古诗词

枯庵歌送匡云上人还庐山

邓云霄

问枯庵,杳何许。wèn kū ān,yǎo hé xǔ。
曷名枯,有何意。hé míng kū,yǒu hé yì。
云在匡庐之巅,乱峰深处。yún zài kuāng lú zhī diān,luàn fēng shēn chù。
千重云,万重树。qiān zhòng yún,wàn zhòng shù。
三级泉,向庵注。sān jí quán,xiàng ān zhù。
九叠屏,背庵竖。jiǔ dié píng,bèi ān shù。
主人习静而坐枯,心似寒炉灰,身如槁木株。zhǔ rén xí jìng ér zuò kū,xīn shì hán lú huī,shēn rú gǎo mù zhū。
方丈大于斗,趺跏十载馀。fāng zhàng dà yú dòu,fū jiā shí zài yú。
庵中无长物,一瓶一钵兼木鱼。ān zhōng wú zhǎng wù,yī píng yī bō jiān mù yú。
不点玉莲灯,山月遥相照。bù diǎn yù lián dēng,shān yuè yáo xiāng zhào。
不爇旃檀香,山烟常袅袅。bù ruò zhān tán xiāng,shān yān cháng niǎo niǎo。
不钟不磬不梵呗,泉声鸟声自叫啸。bù zhōng bù qìng bù fàn bei,quán shēng niǎo shēng zì jiào xiào。
颇类巢父巢,又似壶公壶。pǒ lèi cháo fù cháo,yòu shì hú gōng hú。
有石任名悟,有谷堪名愚,坐来枯寂一念无。yǒu shí rèn míng wù,yǒu gǔ kān míng yú,zuò lái kū jì yī niàn wú。
忽然粘壁蜗,化为云出岫。hū rán zhān bì wō,huà wèi yún chū xiù。
芒鞋踏遍粤闽天,此心元属亡何有。máng xié tà biàn yuè mǐn tiān,cǐ xīn yuán shǔ wáng hé yǒu。
数枝松偃旧房前,猿愁鹤怨私自怜。shù zhī sōng yǎn jiù fáng qián,yuán chóu hè yuàn sī zì lián。
虽然去住本随缘,老去却忆庵中眠。suī rán qù zhù běn suí yuán,lǎo qù què yì ān zhōng mián。
别我西归将有日,细语灯前宵促膝。bié wǒ xī guī jiāng yǒu rì,xì yǔ dēng qián xiāo cù xī。
自言此别戒云游,坐烂绳床终不出。zì yán cǐ bié jiè yún yóu,zuò làn shéng chuáng zhōng bù chū。
赠吾诗,索我律。zèng wú shī,suǒ wǒ lǜ。
离情黯黯上河梁,只履孤筇态萧瑟。lí qíng àn àn shàng hé liáng,zhǐ lǚ gū qióng tài xiāo sè。
我笑匡公何太憨,妄认汝为汝,妄认庵为庵。wǒ xiào kuāng gōng hé tài hān,wàng rèn rǔ wèi rǔ,wàng rèn ān wèi ān。
四大是幻形,可北亦可南。sì dà shì huàn xíng,kě běi yì kě nán。
天地一蓬庐,何处可恋耽。tiān dì yī péng lú,hé chù kě liàn dān。
汝去无所去,我别无所别。rǔ qù wú suǒ qù,wǒ bié wú suǒ bié。
两心冷似水,不为临歧热。liǎng xīn lěng shì shuǐ,bù wèi lín qí rè。
公看庵外月明时,罗浮与庐岳,两点在玻璃。gōng kàn ān wài yuè míng shí,luó fú yǔ lú yuè,liǎng diǎn zài bō lí。
同居佛界中,芥子藏须弥。tóng jū fú jiè zhōng,jiè zi cáng xū mí。
汝我相聚何曾离?我闻竹林寺,空相但现影。rǔ wǒ xiāng jù hé céng lí?wǒ wén zhú lín sì,kōng xiāng dàn xiàn yǐng。
譬彼阿闪国,谁能涉其境?pì bǐ ā shǎn guó,shuí néng shè qí jìng?
请公置庵空相中,金绳有路西方通,我也行坐常同公。qǐng gōng zhì ān kōng xiāng zhōng,jīn shéng yǒu lù xī fāng tōng,wǒ yě xíng zuò cháng tóng gōng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

