古诗词

送王君之裕州别驾

宗臣

使者金羁佩紫貂,高杨系马寒无条。shǐ zhě jīn jī pèi zǐ diāo,gāo yáng xì mǎ hán wú tiáo。
劝君为我且停杯,朔云满地西风骄。quàn jūn wèi wǒ qiě tíng bēi,shuò yún mǎn dì xī fēng jiāo。
与君结交非一朝,君方绿鬓予垂髫。yǔ jūn jié jiāo fēi yī cháo,jūn fāng lǜ bìn yǔ chuí tiáo。
父子两世共兰芷,英雄二十犹渔樵。fù zi liǎng shì gòng lán zhǐ,yīng xióng èr shí yóu yú qiáo。
山中萝薜日携酒,江上芙蓉夜放桡。shān zhōng luó bì rì xié jiǔ,jiāng shàng fú róng yè fàng ráo。
愧予已上长杨奏,今君亦结河阳绶。kuì yǔ yǐ shàng zhǎng yáng zòu,jīn jūn yì jié hé yáng shòu。
浮云回首有穷通,丈夫得志无先后。fú yún huí shǒu yǒu qióng tōng,zhàng fū dé zhì wú xiān hòu。
只今南北讲戈鍪,至使疮痍盈宇宙。zhǐ jīn nán běi jiǎng gē móu,zhì shǐ chuāng yí yíng yǔ zhòu。
东吴未见净江氛,中原且复忧山寇。dōng wú wèi jiàn jìng jiāng fēn,zhōng yuán qiě fù yōu shān kòu。
知君久抱青云志,乘时即把苍生救。zhī jūn jiǔ bào qīng yún zhì,chéng shí jí bǎ cāng shēng jiù。
忆君先子大夫才,每每逢予青眼开。yì jūn xiān zi dà fū cái,měi měi féng yǔ qīng yǎn kāi。
冀忠声名昔无比,剑南父老今犹哀。jì zhōng shēng míng xī wú bǐ,jiàn nán fù lǎo jīn yóu āi。
青天白日同崔嵬,君之往矣何愧哉。qīng tiān bái rì tóng cuī wéi,jūn zhī wǎng yǐ hé kuì zāi。
富贵只如天外云,功名应比庭中槐。fù guì zhǐ rú tiān wài yún,gōng míng yīng bǐ tíng zhōng huái。
循良汉诏下蓬莱,迟君跃马黄金台。xún liáng hàn zhào xià péng lái,chí jūn yuè mǎ huáng jīn tái。
宗臣

宗臣

宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。 宗臣的作品>>

猜您喜欢

寄怀乡园游好五首

宗臣

伏枕花频改,登楼月乍圆。fú zhěn huā pín gǎi,dēng lóu yuè zhà yuán。
宦情疏病后,世事得愁先。huàn qíng shū bìng hòu,shì shì dé chóu xiān。
才已金门隐,名非白雪传。cái yǐ jīn mén yǐn,míng fēi bái xuě chuán。
新诗酬偃蹇,三叹暮云前。xīn shī chóu yǎn jiǎn,sān tàn mù yún qián。

有寄

宗臣

忆尔辞燕甸,逢人赋楚骚。yì ěr cí yàn diān,féng rén fù chǔ sāo。
芙蓉千水暮,薜荔万峰高。fú róng qiān shuǐ mù,bì lì wàn fēng gāo。
秋月惊纨扇,寒云落布袍。qiū yuè jīng wán shàn,hán yún luò bù páo。
愁心不可问,孤雁滞江皋。chóu xīn bù kě wèn,gū yàn zhì jiāng gāo。

寄怀乡园游好五首

宗臣

浮云日万里,空复滞燕台。fú yún rì wàn lǐ,kōng fù zhì yàn tái。
朋好宁相负,音书自不来。péng hǎo níng xiāng fù,yīn shū zì bù lái。
吾惭歌凤侣,君等卧龙才。wú cán gē fèng lǚ,jūn děng wò lóng cái。
怅望青山里,蔷薇几度开。chàng wàng qīng shān lǐ,qiáng wēi jǐ dù kāi。

寄怀乡园游好五首

宗臣

最忆论心者,乾坤作草庐。zuì yì lùn xīn zhě,qián kūn zuò cǎo lú。
开尊销夜烛,听雨长春蔬。kāi zūn xiāo yè zhú,tīng yǔ zhǎng chūn shū。
作客殊寒暑,戚谁共起居。zuò kè shū hán shǔ,qī shuí gòng qǐ jū。
翩翩北来雁,似有故人书。piān piān běi lái yàn,shì yǒu gù rén shū。

寄怀乡园游好五首

宗臣

那堪千日别,直使寸心违。nà kān qiān rì bié,zhí shǐ cùn xīn wéi。
望极频藜杖,情深自布衣。wàng jí pín lí zhàng,qíng shēn zì bù yī。
偶看长路草,仿佛故山薇。ǒu kàn zhǎng lù cǎo,fǎng fú gù shān wēi。
客思将江水,春来满钓矶。kè sī jiāng jiāng shuǐ,chūn lái mǎn diào jī。

