古诗词

捣衣篇

邓云霄

洞房环佩惊秋早,叶满空阶愁不扫。dòng fáng huán pèi jīng qiū zǎo,yè mǎn kōng jiē chóu bù sǎo。
闲来不省出门行,梦里已到交河道。xián lái bù shěng chū mén xíng,mèng lǐ yǐ dào jiāo hé dào。
交河戍客铁为衣,八月严霜扑面飞。jiāo hé shù kè tiě wèi yī,bā yuè yán shuāng pū miàn fēi。
可念拂沙眠塞草,何辞织锦理鸳机。kě niàn fú shā mián sāi cǎo,hé cí zhī jǐn lǐ yuān jī。
鸳机织就烦刀尺,熨斗帖平针线迹。yuān jī zhī jiù fán dāo chǐ,yùn dòu tiē píng zhēn xiàn jì。
灯下装绵泪满床,窗前捣练风侵石。dēng xià zhuāng mián lèi mǎn chuáng,chuāng qián dǎo liàn fēng qīn shí。
风清月冷气凄凄,力尽繁声高更低。fēng qīng yuè lěng qì qī qī,lì jǐn fán shēng gāo gèng dī。
捣时庭树初栖鸟,捣罢邻家已报鸡。dǎo shí tíng shù chū qī niǎo,dǎo bà lín jiā yǐ bào jī。
谁识繁声结悲咽,心中万恨凭砧说。shuí shí fán shēng jié bēi yàn,xīn zhōng wàn hèn píng zhēn shuō。
千里情悬落日西,双题响逐行云灭。qiān lǐ qíng xuán luò rì xī,shuāng tí xiǎng zhú xíng yún miè。
东家砧歇西家鸣,夜夜风来满帝城。dōng jiā zhēn xiē xī jiā míng,yè yè fēng lái mǎn dì chéng。
愁苦频年征戍急,何人不作断肠声。chóu kǔ pín nián zhēng shù jí,hé rén bù zuò duàn cháng shēng。
衣成缄固重重意,又恐关前无驿使。yī chéng jiān gù zhòng zhòng yì,yòu kǒng guān qián wú yì shǐ。
别久腰衰知带宽,路长秋寄经春至。bié jiǔ yāo shuāi zhī dài kuān,lù zhǎng qiū jì jīng chūn zhì。
春去秋来貌不同,家家怨旷恨无穷。chūn qù qiū lái mào bù tóng,jiā jiā yuàn kuàng hèn wú qióng。
汉皇好武何时已,愿送砧声达汉宫。hàn huáng hǎo wǔ hé shí yǐ,yuàn sòng zhēn shēng dá hàn gōng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

夏朝凉

邓云霄

细雨夜来收,高斋爽气浮。xì yǔ yè lái shōu,gāo zhāi shuǎng qì fú。
朝凉疑过夏,远客易惊秋。cháo liáng yí guò xià,yuǎn kè yì jīng qiū。

咏得含风蝉

邓云霄

清韵因风远,泠泠万木秋。qīng yùn yīn fēng yuǎn,líng líng wàn mù qiū。
莫矜玄鬓影,叫白几人头。mò jīn xuán bìn yǐng,jiào bái jǐ rén tóu。

初春村居二首

邓云霄

山中何所事,傲骨自能尊。shān zhōng hé suǒ shì,ào gǔ zì néng zūn。
惟有东风好,依然到席门。wéi yǒu dōng fēng hǎo,yī rán dào xí mén。

初春村居二首

邓云霄

高枕从吾癖,摊书自满床。gāo zhěn cóng wú pǐ,tān shū zì mǎn chuáng。
闲庭移白日,人已到羲皇。xián tíng yí bái rì,rén yǐ dào xī huáng。

题扇头秋江白雁

邓云霄

烟净江天迥,冥鸿自不群。yān jìng jiāng tiān jiǒng,míng hóng zì bù qún。
飞回一片雪,叫入万重云。fēi huí yī piàn xuě,jiào rù wàn zhòng yún。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

刘毅一贫士,蒱摴掷百万。liú yì yī pín shì,pú chū zhì bǎi wàn。
我无负郭田,种蕙动盈畹。wǒ wú fù guō tián,zhǒng huì dòng yíng wǎn。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

对酒傲高阳,放歌走下里。duì jiǔ ào gāo yáng,fàng gē zǒu xià lǐ。
醯鸡哂瓮中,老死徒为尔。xī jī shěn wèng zhōng,lǎo sǐ tú wèi ěr。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

时清不必须,骥足喜长途。shí qīng bù bì xū,jì zú xǐ zhǎng tú。
为问关门吏,何曾识弃繻?wèi wèn guān mén lì,hé céng shí qì xū?

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

锦瑟待佳人,冰弦弹五十。jǐn sè dài jiā rén,bīng xián dàn wǔ shí。
但作相思声,不作穷途泣。dàn zuò xiāng sī shēng,bù zuò qióng tú qì。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

谁知造化心,取醉且长吟。shuí zhī zào huà xīn,qǔ zuì qiě zhǎng yín。
家叹相如壁,囊空季子金。jiā tàn xiāng rú bì,náng kōng jì zi jīn。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

何人望大堤?hé rén wàng dà dī?
独宿倚楼啼。dú sù yǐ lóu tí。
应同举案妇,不是下机妻。yīng tóng jǔ àn fù,bù shì xià jī qī。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

长贫一丈夫,回首愧妻孥。zhǎng pín yī zhàng fū,huí shǒu kuì qī nú。
壮士心逾烈,高歌击唾壶。zhuàng shì xīn yú liè,gāo gē jī tuò hú。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

霜节变玄冥,青皇归也未。shuāng jié biàn xuán míng,qīng huáng guī yě wèi。
看花匹马骄,大道饶佳气。kàn huā pǐ mǎ jiāo,dà dào ráo jiā qì。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

垆头聊潦倒,斗酒可谁相。lú tóu liáo lǎo dào,dòu jiǔ kě shuí xiāng。
燕赵逢游侠,怀中匕带霜。yàn zhào féng yóu xiá,huái zhōng bǐ dài shuāng。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

鱼龙暖浪高,桃李春风好。yú lóng nuǎn làng gāo,táo lǐ chūn fēng hǎo。
圣人正垂裳,诣阙歌天保。shèng rén zhèng chuí shang,yì quē gē tiān bǎo。