古诗词

合欢诗五首

杨方(公回)

【其一】
虎啸谷风起,龙跃景云浮。hǔ xiào gǔ fēng qǐ,lóng yuè jǐng yún fú。
同声好相应,同气自相求。tóng shēng hǎo xiāng yīng,tóng qì zì xiāng qiú。
我情与子亲,譬如影追躯。wǒ qíng yǔ zi qīn,pì rú yǐng zhuī qū。
食共并根穗,饮共连理杯。shí gòng bìng gēn suì,yǐn gòng lián lǐ bēi。
衣共双丝绢,寝共无缝裯。yī gòng shuāng sī juàn,qǐn gòng wú fèng chóu。
居愿接膝坐,行愿携手趋。jū yuàn jiē xī zuò,xíng yuàn xié shǒu qū。
子静我不动,子游我不留。zi jìng wǒ bù dòng,zi yóu wǒ bù liú。
齐彼同心鸟,譬此比目鱼。qí bǐ tóng xīn niǎo,pì cǐ bǐ mù yú。
情至断金石,胶漆未为牢。qíng zhì duàn jīn shí,jiāo qī wèi wèi láo。
但愿长无别,合形作一躯。dàn yuàn zhǎng wú bié,hé xíng zuò yī qū。
生为并身物,死为同棺灰。shēng wèi bìng shēn wù,sǐ wèi tóng guān huī。
秦氏自言至,我情不可俦。qín shì zì yán zhì,wǒ qíng bù kě chóu。
【其二】
磁石引长针,阳燧下炎烟。cí shí yǐn zhǎng zhēn,yáng suì xià yán yān。
宫商声相和,心同自相亲。gōng shāng shēng xiāng hé,xīn tóng zì xiāng qīn。
我情与子合,亦如影追身。wǒ qíng yǔ zi hé,yì rú yǐng zhuī shēn。
寝共织成被,絮用同功绵。qǐn gòng zhī chéng bèi,xù yòng tóng gōng mián。
暑摇比翼扇,寒坐并肩毡。shǔ yáo bǐ yì shàn,hán zuò bìng jiān zhān。
子笑我必哂,子戚我无欢。zi xiào wǒ bì shěn,zi qī wǒ wú huān。
来与子共迹,去与子同尘。lái yǔ zi gòng jì,qù yǔ zi tóng chén。
齐彼蛩蛩兽,举动不相捐。qí bǐ qióng qióng shòu,jǔ dòng bù xiāng juān。
惟愿长无别,合形作一身。wéi yuàn zhǎng wú bié,hé xíng zuò yī shēn。
生有同室好,死成并棺民。shēng yǒu tóng shì hǎo,sǐ chéng bìng guān mín。
徐氏自言至,我情不可陈。xú shì zì yán zhì,wǒ qíng bù kě chén。
【其三】
独坐空室中,愁有数千端。dú zuò kōng shì zhōng,chóu yǒu shù qiān duān。
悲响答愁叹,哀涕应苦言。bēi xiǎng dá chóu tàn,āi tì yīng kǔ yán。
彷徨四顾望,白日入西山。páng huáng sì gù wàng,bái rì rù xī shān。
不睹佳人来,但见飞鸟还。bù dǔ jiā rén lái,dàn jiàn fēi niǎo hái。
飞鸟亦何乐,夕宿自作群。fēi niǎo yì hé lè,xī sù zì zuò qún。
【其四】
飞黄衔长辔,翼翼回轻轮。fēi huáng xián zhǎng pèi,yì yì huí qīng lún。
俯涉渌水涧,仰过九层山。fǔ shè lù shuǐ jiàn,yǎng guò jiǔ céng shān。
修途曲且险,秋草生两边。xiū tú qū qiě xiǎn,qiū cǎo shēng liǎng biān。
黄华如沓金,白花如散银。huáng huá rú dá jīn,bái huā rú sàn yín。
青敷罗翠彩,绛葩象赤云。qīng fū luó cuì cǎi,jiàng pā xiàng chì yún。
爰有承露枝,紫荣合素芬。yuán yǒu chéng lù zhī,zǐ róng hé sù fēn。
扶疏垂清藻,布翘芳且鲜。fú shū chuí qīng zǎo,bù qiào fāng qiě xiān。
目为艳彩回,心为奇色旋。mù wèi yàn cǎi huí,xīn wèi qí sè xuán。
抚心悼孤客,俯仰还自怜。fǔ xīn dào gū kè,fǔ yǎng hái zì lián。
歭?向壁叹,揽笔作此文。chí chú xiàng bì tàn,lǎn bǐ zuò cǐ wén。
【其五】
南邻有奇树,承春挺素华。nán lín yǒu qí shù,chéng chūn tǐng sù huá。
丰翘被长条,绿叶蔽朱柯。fēng qiào bèi zhǎng tiáo,lǜ yè bì zhū kē。
因风吐微音,芳气入紫霞。yīn fēng tǔ wēi yīn,fāng qì rù zǐ xiá。
我心羡此木,愿徒著予家。wǒ xīn xiàn cǐ mù,yuàn tú zhù yǔ jiā。
夕得游其下,朝得弄其葩。xī dé yóu qí xià,cháo dé nòng qí pā。
尔根深且坚,予宅浅且洿。ěr gēn shēn qiě jiān,yǔ zhái qiǎn qiě wū。
移植良无期,叹息将如何。yí zhí liáng wú qī,tàn xī jiāng rú hé。

杨方(公回)

东晋会稽人,字公回。初为小吏。为诸葛恢所识,荐郡功曹主簿。王导辟为掾,迁司徒参军事。求补远郡,欲闲居著述,补高梁太守。以年老,弃郡归。卒于家。有《五经钩沈》、《吴越春秋》等。 杨方(公回)的作品>>

猜您喜欢