古诗词

七日龙潭篇

邓云霄

佳节过天中,和风吹水面。jiā jié guò tiān zhōng,hé fēng chuī shuǐ miàn。
弦歌盈乐土,花径开芳甸。xián gē yíng lè tǔ,huā jìng kāi fāng diān。
东官芳甸湛清华,锦作晴川玉作砂。dōng guān fāng diān zhàn qīng huá,jǐn zuò qíng chuān yù zuò shā。
竹暗名园连鸟道,桃深僻坞隐人家。zhú àn míng yuán lián niǎo dào,táo shēn pì wù yǐn rén jiā。
名园僻坞蟠深奥,别敞龙潭澄碧绿。míng yuán pì wù pán shēn ào,bié chǎng lóng tán chéng bì lǜ。
榴花古渡溯沿洄,铜岭悬崖森结束。liú huā gǔ dù sù yán huí,tóng lǐng xuán yá sēn jié shù。
宛如巫峡控三巴,恍似武陵穿九曲。wǎn rú wū xiá kòng sān bā,huǎng shì wǔ líng chuān jiǔ qū。
不独山川相映带,更兼楼阁纷联属。bù dú shān chuān xiāng yìng dài,gèng jiān lóu gé fēn lián shǔ。
中有龙宫水府通,水晶院宇何玲珑。zhōng yǒu lóng gōng shuǐ fǔ tōng,shuǐ jīng yuàn yǔ hé líng lóng。
万丈阴沉含雨气,四时光怪闪腥风。wàn zhàng yīn chén hán yǔ qì,sì shí guāng guài shǎn xīng fēng。
海天风雨龙神现,水族乘潮逐飞电。hǎi tiān fēng yǔ lóng shén xiàn,shuǐ zú chéng cháo zhú fēi diàn。
晴来青镜照菱花,雨后黄涛奔竹箭。qíng lái qīng jìng zhào líng huā,yǔ hòu huáng tāo bēn zhú jiàn。
泛罢蒲觞雨渐收,倾都七日竞龙舟。fàn bà pú shāng yǔ jiàn shōu,qīng dōu qī rì jìng lóng zhōu。
金鳞火鬣腾高浪,伐鼓齐桡下急流。jīn lín huǒ liè téng gāo làng,fá gǔ qí ráo xià jí liú。
夹岸垂杨摇锦旆,窥帘少妇倚琼楼。jiā àn chuí yáng yáo jǐn pèi,kuī lián shǎo fù yǐ qióng lóu。
水龙稳睡澄潭里,木龙乱趁风涛起。shuǐ lóng wěn shuì chéng tán lǐ,mù lóng luàn chèn fēng tāo qǐ。
角胜争雄响若雷,繁弦丽曲喧于市。jiǎo shèng zhēng xióng xiǎng ruò léi,fán xián lì qū xuān yú shì。
潭中聚市沸笙歌,舟上倾杯溅绮罗。tán zhōng jù shì fèi shēng gē,zhōu shàng qīng bēi jiàn qǐ luó。
已羡鄂君骄拥被,争看洛女解凌波。yǐ xiàn è jūn jiāo yōng bèi,zhēng kàn luò nǚ jiě líng bō。
联舟士女闲游戏,菡萏芙蓉相并媚。lián zhōu shì nǚ xián yóu xì,hàn dàn fú róng xiāng bìng mèi。
万舫俄惊仙令来,双凫忽驾清风至。wàn fǎng é jīng xiān lìng lái,shuāng fú hū jià qīng fēng zhì。
人陪仙令宴仙舟,杯酒留连更唱酬。rén péi xiān lìng yàn xiān zhōu,bēi jiǔ liú lián gèng chàng chóu。
谁云郢曲压巴调,还许渔人和棹讴。shuí yún yǐng qū yā bā diào,hái xǔ yú rén hé zhào ōu。
曲终暗洒怀沙泪,明水江蓠堪寄酹。qū zhōng àn sǎ huái shā lèi,míng shuǐ jiāng lí kān jì lèi。
三闾遗韵和应希,千古骚人吾辈在。sān lǘ yí yùn hé yīng xī,qiān gǔ sāo rén wú bèi zài。
吊古悲歌起暮愁,昔年曾向楚南游。diào gǔ bēi gē qǐ mù chóu,xī nián céng xiàng chǔ nán yóu。
搴芳坐叹三湘冷,作赋平吞七泽秋。qiān fāng zuò tàn sān xiāng lěng,zuò fù píng tūn qī zé qiū。
归来已署江湖长,今日龙潭惬清赏。guī lái yǐ shǔ jiāng hú zhǎng,jīn rì lóng tán qiè qīng shǎng。
遥望烟笼杜若洲,还疑身在湘江上。yáo wàng yān lóng dù ruò zhōu,hái yí shēn zài xiāng jiāng shàng。
粤海湘江隔几重,逐臣沦落竟孤踪。yuè hǎi xiāng jiāng gé jǐ zhòng,zhú chén lún luò jìng gū zōng。
可怜古狱空沉剑,岂信高冈有卧龙。kě lián gǔ yù kōng chén jiàn,qǐ xìn gāo gāng yǒu wò lóng。
真龙画龙谁复辨,覆雨翻云谁忍见?zhēn lóng huà lóng shuí fù biàn,fù yǔ fān yún shuí rěn jiàn?
刻木虚张鳞甲威,掀波便作玄黄战。kè mù xū zhāng lín jiǎ wēi,xiān bō biàn zuò xuán huáng zhàn。
阅尽人情黯自悲,怀仙欲与白云期。yuè jǐn rén qíng àn zì bēi,huái xiān yù yǔ bái yún qī。
蓬莱弱水舟难到,愿借长房竹一枝。péng lái ruò shuǐ zhōu nán dào,yuàn jiè zhǎng fáng zhú yī zhī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