挽温敏之二首

邓云霄

春江帆影挂斜晖,别泪曾沾病客衣。chūn jiāng fān yǐng guà xié huī,bié lèi céng zhān bìng kè yī。
万里燕台虚北望,千金骏骨竟南归。wàn lǐ yàn tái xū běi wàng,qiān jīn jùn gǔ jìng nán guī。
才华梦笔名还在,功业凌云计已非。cái huá mèng bǐ míng hái zài,gōng yè líng yún jì yǐ fēi。
野蝶不知人羽化,蘧园花落尚纷飞。yě dié bù zhī rén yǔ huà,qú yuán huā luò shàng fēn fēi。

挽温敏之二首

邓云霄

准提高阁冷窗纱,犹有闲僧转法华。zhǔn tí gāo gé lěng chuāng shā,yóu yǒu xián sēng zhuǎn fǎ huá。
旅榇艰难过庾岭,游魂消瘦似梅花。lǚ chèn jiān nán guò yǔ lǐng,yóu hún xiāo shòu shì méi huā。
高堂肠断趋庭鲤,古木巢空返哺鸦。gāo táng cháng duàn qū tíng lǐ,gǔ mù cháo kōng fǎn bǔ yā。
奉佛生天身后事,西天觉路是君家。fèng fú shēng tiān shēn hòu shì,xī tiān jué lù shì jūn jiā。

赋得啼鹃促落红

邓云霄

蜀鸟催归客未归,离愁如梦雨如丝。shǔ niǎo cuī guī kè wèi guī,lí chóu rú mèng yǔ rú sī。
声声啼血含新恨,点点飘红别故枝。shēng shēng tí xuè hán xīn hèn,diǎn diǎn piāo hóng bié gù zhī。
正爱春园披锦绣,谁怜花国冷胭脂?zhèng ài chūn yuán pī jǐn xiù,shuí lián huā guó lěng yān zhī?
楼前千里王孙草,肠断东风嫩绿时。lóu qián qiān lǐ wáng sūn cǎo,cháng duàn dōng fēng nèn lǜ shí。

泛木兰堂观竞渡

邓云霄

长日深杯泛木兰,清溪几曲到江乾。zhǎng rì shēn bēi fàn mù lán,qīng xī jǐ qū dào jiāng qián。
浪翻银屋双龙斗,雨送金风五月寒。làng fān yín wū shuāng lóng dòu,yǔ sòng jīn fēng wǔ yuè hán。
拾翠人归环佩湿,采芳潮落杜蘅残。shí cuì rén guī huán pèi shī,cǎi fāng cháo luò dù héng cán。
闲心不竞如流水,欲向东溟理钓竿。xián xīn bù jìng rú liú shuǐ,yù xiàng dōng míng lǐ diào gān。

青霞君有陨珠之痛赋此慰之

邓云霄

悲君心绪乱如麻,泪洒西河两鬓华。bēi jūn xīn xù luàn rú má,lèi sǎ xī hé liǎng bìn huá。
流浪死生浑是梦,蘧庐天地属谁家?liú làng sǐ shēng hún shì mèng,qú lú tiān dì shǔ shuí jiā?
破愁全藉杯中物,割爱休寻镜里花。pò chóu quán jí bēi zhōng wù,gē ài xiū xún jìng lǐ huā。
烦恼何方能解脱?fán nǎo hé fāng néng jiě tuō?
且将空相看恒沙。qiě jiāng kōng xiāng kàn héng shā。

五日城外观竞渡有两妓自来侍酒时米贵观食龙舟不至凄然有感二首

邓云霄

雨中楼阁锦模糊,江上游龙近有无。yǔ zhōng lóu gé jǐn mó hú,jiāng shàng yóu lóng jìn yǒu wú。
度曲可怜人似玉,挥杯堪叹米如珠。dù qū kě lián rén shì yù,huī bēi kān tàn mǐ rú zhū。
扁舟只合携西子,狂客何心吊左徒。biǎn zhōu zhǐ hé xié xī zi,kuáng kè hé xīn diào zuǒ tú。
群盗未销横海剑,五丝空佩辟兵符。qún dào wèi xiāo héng hǎi jiàn,wǔ sī kōng pèi pì bīng fú。

