古诗词

雪月双清篇

邓云霄

寒风忽霁千山雪,晴云忽吐三更月。hán fēng hū jì qiān shān xuě,qíng yún hū tǔ sān gèng yuè。
清姿皓魄共澄鲜,双献空门斗奇绝。qīng zī hào pò gòng chéng xiān,shuāng xiàn kōng mén dòu qí jué。
空门雪月最清嘉,总为高僧转法华。kōng mén xuě yuè zuì qīng jiā,zǒng wèi gāo sēng zhuǎn fǎ huá。
皎皎毫光开晓镜,盈盈宝雨散天花。jiǎo jiǎo háo guāng kāi xiǎo jìng,yíng yíng bǎo yǔ sàn tiān huā。
天花晓镜寒相妒,白沙千顷眠蟾兔。tiān huā xiǎo jìng hán xiāng dù,bái shā qiān qǐng mián chán tù。
喜看身世在琉璃,何用西方寻净土。xǐ kàn shēn shì zài liú lí,hé yòng xī fāng xún jìng tǔ。
有客凭栏眺望高,金波潋滟化银涛。yǒu kè píng lán tiào wàng gāo,jīn bō liàn yàn huà yín tāo。
翻惊下界浑铺练,欲向嫦娥乞剪刀。fān jīng xià jiè hún pù liàn,yù xiàng cháng é qǐ jiǎn dāo。
静听空外冰轮响,忽讶王恭行雪上。jìng tīng kōng wài bīng lún xiǎng,hū yà wáng gōng xíng xuě shàng。
六花风起白龙飞,又似唐皇步月归。liù huā fēng qǐ bái lóng fēi,yòu shì táng huáng bù yuè guī。
曾闻玉杵敲灵药,何事琼尘满空落。céng wén yù chǔ qiāo líng yào,hé shì qióng chén mǎn kōng luò。
平田种璧正芳春,只恐偏逢砍桂人。píng tián zhǒng bì zhèng fāng chūn,zhǐ kǒng piān féng kǎn guì rén。
寥寥方籁中宵静,贝阙冰壶濯孤影。liáo liáo fāng lài zhōng xiāo jìng,bèi quē bīng hú zhuó gū yǐng。
赋就挥觞发浩歌,霓裳天乐还相应。fù jiù huī shāng fā hào gē,ní shang tiān lè hái xiāng yīng。
曙钟初动叫天鸡,遥指银河作剡溪。shǔ zhōng chū dòng jiào tiān jī,yáo zhǐ yín hé zuò shàn xī。
月华浮动莲花舫,问讯仙郎沅水西。yuè huá fú dòng lián huā fǎng,wèn xùn xiān láng yuán shuǐ xī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

落花二绝

邓云霄

金谷香尘散,楼头逐晓风。jīn gǔ xiāng chén sàn,lóu tóu zhú xiǎo fēng。
莫言春有暮,总是色皆空。mò yán chūn yǒu mù,zǒng shì sè jiē kōng。

塘上行

邓云霄

水落银塘净,芙蕖飒已秋。shuǐ luò yín táng jìng,fú qú sà yǐ qiū。
可怜枯叶上,乃有绿龟游。kě lián kū yè shàng,nǎi yǒu lǜ guī yóu。

江上吟

邓云霄

坐对蒹葭晚,遥悲水国秋。zuò duì jiān jiā wǎn,yáo bēi shuǐ guó qiū。
鱼书长不达,江上怨阳侯。yú shū zhǎng bù dá,jiāng shàng yuàn yáng hóu。

江上吟

邓云霄

宝雁带星霜,南来关塞长。bǎo yàn dài xīng shuāng,nán lái guān sāi zhǎng。
杜兰零落甚,客意属沅湘。dù lán líng luò shén,kè yì shǔ yuán xiāng。

江上吟

邓云霄

南天云水阔,秋望杳无端。nán tiān yún shuǐ kuò,qiū wàng yǎo wú duān。
谁道新霜冷,能烧枫树丹。shuí dào xīn shuāng lěng,néng shāo fēng shù dān。

邓云霄

锁印远钟歇,钩帘新月起。suǒ yìn yuǎn zhōng xiē,gōu lián xīn yuè qǐ。
欲知吏隐心,铜瓶贮清水。yù zhī lì yǐn xīn,tóng píng zhù qīng shuǐ。

闲居七咏孙建侯赋

邓云霄

开窗临积雪,片玉坠遥天。kāi chuāng lín jī xuě,piàn yù zhuì yáo tiān。
鹤氅相辉映,人如姑射仙。hè chǎng xiāng huī yìng,rén rú gū shè xiān。

闲居七咏孙建侯赋

邓云霄

却扫谢时流,秘书卧常把。què sǎo xiè shí liú,mì shū wò cháng bǎ。
谁知不出户,可以见天下。shuí zhī bù chū hù,kě yǐ jiàn tiān xià。

闲居七咏孙建侯赋

邓云霄

风泉清午梦,高揖颍川人。fēng quán qīng wǔ mèng,gāo yī yǐng chuān rén。
冷冷从人耳,欲洗本无尘。lěng lěng cóng rén ěr,yù xǐ běn wú chén。

闲居七咏孙建侯赋

邓云霄

松□烹白石,绝粒漱云根。sōng pēng bái shí,jué lì shù yún gēn。
齿敝舌长在,深思老氏言。chǐ bì shé zhǎng zài,shēn sī lǎo shì yán。

闲居七咏孙建侯赋

邓云霄

昔读成公赋,曾登阮籍台。xī dú chéng gōng fù,céng dēng ruǎn jí tái。
半空闻逸响,疑有凤飞来。bàn kōng wén yì xiǎng,yí yǒu fèng fēi lái。

闲居七咏孙建侯赋

邓云霄

锦囊行处得,彩笔梦中辉。jǐn náng xíng chù dé,cǎi bǐ mèng zhōng huī。
赋就金声起,严霜尽倒飞。fù jiù jīn shēng qǐ,yán shuāng jǐn dào fēi。

闲居七咏孙建侯赋

邓云霄

大江如鸭绿,荡漾对糟丘。dà jiāng rú yā lǜ,dàng yàng duì zāo qiū。
座上客常满,何如孙楚楼。zuò shàng kè cháng mǎn,hé rú sūn chǔ lóu。

江上行三十首

邓云霄

断虹呼飓母,津吏笑相迎。duàn hóng hū jù mǔ,jīn lì xiào xiāng yíng。
且慎风涛险,维舟缓去程。qiě shèn fēng tāo xiǎn,wéi zhōu huǎn qù chéng。

江上行三十首

邓云霄

挂帆鸣越榜,击汰奏吴歌。guà fān míng yuè bǎng,jī tài zòu wú gē。
休讶江行险,人间孰不波。xiū yà jiāng xíng xiǎn,rén jiān shú bù bō。