古诗词

枯庵歌送匡云上人还庐山

邓云霄

问枯庵,杳何许。wèn kū ān,yǎo hé xǔ。
曷名枯,有何意。hé míng kū,yǒu hé yì。
云在匡庐之巅,乱峰深处。yún zài kuāng lú zhī diān,luàn fēng shēn chù。
千重云,万重树。qiān zhòng yún,wàn zhòng shù。
三级泉,向庵注。sān jí quán,xiàng ān zhù。
九叠屏,背庵竖。jiǔ dié píng,bèi ān shù。
主人习静而坐枯,心似寒炉灰,身如槁木株。zhǔ rén xí jìng ér zuò kū,xīn shì hán lú huī,shēn rú gǎo mù zhū。
方丈大于斗,趺跏十载馀。fāng zhàng dà yú dòu,fū jiā shí zài yú。
庵中无长物,一瓶一钵兼木鱼。ān zhōng wú zhǎng wù,yī píng yī bō jiān mù yú。
不点玉莲灯,山月遥相照。bù diǎn yù lián dēng,shān yuè yáo xiāng zhào。
不爇旃檀香,山烟常袅袅。bù ruò zhān tán xiāng,shān yān cháng niǎo niǎo。
不钟不磬不梵呗,泉声鸟声自叫啸。bù zhōng bù qìng bù fàn bei,quán shēng niǎo shēng zì jiào xiào。
颇类巢父巢,又似壶公壶。pǒ lèi cháo fù cháo,yòu shì hú gōng hú。
有石任名悟,有谷堪名愚,坐来枯寂一念无。yǒu shí rèn míng wù,yǒu gǔ kān míng yú,zuò lái kū jì yī niàn wú。
忽然粘壁蜗,化为云出岫。hū rán zhān bì wō,huà wèi yún chū xiù。
芒鞋踏遍粤闽天,此心元属亡何有。máng xié tà biàn yuè mǐn tiān,cǐ xīn yuán shǔ wáng hé yǒu。
数枝松偃旧房前,猿愁鹤怨私自怜。shù zhī sōng yǎn jiù fáng qián,yuán chóu hè yuàn sī zì lián。
虽然去住本随缘,老去却忆庵中眠。suī rán qù zhù běn suí yuán,lǎo qù què yì ān zhōng mián。
别我西归将有日,细语灯前宵促膝。bié wǒ xī guī jiāng yǒu rì,xì yǔ dēng qián xiāo cù xī。
自言此别戒云游,坐烂绳床终不出。zì yán cǐ bié jiè yún yóu,zuò làn shéng chuáng zhōng bù chū。
赠吾诗,索我律。zèng wú shī,suǒ wǒ lǜ。
离情黯黯上河梁,只履孤筇态萧瑟。lí qíng àn àn shàng hé liáng,zhǐ lǚ gū qióng tài xiāo sè。
我笑匡公何太憨,妄认汝为汝,妄认庵为庵。wǒ xiào kuāng gōng hé tài hān,wàng rèn rǔ wèi rǔ,wàng rèn ān wèi ān。
四大是幻形,可北亦可南。sì dà shì huàn xíng,kě běi yì kě nán。
天地一蓬庐,何处可恋耽。tiān dì yī péng lú,hé chù kě liàn dān。
汝去无所去,我别无所别。rǔ qù wú suǒ qù,wǒ bié wú suǒ bié。
两心冷似水,不为临歧热。liǎng xīn lěng shì shuǐ,bù wèi lín qí rè。
公看庵外月明时,罗浮与庐岳,两点在玻璃。gōng kàn ān wài yuè míng shí,luó fú yǔ lú yuè,liǎng diǎn zài bō lí。
同居佛界中,芥子藏须弥。tóng jū fú jiè zhōng,jiè zi cáng xū mí。
汝我相聚何曾离?我闻竹林寺,空相但现影。rǔ wǒ xiāng jù hé céng lí?wǒ wén zhú lín sì,kōng xiāng dàn xiàn yǐng。
譬彼阿闪国,谁能涉其境?pì bǐ ā shǎn guó,shuí néng shè qí jìng?
请公置庵空相中,金绳有路西方通,我也行坐常同公。qǐng gōng zhì ān kōng xiāng zhōng,jīn shéng yǒu lù xī fāng tōng,wǒ yě xíng zuò cháng tóng gōng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