五日城外观竞渡有两妓自来侍酒时米贵观食龙舟不至凄然有感二首

邓云霄

牙樯锦缆趁平潮,神女飞来不待招。yá qiáng jǐn lǎn chèn píng cháo,shén nǚ fēi lái bù dài zhāo。
龙舸虚传隋殿脚,阳台今见楚宫腰。lóng gě xū chuán suí diàn jiǎo,yáng tái jīn jiàn chǔ gōng yāo。
歌声遥泛高低浪,妆影斜通宛转桥。gē shēng yáo fàn gāo dī làng,zhuāng yǐng xié tōng wǎn zhuǎn qiáo。
箫鼓夕阳归棹晚,一弯新月又相邀。xiāo gǔ xī yáng guī zhào wǎn,yī wān xīn yuè yòu xiāng yāo。

阙题

邓云霄

枫林黄叶洒行杯,岁晏登临旅思催。fēng lín huáng yè sǎ xíng bēi,suì yàn dēng lín lǚ sī cuī。
峡水东流无尽日,龙宫劫运转堪哀。xiá shuǐ dōng liú wú jǐn rì,lóng gōng jié yùn zhuǎn kān āi。
帆冲楚塞心先折,书寄衡阳雁却回。fān chōng chǔ sāi xīn xiān zhé,shū jì héng yáng yàn què huí。
莫向山门悲聚散,人间踪迹本飞来。mò xiàng shān mén bēi jù sàn,rén jiān zōng jì běn fēi lái。

嘉会亭

邓云霄

云拥阶级石作屏,洞中嘉会有新亭。yún yōng jiē jí shí zuò píng,dòng zhōng jiā huì yǒu xīn tíng。
几年风雨分龙剑,此日东南聚客星。jǐ nián fēng yǔ fēn lóng jiàn,cǐ rì dōng nán jù kè xīng。
天地一区同逆旅,弟兄四海总浮萍。tiān dì yī qū tóng nì lǚ,dì xiōng sì hǎi zǒng fú píng。
无遮大会元寥阔,为报山门且莫扃。wú zhē dà huì yuán liáo kuò,wèi bào shān mén qiě mò jiōng。

苏汝载自故乡来得韩孟郁寄札小斋留酌远忆孟郁兼话珠江别时事分得四支

邓云霄

六代人空草木衰,闲曹寥落少新知。liù dài rén kōng cǎo mù shuāi,xián cáo liáo luò shǎo xīn zhī。
忽逢词客携琴至,正值高斋锁印时。hū féng cí kè xié qín zhì,zhèng zhí gāo zhāi suǒ yìn shí。
钟埠凉风留下榻,珠江明月忆传卮。zhōng bù liáng fēng liú xià tà,zhū jiāng míng yuè yì chuán zhī。
白云深处人如玉,谁倩南鸿一问之。bái yún shēn chù rén rú yù,shuí qiàn nán hóng yī wèn zhī。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

蜂翅初试黄,豆蔻花渐吐。fēng chì chū shì huáng,dòu kòu huā jiàn tǔ。
小姑未许人,不敢下堂步。xiǎo gū wèi xǔ rén,bù gǎn xià táng bù。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

大嫂唤小姑,踏青南浦去。dà sǎo huàn xiǎo gū,tà qīng nán pǔ qù。
儿夫同一艇,系缆人稀处。ér fū tóng yī tǐng,xì lǎn rén xī chù。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

前行逐后行,同著锦裲裆。qián xíng zhú hòu xíng,tóng zhù jǐn liǎng dāng。
弹莺休中燕,打鸭莫惊鸯。dàn yīng xiū zhōng yàn,dǎ yā mò jīng yāng。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

踏青晚醉归,郎醉且休寝。tà qīng wǎn zuì guī,láng zuì qiě xiū qǐn。
上堂问舅姑,挑灯还制锦。shàng táng wèn jiù gū,tiāo dēng hái zhì jǐn。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

竹箔罢春蚕,生丝作夏衫。zhú bó bà chūn cán,shēng sī zuò xià shān。
今年家计好,斗草剩宜男。jīn nián jiā jì hǎo,dòu cǎo shèng yí nán。