寄怀乡园游好五首

宗臣

即有鸿书去,其如鸟道长。jí yǒu hóng shū qù,qí rú niǎo dào zhǎng。
春来杨柳径,日忆芰荷裳。chūn lái yáng liǔ jìng,rì yì jì hé shang。
鸥鹭应无色,田园岂尽荒。ōu lù yīng wú sè,tián yuán qǐ jǐn huāng。
难将尊酒意,一听楚歌狂。nán jiāng zūn jiǔ yì,yī tīng chǔ gē kuáng。

寄怀乡园游好五首

宗臣

一病秋能抱,孤吟夜可残。yī bìng qiū néng bào,gū yín yè kě cán。
采芝吾未得,视草尔其难。cǎi zhī wú wèi dé,shì cǎo ěr qí nán。
瑶瑟人间思,金茎露下看。yáo sè rén jiān sī,jīn jīng lù xià kàn。
广陵涛足赋,江色不胜寒。guǎng líng tāo zú fù,jiāng sè bù shèng hán。

赠别吴子

宗臣

问尔何年至,还能几日留。wèn ěr hé nián zhì,hái néng jǐ rì liú。
尊开朱雁夕,心折紫萸秋。zūn kāi zhū yàn xī,xīn zhé zǐ yú qiū。
岁月余孤鬓,关山任敝裘。suì yuè yú gū bìn,guān shān rèn bì qiú。
鱼竿如可饬,迟我狎江鸥。yú gān rú kě chì,chí wǒ xiá jiāng ōu。

送张明府谪教湖州

宗臣

自古悲行路,于今更畏途。zì gǔ bēi xíng lù,yú jīn gèng wèi tú。
才名收倚马,宦计失飞凫。cái míng shōu yǐ mǎ,huàn jì shī fēi fú。
白日晴开越,青山乱入吴。bái rì qíng kāi yuè,qīng shān luàn rù wú。
传经稍欲慰,咫尺对西湖。chuán jīng shāo yù wèi,zhǐ chǐ duì xī hú。

与钱惟重步月下

宗臣

秋风何处起,兹夕倍堪嗟。qiū fēng hé chù qǐ,zī xī bèi kān jiē。
不见碧云色,难禁孤月华。bù jiàn bì yún sè,nán jìn gū yuè huá。
客愁惊蟋蟀,乡思忽蒹葭。kè chóu jīng xī shuài,xiāng sī hū jiān jiā。
谁谓天河远,翩翩汉使槎。shuí wèi tiān hé yuǎn,piān piān hàn shǐ chá。

同于鳞子与元美郊行二首

宗臣

谁识冠缨者,常投水石间。shuí shí guān yīng zhě,cháng tóu shuǐ shí jiān。
春风吹大道,紫气照西山。chūn fēng chuī dà dào,zǐ qì zhào xī shān。
松径荒难度,杨枝乱可攀。sōng jìng huāng nán dù,yáng zhī luàn kě pān。
相逢勿遽返,世路正摧颜。xiāng féng wù jù fǎn,shì lù zhèng cuī yán。

同于鳞子与元美郊行二首

宗臣

去去春萝好,行行朝雨寒。qù qù chūn luó hǎo,xíng xíng cháo yǔ hán。
路迷频勒马,尘起一弹冠。lù mí pín lēi mǎ,chén qǐ yī dàn guān。
宛转溪园出,依稀江路看。wǎn zhuǎn xī yuán chū,yī xī jiāng lù kàn。
所嗟情不惬,无处问渔竿。suǒ jiē qíng bù qiè,wú chù wèn yú gān。

岁暮

宗臣

霜雪不堪暮,阴阳莽自过。shuāng xuě bù kān mù,yīn yáng mǎng zì guò。
泪偏儿女尽,情为岁华多。lèi piān ér nǚ jǐn,qíng wèi suì huá duō。
留滞非吾意,凄凉柰尔何。liú zhì fēi wú yì,qī liáng nài ěr hé。
寸心无可折,落日满庭柯。cùn xīn wú kě zhé,luò rì mǎn tíng kē。

送王判

宗臣

可叹日为别,兼之岁欲残。kě tàn rì wèi bié,jiān zhī suì yù cán。
青袍今作吏,白发已盈冠。qīng páo jīn zuò lì,bái fā yǐ yíng guān。
鸿雁千门夕,梅花一骑寒。hóng yàn qiān mén xī,méi huā yī qí hán。
风尘好自爱,行路古来难。fēng chén hǎo zì ài,xíng lù gǔ lái nán。

除夕答谢茂秦徐子与见赠

宗臣

今夜为谁永,清尊只自持。jīn yè wèi shuí yǒng,qīng zūn zhǐ zì chí。
岁华明日异,旅思故人知。suì huá míng rì yì,lǚ sī gù rén zhī。
坐待青春色,行传白雪词。zuò dài qīng chūn sè,xíng chuán bái xuě cí。
梅花空复好,愁绝楚江枝。méi huā kōng fù hǎo,chóu jué chǔ jiāng zhī。
6041234567»