游华山诗十二首

邓云霄

九天飞瀑落岩扃,触石敲云鸟亦惊。jiǔ tiān fēi pù luò yán jiōng,chù shí qiāo yún niǎo yì jīng。
白昼雷霆喧暗壑,晴天风雨起寒声。bái zhòu léi tíng xuān àn hè,qíng tiān fēng yǔ qǐ hán shēng。
奔来溅沫侵衣湿,转入澄潭照胆明。bēn lái jiàn mò qīn yī shī,zhuǎn rù chéng tán zhào dǎn míng。
漫道出山泉水浊,渭滨东去共流清。màn dào chū shān quán shuǐ zhuó,wèi bīn dōng qù gòng liú qīng。

游华山诗十二首

邓云霄

山中仙酒足留连,更遣茅龙唤子先。shān zhōng xiān jiǔ zú liú lián,gèng qiǎn máo lóng huàn zi xiān。
兴到拍浮斟玉井,醉来身世在金天。xīng dào pāi fú zhēn yù jǐng,zuì lái shēn shì zài jīn tiān。
水帘风动摇环佩,灵籁山空胜管弦。shuǐ lián fēng dòng yáo huán pèi,líng lài shān kōng shèng guǎn xián。
戏与叔卿相对博,西岩赢得种芝田。xì yǔ shū qīng xiāng duì bó,xī yán yíng dé zhǒng zhī tián。

游华山诗十二首

邓云霄

度栈休歌蜀道难,扪萝胁息凛相看。dù zhàn xiū gē shǔ dào nán,mén luó xié xī lǐn xiāng kàn。
乘危一盼头堪白,引满三杯胆尚寒。chéng wēi yī pàn tóu kān bái,yǐn mǎn sān bēi dǎn shàng hán。
擦耳崖前缘绝壁,回心石上俯惊湍。cā ěr yá qián yuán jué bì,huí xīn shí shàng fǔ jīng tuān。
金丹换骨风堪御,愿向飞仙借羽翰。jīn dān huàn gǔ fēng kān yù,yuàn xiàng fēi xiān jiè yǔ hàn。

