古诗词

捣衣篇

邓云霄

洞房环佩惊秋早,叶满空阶愁不扫。dòng fáng huán pèi jīng qiū zǎo,yè mǎn kōng jiē chóu bù sǎo。
闲来不省出门行,梦里已到交河道。xián lái bù shěng chū mén xíng,mèng lǐ yǐ dào jiāo hé dào。
交河戍客铁为衣,八月严霜扑面飞。jiāo hé shù kè tiě wèi yī,bā yuè yán shuāng pū miàn fēi。
可念拂沙眠塞草,何辞织锦理鸳机。kě niàn fú shā mián sāi cǎo,hé cí zhī jǐn lǐ yuān jī。
鸳机织就烦刀尺,熨斗帖平针线迹。yuān jī zhī jiù fán dāo chǐ,yùn dòu tiē píng zhēn xiàn jì。
灯下装绵泪满床,窗前捣练风侵石。dēng xià zhuāng mián lèi mǎn chuáng,chuāng qián dǎo liàn fēng qīn shí。
风清月冷气凄凄,力尽繁声高更低。fēng qīng yuè lěng qì qī qī,lì jǐn fán shēng gāo gèng dī。
捣时庭树初栖鸟,捣罢邻家已报鸡。dǎo shí tíng shù chū qī niǎo,dǎo bà lín jiā yǐ bào jī。
谁识繁声结悲咽,心中万恨凭砧说。shuí shí fán shēng jié bēi yàn,xīn zhōng wàn hèn píng zhēn shuō。
千里情悬落日西,双题响逐行云灭。qiān lǐ qíng xuán luò rì xī,shuāng tí xiǎng zhú xíng yún miè。
东家砧歇西家鸣,夜夜风来满帝城。dōng jiā zhēn xiē xī jiā míng,yè yè fēng lái mǎn dì chéng。
愁苦频年征戍急,何人不作断肠声。chóu kǔ pín nián zhēng shù jí,hé rén bù zuò duàn cháng shēng。
衣成缄固重重意,又恐关前无驿使。yī chéng jiān gù zhòng zhòng yì,yòu kǒng guān qián wú yì shǐ。
别久腰衰知带宽,路长秋寄经春至。bié jiǔ yāo shuāi zhī dài kuān,lù zhǎng qiū jì jīng chūn zhì。
春去秋来貌不同,家家怨旷恨无穷。chūn qù qiū lái mào bù tóng,jiā jiā yuàn kuàng hèn wú qióng。
汉皇好武何时已,愿送砧声达汉宫。hàn huáng hǎo wǔ hé shí yǐ,yuàn sòng zhēn shēng dá hàn gōng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

窗雨夜萧萧,香魂不可招。chuāng yǔ yè xiāo xiāo,xiāng hún bù kě zhāo。
新晴聊纵步,还恐碎琼瑶。xīn qíng liáo zòng bù,hái kǒng suì qióng yáo。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

抟风学雪舞,散作满天愁。tuán fēng xué xuě wǔ,sàn zuò mǎn tiān chóu。
万户莺啼遍,谁家独倚楼?wàn hù yīng tí biàn,shuí jiā dú yǐ lóu?

梅花十二咏石畔

邓云霄

花傍云根发,云蒸涌白涛。huā bàng yún gēn fā,yún zhēng yǒng bái tāo。
琼枝与石骨,气势两相高。qióng zhī yǔ shí gǔ,qì shì liǎng xiāng gāo。

梅花十二咏石畔

邓云霄

泉脉动如鳞,缘溪一探春。quán mài dòng rú lín,yuán xī yī tàn chūn。
偶逢弄珠者,知是洛川神。ǒu féng nòng zhū zhě,zhī shì luò chuān shén。

梅花十二咏石畔

邓云霄

湘妃翠袖薄,又曳缟罗裳。xiāng fēi cuì xiù báo,yòu yè gǎo luó shang。
泪尽今舒笑,微闻铅粉香。lèi jǐn jīn shū xiào,wēi wén qiān fěn xiāng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

谡谡寒涛里,烟姿不在浓。sù sù hán tāo lǐ,yān zī bù zài nóng。
谁知白衣相,未肯受秦封。shuí zhī bái yī xiāng,wèi kěn shòu qín fēng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

香色澹若空,可当菩提树。xiāng sè dàn ruò kōng,kě dāng pú tí shù。
梵呗度祥风,天花散如雨。fàn bei dù xiáng fēng,tiān huā sàn rú yǔ。

梅花十二咏石畔

邓云霄

误入大香国,人言是蕊宫。wù rù dà xiāng guó,rén yán shì ruǐ gōng。
琪花携满袖,鹤背更乘风。qí huā xié mǎn xiù,hè bèi gèng chéng fēng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

四野同云合,寒深故不肥。sì yě tóng yún hé,hán shēn gù bù féi。
清香当自爱,莫与雪齐飞。qīng xiāng dāng zì ài,mò yǔ xuě qí fēi。

梅花十二咏石畔

邓云霄

一种冰肌好,应为蟾兔怜。yī zhǒng bīng jī hǎo,yīng wèi chán tù lián。
寿阳宫里女,敢比广寒仙。shòu yáng gōng lǐ nǚ,gǎn bǐ guǎng hán xiān。

梅花十二咏石畔

邓云霄

片玉倚风前,宁馨处处传。piàn yù yǐ fēng qián,níng xīn chù chù chuán。
市人休看杀,叔宝正髫年。shì rén xiū kàn shā,shū bǎo zhèng tiáo nián。

梅花十二咏石畔

邓云霄

昨过瑶池上,霏霏雪有香。zuó guò yáo chí shàng,fēi fēi xuě yǒu xiāng。
谁言金母好,白发已如霜。shuí yán jīn mǔ hǎo,bái fā yǐ rú shuāng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

已得青皇信,开缄喜又颦。yǐ dé qīng huáng xìn,kāi jiān xǐ yòu pín。
千金酬一笑,未易许傍人。qiān jīn chóu yī xiào,wèi yì xǔ bàng rén。

梅花十二咏石畔

邓云霄

流光不肯住,烟景复相催。liú guāng bù kěn zhù,yān jǐng fù xiāng cuī。
寄语看花者,休携玉笛来。jì yǔ kàn huā zhě,xiū xié yù dí lái。

题吴仲类冰玉山房六景凝碧楼楼外多竹

邓云霄

碧玉荫珠箔,风窗四面凉。bì yù yīn zhū bó,fēng chuāng sì miàn liáng。
君看楼下水,咫尺到潇湘。jūn kàn lóu xià shuǐ,zhǐ chǐ dào xiāo xiāng。