古诗词

七日龙潭篇

邓云霄

佳节过天中,和风吹水面。jiā jié guò tiān zhōng,hé fēng chuī shuǐ miàn。
弦歌盈乐土,花径开芳甸。xián gē yíng lè tǔ,huā jìng kāi fāng diān。
东官芳甸湛清华,锦作晴川玉作砂。dōng guān fāng diān zhàn qīng huá,jǐn zuò qíng chuān yù zuò shā。
竹暗名园连鸟道,桃深僻坞隐人家。zhú àn míng yuán lián niǎo dào,táo shēn pì wù yǐn rén jiā。
名园僻坞蟠深奥,别敞龙潭澄碧绿。míng yuán pì wù pán shēn ào,bié chǎng lóng tán chéng bì lǜ。
榴花古渡溯沿洄,铜岭悬崖森结束。liú huā gǔ dù sù yán huí,tóng lǐng xuán yá sēn jié shù。
宛如巫峡控三巴,恍似武陵穿九曲。wǎn rú wū xiá kòng sān bā,huǎng shì wǔ líng chuān jiǔ qū。
不独山川相映带,更兼楼阁纷联属。bù dú shān chuān xiāng yìng dài,gèng jiān lóu gé fēn lián shǔ。
中有龙宫水府通,水晶院宇何玲珑。zhōng yǒu lóng gōng shuǐ fǔ tōng,shuǐ jīng yuàn yǔ hé líng lóng。
万丈阴沉含雨气,四时光怪闪腥风。wàn zhàng yīn chén hán yǔ qì,sì shí guāng guài shǎn xīng fēng。
海天风雨龙神现,水族乘潮逐飞电。hǎi tiān fēng yǔ lóng shén xiàn,shuǐ zú chéng cháo zhú fēi diàn。
晴来青镜照菱花,雨后黄涛奔竹箭。qíng lái qīng jìng zhào líng huā,yǔ hòu huáng tāo bēn zhú jiàn。
泛罢蒲觞雨渐收,倾都七日竞龙舟。fàn bà pú shāng yǔ jiàn shōu,qīng dōu qī rì jìng lóng zhōu。
金鳞火鬣腾高浪,伐鼓齐桡下急流。jīn lín huǒ liè téng gāo làng,fá gǔ qí ráo xià jí liú。
夹岸垂杨摇锦旆,窥帘少妇倚琼楼。jiā àn chuí yáng yáo jǐn pèi,kuī lián shǎo fù yǐ qióng lóu。
水龙稳睡澄潭里,木龙乱趁风涛起。shuǐ lóng wěn shuì chéng tán lǐ,mù lóng luàn chèn fēng tāo qǐ。
角胜争雄响若雷,繁弦丽曲喧于市。jiǎo shèng zhēng xióng xiǎng ruò léi,fán xián lì qū xuān yú shì。
潭中聚市沸笙歌,舟上倾杯溅绮罗。tán zhōng jù shì fèi shēng gē,zhōu shàng qīng bēi jiàn qǐ luó。
已羡鄂君骄拥被,争看洛女解凌波。yǐ xiàn è jūn jiāo yōng bèi,zhēng kàn luò nǚ jiě líng bō。
联舟士女闲游戏,菡萏芙蓉相并媚。lián zhōu shì nǚ xián yóu xì,hàn dàn fú róng xiāng bìng mèi。
万舫俄惊仙令来,双凫忽驾清风至。wàn fǎng é jīng xiān lìng lái,shuāng fú hū jià qīng fēng zhì。
人陪仙令宴仙舟,杯酒留连更唱酬。rén péi xiān lìng yàn xiān zhōu,bēi jiǔ liú lián gèng chàng chóu。
谁云郢曲压巴调,还许渔人和棹讴。shuí yún yǐng qū yā bā diào,hái xǔ yú rén hé zhào ōu。
曲终暗洒怀沙泪,明水江蓠堪寄酹。qū zhōng àn sǎ huái shā lèi,míng shuǐ jiāng lí kān jì lèi。
三闾遗韵和应希,千古骚人吾辈在。sān lǘ yí yùn hé yīng xī,qiān gǔ sāo rén wú bèi zài。
吊古悲歌起暮愁,昔年曾向楚南游。diào gǔ bēi gē qǐ mù chóu,xī nián céng xiàng chǔ nán yóu。
搴芳坐叹三湘冷,作赋平吞七泽秋。qiān fāng zuò tàn sān xiāng lěng,zuò fù píng tūn qī zé qiū。
归来已署江湖长,今日龙潭惬清赏。guī lái yǐ shǔ jiāng hú zhǎng,jīn rì lóng tán qiè qīng shǎng。
遥望烟笼杜若洲,还疑身在湘江上。yáo wàng yān lóng dù ruò zhōu,hái yí shēn zài xiāng jiāng shàng。
粤海湘江隔几重,逐臣沦落竟孤踪。yuè hǎi xiāng jiāng gé jǐ zhòng,zhú chén lún luò jìng gū zōng。
可怜古狱空沉剑,岂信高冈有卧龙。kě lián gǔ yù kōng chén jiàn,qǐ xìn gāo gāng yǒu wò lóng。
真龙画龙谁复辨,覆雨翻云谁忍见?zhēn lóng huà lóng shuí fù biàn,fù yǔ fān yún shuí rěn jiàn?
刻木虚张鳞甲威,掀波便作玄黄战。kè mù xū zhāng lín jiǎ wēi,xiān bō biàn zuò xuán huáng zhàn。
阅尽人情黯自悲,怀仙欲与白云期。yuè jǐn rén qíng àn zì bēi,huái xiān yù yǔ bái yún qī。
蓬莱弱水舟难到,愿借长房竹一枝。péng lái ruò shuǐ zhōu nán dào,yuàn jiè zhǎng fáng zhú yī zhī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