游华山诗十二首

邓云霄

崚嶒十步已三休,错认山腰是上头。léng céng shí bù yǐ sān xiū,cuò rèn shān yāo shì shàng tóu。
客子魂惊啼越鸟,仆夫力尽喘吴牛。kè zi hún jīng tí yuè niǎo,pū fū lì jǐn chuǎn wú niú。
莺花已报青春晚,霜月先传白帝秋。yīng huā yǐ bào qīng chūn wǎn,shuāng yuè xiān chuán bái dì qiū。
谁见黄河小如带,微茫一气罩神州。shuí jiàn huáng hé xiǎo rú dài,wēi máng yī qì zhào shén zhōu。

游华山诗十二首

邓云霄

双华中分诧巨灵,丹青面面削银屏。shuāng huá zhōng fēn chà jù líng,dān qīng miàn miàn xuē yín píng。
阴崖雪积岚光冷,古峡龙藏雾气腥。yīn yá xuě jī lán guāng lěng,gǔ xiá lóng cáng wù qì xīng。
百二关河分地轴,三千世界拱天庭。bǎi èr guān hé fēn dì zhóu,sān qiān shì jiè gǒng tiān tíng。
谁能话尽开山事,欲访希夷尚未醒。shuí néng huà jǐn kāi shān shì,yù fǎng xī yí shàng wèi xǐng。

游华山诗十二首

邓云霄

下界风沙白日昏,山中幽胜更谁论。xià jiè fēng shā bái rì hūn,shān zhōng yōu shèng gèng shuí lùn。
参禅直踞莲花座,沐发轻翻玉女盆。cān chán zhí jù lián huā zuò,mù fā qīng fān yù nǚ pén。
杳杳河源迷宿海,茫茫山势暗昆仑。yǎo yǎo hé yuán mí sù hǎi,máng máng shān shì àn kūn lún。
虚传箭栝通天路,咫尺无由叩帝阍。xū chuán jiàn guā tōng tiān lù,zhǐ chǐ wú yóu kòu dì hūn。

游华山诗十二首

邓云霄

凭高坐石阅人寰,今古匆匆醉梦间。píng gāo zuò shí yuè rén huán,jīn gǔ cōng cōng zuì mèng jiān。
七国分争才半局,一丸何用闭重关。qī guó fēn zhēng cái bàn jú,yī wán hé yòng bì zhòng guān。
转轮日月圈中急,挥麈烟霞象外闲。zhuǎn lún rì yuè quān zhōng jí,huī zhǔ yān xiá xiàng wài xián。
可是岳灵容傲吏,谪居长得傍名山。kě shì yuè líng róng ào lì,zhé jū zhǎng dé bàng míng shān。

游华山诗十二首

邓云霄

洞中鸡犬寂无哗,疑是秦人别有家。dòng zhōng jī quǎn jì wú huā,yí shì qín rén bié yǒu jiā。
偃盖古松垂五粒,缀珠奇树吐三花。yǎn gài gǔ sōng chuí wǔ lì,zhuì zhū qí shù tǔ sān huā。
惊看玉井船如藕,遥忆蓬山枣似瓜。jīng kàn yù jǐng chuán rú ǒu,yáo yì péng shān zǎo shì guā。
问讯关门仙令尹,青牛何日返流沙。wèn xùn guān mén xiān lìng yǐn,qīng niú hé rì fǎn liú shā。

游华山诗十二首

邓云霄

感时怀古不胜情,肘后苍精夜自鸣。gǎn shí huái gǔ bù shèng qíng,zhǒu hòu cāng jīng yè zì míng。
禹迹九河沉大陆,秦关千嶂护长城。yǔ jì jiǔ hé chén dà lù,qín guān qiān zhàng hù zhǎng chéng。
华阳地敞堪归马,太白星高喜弄兵。huá yáng dì chǎng kān guī mǎ,tài bái xīng gāo xǐ nòng bīng。
北望浮云连朔漠,日边何处是神京。běi wàng fú yún lián shuò mò,rì biān hé chù shì shén jīng。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

