古诗词

法慕庵六十暟之父

唐顺之

家世法真余,清名人不如。jiā shì fǎ zhēn yú,qīng míng rén bù rú。
高年推亥字,大隐寄廛居。gāo nián tuī hài zì,dà yǐn jì chán jū。
逸客闲相过,机心老更疏。yì kè xián xiāng guò,jī xīn lǎo gèng shū。
多君能教子,余庆在诗书。duō jūn néng jiào zi,yú qìng zài shī shū。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

和朱子学迁居

唐顺之

辛勤四十有此居,生事萧条只晏如。xīn qín sì shí yǒu cǐ jū,shēng shì xiāo tiáo zhǐ yàn rú。
行李随身一长铗,疏藤挂壁数椽庐。xíng lǐ suí shēn yī zhǎng jiá,shū téng guà bì shù chuán lú。
愧无厚禄堪助汝,寔有高文能起予。kuì wú hòu lù kān zhù rǔ,shí yǒu gāo wén néng qǐ yǔ。
独惜杨雄名位薄,世人谁识太玄书。dú xī yáng xióng míng wèi báo,shì rén shuí shí tài xuán shū。

程副使挽诗

唐顺之

帝里风烟几度逢,此行复与仙郎同。dì lǐ fēng yān jǐ dù féng,cǐ xíng fù yǔ xiān láng tóng。
倾城冠盖通家后,故国江山对酒中。qīng chéng guān gài tōng jiā hòu,gù guó jiāng shān duì jiǔ zhōng。
老忆旧游经画省,闲寻芳草到禅宫。lǎo yì jiù yóu jīng huà shěng,xián xún fāng cǎo dào chán gōng。
亦知今日游魂处,多在清淮白露东。yì zhī jīn rì yóu hún chù,duō zài qīng huái bái lù dōng。

元夕咏冰灯

唐顺之

正怜火树斗春妍,忽见清辉映夜阑。zhèng lián huǒ shù dòu chūn yán,hū jiàn qīng huī yìng yè lán。
出海蛟珠犹带水,满堂罗袖欲生寒。chū hǎi jiāo zhū yóu dài shuǐ,mǎn táng luó xiù yù shēng hán。
烛花不碍空中影,晕气疑从月里看。zhú huā bù ài kōng zhōng yǐng,yūn qì yí cóng yuè lǐ kàn。
为语东风暂相借,来宵还得尽余欢。wèi yǔ dōng fēng zàn xiāng jiè,lái xiāo hái dé jǐn yú huān。

送王翰林浙江兵备副使

唐顺之

同时词客不如君,一剑还将静海濆。tóng shí cí kè bù rú jūn,yī jiàn hái jiāng jìng hǎi fén。
鸡舌旧从香署吏,虎符新领伏波军。jī shé jiù cóng xiāng shǔ lì,hǔ fú xīn lǐng fú bō jūn。
帆樯万里输鲛织,楼阁三秋吐蜃云。fān qiáng wàn lǐ shū jiāo zhī,lóu gé sān qiū tǔ shèn yún。
自笑冯郎将白首,欲从幕下策奇勋。zì xiào féng láng jiāng bái shǒu,yù cóng mù xià cè qí xūn。

送邹东郭掌南院

唐顺之

最怜江左风流地,暂作周南太史公。zuì lián jiāng zuǒ fēng liú dì,zàn zuò zhōu nán tài shǐ gōng。
通籍总称鸾掖吏,分曹独向凤台东。tōng jí zǒng chēng luán yē lì,fēn cáo dú xiàng fèng tái dōng。
香携汉署沾新绶,花近秦淮瞰故宫。xiāng xié hàn shǔ zhān xīn shòu,huā jìn qín huái kàn gù gōng。
此去谈经门下客,几人相对坐春风。cǐ qù tán jīng mén xià kè,jǐ rén xiāng duì zuò chūn fēng。

詹府燕集奉和上宰松皋公三首

唐顺之

祥光虹渚应玄苍,喜溢仙曹荐羽觞。xiáng guāng hóng zhǔ yīng xuán cāng,xǐ yì xiān cáo jiàn yǔ shāng。
匕鬯万年征子圣,股肱一德见臣良。bǐ chàng wàn nián zhēng zi shèng,gǔ gōng yī dé jiàn chén liáng。
袖携香雾东华上,履曳星辰北斗旁。xiù xié xiāng wù dōng huá shàng,lǚ yè xīng chén běi dòu páng。
共说疑丞归大老,竞将礼乐赞灵昌。gòng shuō yí chéng guī dà lǎo,jìng jiāng lǐ lè zàn líng chāng。

詹府燕集奉和上宰松皋公三首

唐顺之

御苑先春万木苍,宫云袅袅度琼觞。yù yuàn xiān chūn wàn mù cāng,gōng yún niǎo niǎo dù qióng shāng。
鹓班并引金貂贵,鸿羽全收玉署良。yuān bān bìng yǐn jīn diāo guì,hóng yǔ quán shōu yù shǔ liáng。
分日传经清禁里,罢朝起草紫宸旁。fēn rì chuán jīng qīng jìn lǐ,bà cháo qǐ cǎo zǐ chén páng。
恩波忝窃安能报,愿祝千秋宝历昌。ēn bō tiǎn qiè ān néng bào,yuàn zhù qiān qiū bǎo lì chāng。

