吐焰鳞甲张。yuè chén xīng àn zhú dài guāng,shòu tàn tǔ yàn lín jiǎ zhāng。
金鲸泻酒奔吕梁,有肉如陵兰椒芳,驱寒度暖邀青皇。jīn jīng xiè jiǔ bēn lǚ liáng,yǒu ròu rú líng lán jiāo fāng,qū hán dù nuǎn yāo qīng huáng。
酒星元在玉帝旁,谪来人间号高阳。jiǔ xīng yuán zài yù dì páng,zhé lái rén jiān hào gāo yáng。
尚书之期虽太忙,礼法不省瓮边郎。shàng shū zhī qī suī tài máng,lǐ fǎ bù shěng wèng biān láng。
问量若许吞八荒,舌尖已挂东西洋。wèn liàng ruò xǔ tūn bā huāng,shé jiān yǐ guà dōng xī yáng。
一吸瀛海沧为桑,河泊不敢向大方。yī xī yíng hǎi cāng wèi sāng,hé pō bù gǎn xiàng dà fāng。
君家有秫千箱仓,酿来涓滴祗池塘。jūn jiā yǒu shú qiān xiāng cāng,niàng lái juān dī zhī chí táng。
我舔舕之未濡吭,尧钟髡石仅涤觞。wǒ tiǎn tàn zhī wèi rú kēng,yáo zhōng kūn shí jǐn dí shāng。
唾骂中山与杜康,何不伸手翻神浆。tuò mà zhōng shān yǔ dù kāng,hé bù shēn shǒu fān shén jiāng。
糟天曲地尽汤汤,我辈拍浮其中央。zāo tiān qū dì jǐn tāng tāng,wǒ bèi pāi fú qí zhōng yāng。
百万亿劫乐无疆,半酣浩歌声扬扬。bǎi wàn yì jié lè wú jiāng,bàn hān hào gē shēng yáng yáng。
隆冬轰雷忽殷房,亲谑叫啸惊九阊。lóng dōng hōng léi hū yīn fáng,qīn xuè jiào xiào jīng jiǔ chāng。
帝遣六丁问豪狂,勿倾银汉入流黄。dì qiǎn liù dīng wèn háo kuáng,wù qīng yín hàn rù liú huáng。
我言下界多秕糠,臣身合在酒中藏。wǒ yán xià jiè duō bǐ kāng,chén shēn hé zài jiǔ zhōng cáng。
是非毁誉沸如螗,升沉显晦俱亡羊。shì fēi huǐ yù fèi rú táng,shēng chén xiǎn huì jù wáng yáng。
蜗角有国蚁有王,真同傀儡夜登场。wō jiǎo yǒu guó yǐ yǒu wáng,zhēn tóng guī lěi yè dēng chǎng。
嫫姆竟掩夷光妆,方朔不及侏儒囊。mó mǔ jìng yǎn yí guāng zhuāng,fāng shuò bù jí zhū rú náng。
拔兰斫桂佩艾香,轩鹤啄粟囚鸾凰。bá lán zhuó guì pèi ài xiāng,xuān hè zhuó sù qiú luán huáng。
粪丸进御却明珰,谁能与世相低昂。fèn wán jìn yù què míng dāng,shuí néng yǔ shì xiāng dī áng。
朱门蓬户鬓皆霜,谓彭非寿亦非殇。zhū mén péng hù bìn jiē shuāng,wèi péng fēi shòu yì fēi shāng。
醉不必卧七宝床,醒不必游碎锦坊。zuì bù bì wò qī bǎo chuáng,xǐng bù bì yóu suì jǐn fāng。
摆脱町畦而徜徉,大之乘风踞云庄,小之构巢蚊睫芒。bǎi tuō tīng qí ér cháng yáng,dà zhī chéng fēng jù yún zhuāng,xiǎo zhī gòu cháo wén jié máng。
人生达命顺其常,懒作天问问彼苍。rén shēng dá mìng shùn qí cháng,lǎn zuò tiān wèn wèn bǐ cāng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

拟竹枝词四首

邓云霄

溪女蓬鬟日召负,担头十指尚纤纤。xī nǚ péng huán rì zhào fù,dān tóu shí zhǐ shàng xiān xiān。
路逢年少轻调笑,连袂清歌望酒帘。lù féng nián shǎo qīng diào xiào,lián mèi qīng gē wàng jiǔ lián。

拟竹枝词四首

邓云霄

狂夫一去动经秋,日日祈神锦水头。kuáng fū yī qù dòng jīng qiū,rì rì qí shén jǐn shuǐ tóu。
每下鸣机逢七夕,几回肠断为牵牛。měi xià míng jī féng qī xī,jǐ huí cháng duàn wèi qiān niú。

拟竹枝词四首

邓云霄

剑阁连云欲插天,人心险恶更堪怜。jiàn gé lián yún yù chā tiān,rén xīn xiǎn è gèng kān lián。
凭君寄谢临邛女,又被风吹过别弦。píng jūn jì xiè lín qióng nǚ,yòu bèi fēng chuī guò bié xián。