曾思峻极咏周诗,此日经行拜古祠。céng sī jùn jí yǒng zhōu shī,cǐ rì jīng xíng bài gǔ cí。
百代封文藏玉检,三花晴色映龙墀。bǎi dài fēng wén cáng yù jiǎn,sān huā qíng sè yìng lóng chí。
紫宫高敞金银阙,黄鹤能通祝史词。zǐ gōng gāo chǎng jīn yín quē,huáng hè néng tōng zhù shǐ cí。
闻道今皇新秩祀,祈灵天语使臣知。wén dào jīn huáng xīn zhì sì,qí líng tiān yǔ shǐ chén zhī。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

历险探奇无尽日,才登华岳又嵩邱。lì xiǎn tàn qí wú jǐn rì,cái dēng huá yuè yòu sōng qiū。
八方风气推中土,一统河山据上游。bā fāng fēng qì tuī zhōng tǔ,yī tǒng hé shān jù shàng yóu。
仙跸昔传青鸟下,封坛今有白云留。xiān bì xī chuán qīng niǎo xià,fēng tán jīn yǒu bái yún liú。
谁能尽解人间缚?shuí néng jǐn jiě rén jiān fù?
直驾銮骖到十洲。zhí jià luán cān dào shí zhōu。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

崤函叠嶂走轘辕,伊阙城皋锁壁门。xiáo hán dié zhàng zǒu huán yuán,yī quē chéng gāo suǒ bì mén。
四岳按方皆就列,中央之帝独称尊。sì yuè àn fāng jiē jiù liè,zhōng yāng zhī dì dú chēng zūn。
浑浑土气通黄道,灿烂星躔贯紫垣。hún hún tǔ qì tōng huáng dào,càn làn xīng chán guàn zǐ yuán。
静听天鸡三唱后,缤纷芝盖上朝元。jìng tīng tiān jī sān chàng hòu,bīn fēn zhī gài shàng cháo yuán。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

中原顾盼雾沉沙,俯视诸峰几点鸦。zhōng yuán gù pàn wù chén shā,fǔ shì zhū fēng jǐ diǎn yā。
冬雪尚留封二室,春风已报到三花。dōng xuě shàng liú fēng èr shì,chūn fēng yǐ bào dào sān huā。
短筇时伴松间鹿,半榻闲眠嶂里霞。duǎn qióng shí bàn sōng jiān lù,bàn tà xián mián zhàng lǐ xiá。
瑶草朝来行问讯,南峰气暖渐抽芽。yáo cǎo cháo lái xíng wèn xùn,nán fēng qì nuǎn jiàn chōu yá。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

君山彩翠共氤氲,独见中峰拥绛云。jūn shān cǎi cuì gòng yīn yūn,dú jiàn zhōng fēng yōng jiàng yún。
河洛分流蟠水府,图书并出焕灵文。hé luò fēn liú pán shuǐ fǔ,tú shū bìng chū huàn líng wén。
登临已遍三千界,封禅曾经七十君。dēng lín yǐ biàn sān qiān jiè,fēng chán céng jīng qī shí jūn。
想像羽林纷扈从,今存惟有柏将军。xiǎng xiàng yǔ lín fēn hù cóng,jīn cún wéi yǒu bǎi jiāng jūn。

游嵩山诗十二首,并序

邓云霄

京洛名园翳绿芜,何如珠树满仙都。jīng luò míng yuán yì lǜ wú,hé rú zhū shù mǎn xiān dōu。
周遭峦嶂团城阙,朝暮云烟写画图。zhōu zāo luán zhàng tuán chéng quē,cháo mù yún yān xiě huà tú。
剩有声名高四岳,为传灵响效三呼。shèng yǒu shēng míng gāo sì yuè,wèi chuán líng xiǎng xiào sān hū。
不知历代登封者,若个能餐九节蒲。bù zhī lì dài dēng fēng zhě,ruò gè néng cān jiǔ jié pú。