古诗词

雪月双清篇

邓云霄

寒风忽霁千山雪,晴云忽吐三更月。hán fēng hū jì qiān shān xuě,qíng yún hū tǔ sān gèng yuè。
清姿皓魄共澄鲜,双献空门斗奇绝。qīng zī hào pò gòng chéng xiān,shuāng xiàn kōng mén dòu qí jué。
空门雪月最清嘉,总为高僧转法华。kōng mén xuě yuè zuì qīng jiā,zǒng wèi gāo sēng zhuǎn fǎ huá。
皎皎毫光开晓镜,盈盈宝雨散天花。jiǎo jiǎo háo guāng kāi xiǎo jìng,yíng yíng bǎo yǔ sàn tiān huā。
天花晓镜寒相妒,白沙千顷眠蟾兔。tiān huā xiǎo jìng hán xiāng dù,bái shā qiān qǐng mián chán tù。
喜看身世在琉璃,何用西方寻净土。xǐ kàn shēn shì zài liú lí,hé yòng xī fāng xún jìng tǔ。
有客凭栏眺望高,金波潋滟化银涛。yǒu kè píng lán tiào wàng gāo,jīn bō liàn yàn huà yín tāo。
翻惊下界浑铺练,欲向嫦娥乞剪刀。fān jīng xià jiè hún pù liàn,yù xiàng cháng é qǐ jiǎn dāo。
静听空外冰轮响,忽讶王恭行雪上。jìng tīng kōng wài bīng lún xiǎng,hū yà wáng gōng xíng xuě shàng。
六花风起白龙飞,又似唐皇步月归。liù huā fēng qǐ bái lóng fēi,yòu shì táng huáng bù yuè guī。
曾闻玉杵敲灵药,何事琼尘满空落。céng wén yù chǔ qiāo líng yào,hé shì qióng chén mǎn kōng luò。
平田种璧正芳春,只恐偏逢砍桂人。píng tián zhǒng bì zhèng fāng chūn,zhǐ kǒng piān féng kǎn guì rén。
寥寥方籁中宵静,贝阙冰壶濯孤影。liáo liáo fāng lài zhōng xiāo jìng,bèi quē bīng hú zhuó gū yǐng。
赋就挥觞发浩歌,霓裳天乐还相应。fù jiù huī shāng fā hào gē,ní shang tiān lè hái xiāng yīng。
曙钟初动叫天鸡,遥指银河作剡溪。shǔ zhōng chū dòng jiào tiān jī,yáo zhǐ yín hé zuò shàn xī。
月华浮动莲花舫,问讯仙郎沅水西。yuè huá fú dòng lián huā fǎng,wèn xùn xiān láng yuán shuǐ xī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

吴子夜四时懊歌

邓云霄

生女有所归,莫嫁吴中估。shēng nǚ yǒu suǒ guī,mò jià wú zhōng gū。
江头望回船,日日多风雨。jiāng tóu wàng huí chuán,rì rì duō fēng yǔ。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

寄语采莲伴,谁知莲苦心。jì yǔ cǎi lián bàn,shuí zhī lián kǔ xīn。
齐桡翻弄曲,若个是知音。qí ráo fān nòng qū,ruò gè shì zhī yīn。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

避暑水亭中,紧下葳蕤锁。bì shǔ shuǐ tíng zhōng,jǐn xià wēi ruí suǒ。
夜短梦难成,日长愁杀我。yè duǎn mèng nán chéng,rì zhǎng chóu shā wǒ。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

少女拜新月,临阶幽意多。shǎo nǚ bài xīn yuè,lín jiē yōu yì duō。
但祈夫婿贵,不愿似嫦娥。dàn qí fū xù guì,bù yuàn shì cháng é。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

家住阊门外,笙歌搅独愁。jiā zhù chāng mén wài,shēng gē jiǎo dú chóu。
三年空见雁,两鬓易惊秋。sān nián kōng jiàn yàn,liǎng bìn yì jīng qiū。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

登楼望阊门,下见倡家女。dēng lóu wàng chāng mén,xià jiàn chàng jiā nǚ。
萍荇蔓芙渠,雪深谁采汝。píng xìng màn fú qú,xuě shēn shuí cǎi rǔ。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

梦断辽阳戌,心西火共流。mèng duàn liáo yáng xū,xīn xī huǒ gòng liú。
莫言闺里苦,边塞正防秋。mò yán guī lǐ kǔ,biān sāi zhèng fáng qiū。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

拟作回文句,残机懒更开。nǐ zuò huí wén jù,cán jī lǎn gèng kāi。
愁来眠不著,促织夜相催。chóu lái mián bù zhù,cù zhī yè xiāng cuī。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

南雪不到地,著树斗琼花。nán xuě bù dào dì,zhù shù dòu qióng huā。
正是可怜色,儿童休打鸦。zhèng shì kě lián sè,ér tóng xiū dǎ yā。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

独觞不成醉,独被不禁寒。dú shāng bù chéng zuì,dú bèi bù jìn hán。
颇怪邻家语,喧喧到夜兰。pǒ guài lín jiā yǔ,xuān xuān dào yè lán。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

片心焦若火,两泪滴成冰。piàn xīn jiāo ruò huǒ,liǎng lèi dī chéng bīng。
早晚逢西使,重园在白登。zǎo wǎn féng xī shǐ,zhòng yuán zài bái dēng。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

岁去暗须惊,春远似相识。suì qù àn xū jīng,chūn yuǎn shì xiāng shí。
梅花在陇头,为我传消息。méi huā zài lǒng tóu,wèi wǒ chuán xiāo xī。

春思二首

邓云霄

芳树临清沼,红颜落镜中。fāng shù lín qīng zhǎo,hóng yán luò jìng zhōng。
催花惟丽日,莫怨雨兼风。cuī huā wéi lì rì,mò yuàn yǔ jiān fēng。

春思二首

邓云霄

梦破纱窗晓,西园乌乱啼。mèng pò shā chuāng xiǎo,xī yuán wū luàn tí。
春情纵摇荡,犹胜听莎鸡。chūn qíng zòng yáo dàng,yóu shèng tīng shā jī。

落花二绝

邓云霄

舞片辞蜂嘴,馀香到马蹄。wǔ piàn cí fēng zuǐ,yú xiāng dào mǎ tí。
燕回休太息,好去探春泥。yàn huí xiū tài xī,hǎo qù tàn chūn ní。