詹府燕集奉和上宰松皋公三首

唐顺之

玉津晴望郁苍苍,环佩初临试紫觞。yù jīn qíng wàng yù cāng cāng,huán pèi chū lín shì zǐ shāng。
并向凤池开胜会,早从麟角识元良。bìng xiàng fèng chí kāi shèng huì,zǎo cóng lín jiǎo shí yuán liáng。
衣冠迥出商岩上,雨露偏承幼海旁。yī guān jiǒng chū shāng yán shàng,yǔ lù piān chéng yòu hǎi páng。
自愧承华箴未就,谬将彤管奉明昌。zì kuì chéng huá zhēn wèi jiù,miù jiāng tóng guǎn fèng míng chāng。

赠吴山人归自京师

唐顺之

山人不解机心事,早岁藏珍学鹿门。shān rén bù jiě jī xīn shì,zǎo suì cáng zhēn xué lù mén。
住傍岩崖惟四壁,赋成金石几千言。zhù bàng yán yá wéi sì bì,fù chéng jīn shí jǐ qiān yán。
偶游卿相多悬榻,归去蓬蒿正满园。ǒu yóu qīng xiāng duō xuán tà,guī qù péng hāo zhèng mǎn yuán。
京洛岂无知已在,看君终是厌烦喧。jīng luò qǐ wú zhī yǐ zài,kàn jūn zhōng shì yàn fán xuān。

赠许太宰

唐顺之

卿家勋贵似诸袁,两世三登八座尊。qīng jiā xūn guì shì zhū yuán,liǎng shì sān dēng bā zuò zūn。
接席貂蝉开甲第,成阴桃李在公门。jiē xí diāo chán kāi jiǎ dì,chéng yīn táo lǐ zài gōng mén。
身延白屋频推哺,官借青宫独拜恩。shēn yán bái wū pín tuī bǔ,guān jiè qīng gōng dú bài ēn。
天子行将问黄发,老臣何以赞嘉言。tiān zi xíng jiāng wèn huáng fā,lǎo chén hé yǐ zàn jiā yán。

宿双塔寺林东城罗念庵误于郭外相寻不遇有作见寄用韵奉答

唐顺之

谩向金门学隐沦,独游花院散凉氛。mán xiàng jīn mén xué yǐn lún,dú yóu huā yuàn sàn liáng fēn。
诸天只在人间世,并马谁寻野外云。zhū tiān zhǐ zài rén jiān shì,bìng mǎ shuí xún yě wài yún。
白日金轮临户映,香街笙管隔墙分。bái rì jīn lún lín hù yìng,xiāng jiē shēng guǎn gé qiáng fēn。
化城本是迷来路,莫讶幽人好避群。huà chéng běn shì mí lái lù,mò yà yōu rén hǎo bì qún。

次韵赠汤将军

唐顺之

将军妙算古人同,料敌常如在目中。jiāng jūn miào suàn gǔ rén tóng,liào dí cháng rú zài mù zhōng。
铁骑连营寒映月,楼船跨海夜乘风。tiě qí lián yíng hán yìng yuè,lóu chuán kuà hǎi yè chéng fēng。
玉门烽火今犹急,桂岭珠玑久未通。yù mén fēng huǒ jīn yóu jí,guì lǐng zhū jī jiǔ wèi tōng。
却笑封侯应有种,看君百战立奇功。què xiào fēng hóu yīng yǒu zhǒng,kàn jūn bǎi zhàn lì qí gōng。

有感

唐顺之

百步飞刀贼势雄,连城刮地泣途穷。bǎi bù fēi dāo zéi shì xióng,lián chéng guā dì qì tú qióng。
谁供秋税耕农尽,将授寒衣杼柚空。shuí gōng qiū shuì gēng nóng jǐn,jiāng shòu hán yī zhù yòu kōng。
星孛仲尼书北斗,兵交师旷讶南风。xīng bèi zhòng ní shū běi dòu,bīng jiāo shī kuàng yà nán fēng。
六州节制凭元老,会剪凶渠早奏功。liù zhōu jié zhì píng yuán lǎo,huì jiǎn xiōng qú zǎo zòu gōng。

病中秋思八首

唐顺之

闲对江枫诵楚骚,病容秋色偶相遭。xián duì jiāng fēng sòng chǔ sāo,bìng róng qiū sè ǒu xiāng zāo。
一身萎薾同衰叶,双鬓稀疏似毨毛。yī shēn wēi ěr tóng shuāi yè,shuāng bìn xī shū shì xiǎn máo。
衣冠巳禠甘牛马,文字终捐是粕糟。yī guān sì sī gān niú mǎ,wén zì zhōng juān shì pò zāo。
但使尽空诸所有,不妨一醉笑如陶。dàn shǐ jǐn kōng zhū suǒ yǒu,bù fáng yī zuì xiào rú táo。

病中秋思八首

唐顺之

宿生荤血病来消,扫室焚香意自超。sù shēng hūn xuè bìng lái xiāo,sǎo shì fén xiāng yì zì chāo。
坐与蜻蜓俱歇午,吟随蟋蟀共鸣宵。zuò yǔ qīng tíng jù xiē wǔ,yín suí xī shuài gòng míng xiāo。
看云种放终疏散,嗜酒杨雄只寂寥。kàn yún zhǒng fàng zhōng shū sàn,shì jiǔ yáng xióng zhǐ jì liáo。
已觉闭关成僻性,公车□处欲相招。yǐ jué bì guān chéng pì xìng,gōng chē chù yù xiāng zhāo。