拟竹枝词四首

邓云霄

薛涛坟畔尽桃花,犹忆新笺锦作霞。xuē tāo fén pàn jǐn táo huā,yóu yì xīn jiān jǐn zuò xiá。
云雨竟随巫峡散,空余明月落谁家。yún yǔ jìng suí wū xiá sàn,kōng yú míng yuè luò shuí jiā。

竹枝词四首

邓云霄

峡口维舟月落时,黄陵苦竹宿羁雌。xiá kǒu wéi zhōu yuè luò shí,huáng líng kǔ zhú sù jī cí。
西风一夜吹归梦,霜满篷窗客未知。xī fēng yī yè chuī guī mèng,shuāng mǎn péng chuāng kè wèi zhī。

竹枝词四首

邓云霄

汉江对岸夹青楼,蜀客连樯溯上流。hàn jiāng duì àn jiā qīng lóu,shǔ kè lián qiáng sù shàng liú。
借汝一条龙竹杖,轻风半夜到夔州。jiè rǔ yī tiáo lóng zhú zhàng,qīng fēng bàn yè dào kuí zhōu。

竹枝词四首

邓云霄

黄牛白马上艰辛,崖下盘涡泡里身。huáng niú bái mǎ shàng jiān xīn,yá xià pán wō pào lǐ shēn。
齐唱竹枝牵百丈,烧钱浇酒赛江神。qí chàng zhú zhī qiān bǎi zhàng,shāo qián jiāo jiǔ sài jiāng shén。

竹枝词四首

邓云霄

三年怨妇望廊归,买卜频停织锦机。sān nián yuàn fù wàng láng guī,mǎi bo pín tíng zhī jǐn jī。
谁料行人阻风水,巫山夜雨正沽衣。shuí liào xíng rén zǔ fēng shuǐ,wū shān yè yǔ zhèng gū yī。

杨柳枝·词三首

邓云霄

媚眼正窥春色好,舞腰无奈暖风多。mèi yǎn zhèng kuī chūn sè hǎo,wǔ yāo wú nài nuǎn fēng duō。
莫教攀折赠行客,爱尔轻丝拂玉珂。mò jiào pān zhé zèng xíng kè,ài ěr qīng sī fú yù kē。

杨柳枝·词三首

邓云霄

万缕千丝绕大堤,寻春衣马望中迷。wàn lǚ qiān sī rào dà dī,xún chūn yī mǎ wàng zhōng mí。
清阴不独摇春酒,留与娇莺自在啼。qīng yīn bù dú yáo chūn jiǔ,liú yǔ jiāo yīng zì zài tí。

杨柳枝·词三首

邓云霄

百花开处明如锦,雨打风飘色乍消。bǎi huā kāi chù míng rú jǐn,yǔ dǎ fēng piāo sè zhà xiāo。
谁似青青堤畔柳?轻盈长学楚宫腰。shuí shì qīng qīng dī pàn liǔ?qīng yíng zhǎng xué chǔ gōng yāo。

放鹦鹉

邓云霄

独怜翻旋急,放汝入空林。dú lián fān xuán jí,fàng rǔ rù kōng lín。
莫逞新声巧,能忘故主心。mò chěng xīn shēng qiǎo,néng wàng gù zhǔ xīn。
防危秋隼逼,归路陇山深。fáng wēi qiū sǔn bī,guī lù lǒng shān shēn。
客意亦如此,因之起越吟。kè yì yì rú cǐ,yīn zhī qǐ yuè yín。

偶成

邓云霄

自得漆园意,散衙成隐居。zì dé qī yuán yì,sàn yá chéng yǐn jū。
微官不属我,止足岂求馀。wēi guān bù shǔ wǒ,zhǐ zú qǐ qiú yú。
花发侵虚牖,香消扬广除。huā fā qīn xū yǒu,xiāng xiāo yáng guǎng chú。
年来何所慕,喜看道家书。nián lái hé suǒ mù,xǐ kàn dào jiā shū。

锡山驿秋晓

邓云霄

旅食愁无寐,推蓬问驿亭。lǚ shí chóu wú mèi,tuī péng wèn yì tíng。
峰明斜抱月,河侧倒漂星。fēng míng xié bào yuè,hé cè dào piāo xīng。
日跃鸡先觉,钟残世渐醒。rì yuè jī xiān jué,zhōng cán shì jiàn xǐng。
独怜枫树色,倏忽换丹青。dú lián fēng shù sè,shū hū huàn dān qīng。

江阴支河

邓云霄

江近潮偏急,喧声滚洳沙。jiāng jìn cháo piān jí,xuān shēng gǔn rù shā。
河回刚没胫,水浅不胜槎。hé huí gāng méi jìng,shuǐ qiǎn bù shèng chá。
两岸多修竹,三秋见落花。liǎng àn duō xiū zhú,sān qiū jiàn luò huā。
还从鸡犬里,错认武陵家。hái cóng jī quǎn lǐ,cuò rèn wǔ líng jiā。
23211234567»