和米君梦秋柳诗十二首

邓云霄

遨游偏忆少年场,一曲琵琶陌上桑。áo yóu piān yì shǎo nián chǎng,yī qū pí pá mò shàng sāng。
颜色此时伤黯澹,风花往日笑颠狂。yán sè cǐ shí shāng àn dàn,fēng huā wǎng rì xiào diān kuáng。
荣枯有分谁为主?róng kū yǒu fēn shuí wèi zhǔ?
天地无心莫较量。tiān dì wú xīn mò jiào liàng。
闻道东君回玉辇,好开眉黛试新妆。wén dào dōng jūn huí yù niǎn,hǎo kāi méi dài shì xīn zhuāng。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

疏影干云百尺长,东风一夜入含章。shū yǐng gàn yún bǎi chǐ zhǎng,dōng fēng yī yè rù hán zhāng。
庭森玉树浑无叶,雪度瑶池却有香。tíng sēn yù shù hún wú yè,xuě dù yáo chí què yǒu xiāng。
淑气潜回迎献岁,幽姿迥出擅群芳。shū qì qián huí yíng xiàn suì,yōu zī jiǒng chū shàn qún fāng。
寄言二八楼头女,若个新妆胜寿阳。jì yán èr bā lóu tóu nǚ,ruò gè xīn zhuāng shèng shòu yáng。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

彼美珠袍白氎巾,翩翩高步自殊伦。bǐ měi zhū páo bái dié jīn,piān piān gāo bù zì shū lún。
若非海外餐霞客,定是林间捉麈人。ruò fēi hǎi wài cān xiá kè,dìng shì lín jiān zhuō zhǔ rén。
霜雪任教侵傲骨,溪山真合老闲身。shuāng xuě rèn jiào qīn ào gǔ,xī shān zhēn hé lǎo xián shēn。
对君如坐冰壶里,懒逐渔舟去问津。duì jūn rú zuò bīng hú lǐ,lǎn zhú yú zhōu qù wèn jīn。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