吴子夜四时懊歌

邓云霄

生女有所归,莫嫁吴中估。shēng nǚ yǒu suǒ guī,mò jià wú zhōng gū。
江头望回船,日日多风雨。jiāng tóu wàng huí chuán,rì rì duō fēng yǔ。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

寄语采莲伴,谁知莲苦心。jì yǔ cǎi lián bàn,shuí zhī lián kǔ xīn。
齐桡翻弄曲,若个是知音。qí ráo fān nòng qū,ruò gè shì zhī yīn。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

避暑水亭中,紧下葳蕤锁。bì shǔ shuǐ tíng zhōng,jǐn xià wēi ruí suǒ。
夜短梦难成,日长愁杀我。yè duǎn mèng nán chéng,rì zhǎng chóu shā wǒ。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

少女拜新月,临阶幽意多。shǎo nǚ bài xīn yuè,lín jiē yōu yì duō。
但祈夫婿贵,不愿似嫦娥。dàn qí fū xù guì,bù yuàn shì cháng é。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

家住阊门外,笙歌搅独愁。jiā zhù chāng mén wài,shēng gē jiǎo dú chóu。
三年空见雁,两鬓易惊秋。sān nián kōng jiàn yàn,liǎng bìn yì jīng qiū。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

登楼望阊门,下见倡家女。dēng lóu wàng chāng mén,xià jiàn chàng jiā nǚ。
萍荇蔓芙渠,雪深谁采汝。píng xìng màn fú qú,xuě shēn shuí cǎi rǔ。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

梦断辽阳戌,心西火共流。mèng duàn liáo yáng xū,xīn xī huǒ gòng liú。
莫言闺里苦,边塞正防秋。mò yán guī lǐ kǔ,biān sāi zhèng fáng qiū。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

拟作回文句,残机懒更开。nǐ zuò huí wén jù,cán jī lǎn gèng kāi。
愁来眠不著,促织夜相催。chóu lái mián bù zhù,cù zhī yè xiāng cuī。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

南雪不到地,著树斗琼花。nán xuě bù dào dì,zhù shù dòu qióng huā。
正是可怜色,儿童休打鸦。zhèng shì kě lián sè,ér tóng xiū dǎ yā。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

独觞不成醉,独被不禁寒。dú shāng bù chéng zuì,dú bèi bù jìn hán。
颇怪邻家语,喧喧到夜兰。pǒ guài lín jiā yǔ,xuān xuān dào yè lán。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

片心焦若火,两泪滴成冰。piàn xīn jiāo ruò huǒ,liǎng lèi dī chéng bīng。
早晚逢西使,重园在白登。zǎo wǎn féng xī shǐ,zhòng yuán zài bái dēng。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

岁去暗须惊,春远似相识。suì qù àn xū jīng,chūn yuǎn shì xiāng shí。
梅花在陇头,为我传消息。méi huā zài lǒng tóu,wèi wǒ chuán xiāo xī。

春思二首

邓云霄

芳树临清沼,红颜落镜中。fāng shù lín qīng zhǎo,hóng yán luò jìng zhōng。
催花惟丽日,莫怨雨兼风。cuī huā wéi lì rì,mò yuàn yǔ jiān fēng。

春思二首

邓云霄

梦破纱窗晓,西园乌乱啼。mèng pò shā chuāng xiǎo,xī yuán wū luàn tí。
春情纵摇荡,犹胜听莎鸡。chūn qíng zòng yáo dàng,yóu shèng tīng shā jī。

落花二绝

邓云霄

舞片辞蜂嘴,馀香到马蹄。wǔ piàn cí fēng zuǐ,yú xiāng dào mǎ tí。
燕回休太息,好去探春泥。yàn huí xiū tài xī,hǎo qù tàn chūn ní。