芳讯迢遥竟若何,陇头缄意待君过。fāng xùn tiáo yáo jìng ruò hé,lǒng tóu jiān yì dài jūn guò。
西施窈窕无装束,卫玠清癯怯绮罗。xī shī yǎo tiǎo wú zhuāng shù,wèi jiè qīng qú qiè qǐ luó。
小苑孤眠和冷月,横塘斜立溯微波。xiǎo yuàn gū mián hé lěng yuè,héng táng xié lì sù wēi bō。
莫嫌开处寒仍敛,占断春光不在多。mò xián kāi chù hán réng liǎn,zhàn duàn chūn guāng bù zài duō。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

近识仙人萼绿华,娉婷疑在太清家。jìn shí xiān rén è lǜ huá,pīng tíng yí zài tài qīng jiā。
洗妆银浦消残黛,种玉蓝田吐瑞花。xǐ zhuāng yín pǔ xiāo cán dài,zhǒng yù lán tián tǔ ruì huā。
春信欲传青鸟使,香风遥隔白鸾车。chūn xìn yù chuán qīng niǎo shǐ,xiāng fēng yáo gé bái luán chē。
羞随桃李同门径,日暮低枝倚狭斜。xiū suí táo lǐ tóng mén jìng,rì mù dī zhī yǐ xiá xié。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

怜尔花神彻底清,晓风拂槛报平明。lián ěr huā shén chè dǐ qīng,xiǎo fēng fú kǎn bào píng míng。
却嫌荀令香还重,更笑湘妃态未轻。què xián xún lìng xiāng hái zhòng,gèng xiào xiāng fēi tài wèi qīng。
霜冷天高衣袖湿,参横月落梦魂惊。shuāng lěng tiān gāo yī xiù shī,cān héng yuè luò mèng hún jīng。
忽闻荒戍吹残角,肠断空山半夜情。hū wén huāng shù chuī cán jiǎo,cháng duàn kōng shān bàn yè qíng。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

独持风格见孤标,不学修眉与细腰。dú chí fēng gé jiàn gū biāo,bù xué xiū méi yǔ xì yāo。
近水宜承交甫佩,傍山应挂许由瓢。jìn shuǐ yí chéng jiāo fǔ pèi,bàng shān yīng guà xǔ yóu piáo。
折来霜月怜香淡,寄去乡关怨路遥。zhé lái shuāng yuè lián xiāng dàn,jì qù xiāng guān yuàn lù yáo。
只有幽兰湘浦上,芳魂千里可同招。zhǐ yǒu yōu lán xiāng pǔ shàng,fāng hún qiān lǐ kě tóng zhāo。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

脉脉春心结万重,凭栏不语若为容。mài mài chūn xīn jié wàn zhòng,píng lán bù yǔ ruò wèi róng。
共夸宾客盈金谷,谁识天人下玉峰?gòng kuā bīn kè yíng jīn gǔ,shuí shí tiān rén xià yù fēng?
缟带翩跹低复举,翠翘缥缈淡还浓。gǎo dài piān xiān dī fù jǔ,cuì qiào piāo miǎo dàn hái nóng。
也知不杂阳台雨,尘梦无缘莫浪逢。yě zhī bù zá yáng tái yǔ,chén mèng wú yuán mò làng féng。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

难道春归物物同,北枝独自怨东风。nán dào chūn guī wù wù tóng,běi zhī dú zì yuàn dōng fēng。
愁云匝地寒无影,飞雪迷天望若空。chóu yún zā dì hán wú yǐng,fēi xuě mí tiān wàng ruò kōng。
取醉径须浮太白,寻芳何用觅残红。qǔ zuì jìng xū fú tài bái,xún fāng hé yòng mì cán hóng。
贮香换骨谁能事,荣落应知属化工。zhù xiāng huàn gǔ shuí néng shì,róng luò yīng zhī shǔ huà gōng。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

嫩绿平原半未匀,馀寒蜂蝶敢相亲。nèn lǜ píng yuán bàn wèi yún,yú hán fēng dié gǎn xiāng qīn。
谁知他日调羹手,元是高斋卧雪人。shuí zhī tā rì diào gēng shǒu,yuán shì gāo zhāi wò xuě rén。
环佩轻摇乘好月,琼瑶碎踏乱香尘。huán pèi qīng yáo chéng hǎo yuè,qióng yáo suì tà luàn xiāng chén。
六街车马应无数,空谷孤芳孰探春。liù jiē chē mǎ yīng wú shù,kōng gǔ gū fāng shú tàn chūn。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

东阁栽来大几围,古今清梦眼中稀。dōng gé zāi lái dà jǐ wéi,gǔ jīn qīng mèng yǎn zhōng xī。
应怜国色羞红粉,始信山人是白衣。yīng lián guó sè xiū hóng fěn,shǐ xìn shān rén shì bái yī。
旷野萧疏幽兴发,闲堂寂静宦情微。kuàng yě xiāo shū yōu xīng fā,xián táng jì jìng huàn qíng wēi。
五陵年少如相问,不用披裘更策肥。wǔ líng nián shǎo rú xiāng wèn,bù yòng pī qiú gèng cè féi。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

何处寒花拂曙晖,行春相见转依依。hé chù hán huā fú shǔ huī,xíng chūn xiāng jiàn zhuǎn yī yī。
雪深庾岭书来少,水绕孤山客到稀。xuě shēn yǔ lǐng shū lái shǎo,shuǐ rào gū shān kè dào xī。
乘兴移尊临浦岸,留香扫地锁郊扉。chéng xīng yí zūn lín pǔ àn,liú xiāng sǎo dì suǒ jiāo fēi。
青皇为惜冰肌瘦,莫遣飞飞乱点衣。qīng huáng wèi xī bīng jī shòu,mò qiǎn fēi fēi luàn diǎn yī。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

凌风却月尽荒邱,何逊多情恋旧游。líng fēng què yuè jǐn huāng qiū,hé xùn duō qíng liàn jiù yóu。
借问弄珠来洛浦,能如骑鹤上扬州。jiè wèn nòng zhū lái luò pǔ,néng rú qí hè shàng yáng zhōu。
年年春到催花发,处处风吹逐水流。nián nián chūn dào cuī huā fā,chù chù fēng chuī zhú shuǐ liú。
回首别离心欲折,数声长笛倚危楼。huí shǒu bié lí xīn yù zhé,shù shēng zhǎng dí yǐ wēi lóu。

和吴翁晋梅花诗十三首

邓云霄

有女仆春日暮时,淡妆独立嗅寒枝。yǒu nǚ pū chūn rì mù shí,dàn zhuāng dú lì xiù hán zhī。
柔肠暗许檀心合,艳质休教柳眼窥。róu cháng àn xǔ tán xīn hé,yàn zhì xiū jiào liǔ yǎn kuī。
顾影檐前聊索笑,倾筐树底重相思。gù yǐng yán qián liáo suǒ xiào,qīng kuāng shù dǐ zhòng xiāng sī。
可怜清绝无尘染,魏紫姚黄总不知。kě lián qīng jué wú chén rǎn,wèi zǐ yáo huáng zǒng bù zhī。

避暑露坐书怀

邓云霄

月浸疏帘暑气收,金波片片傍人流。yuè jìn shū lián shǔ qì shōu,jīn bō piàn piàn bàng rén liú。
途穷阮籍难青眼,官拙江生岂黑头。tú qióng ruǎn jí nán qīng yǎn,guān zhuō jiāng shēng qǐ hēi tóu。
凉露霏微堪沐发,明河清浅待行舟。liáng lù fēi wēi kān mù fā,míng hé qīng qiǎn dài xíng zhōu。
愁来戏作游仙曲,夜梦应归十二楼。chóu lái xì zuò yóu xiān qū,yè mèng yīng guī shí èr lóu。