古诗词

步出夏门行·其四·龟虽寿

曹操

神龟虽寿,犹有竟时。shén guī suī shòu,yóu yǒu jìng shí。
腾蛇乘雾,终为土灰。téng shé chéng wù,zhōng wèi tǔ huī。
老骥伏枥,志在千里;lǎo jì fú lì,zhì zài qiān lǐ;
烈士暮年,壮心不已。liè shì mù nián,zhuàng xīn bù yǐ。
盈缩之期,不但在天;yíng suō zhī qī,bù dàn zài tiān;
养怡之福,可得永年。yǎng yí zhī fú,kě dé yǒng nián。
幸甚至哉!歌以咏志。xìng shén zhì zāi!gē yǐ yǒng zhì。
曹操

曹操

曹操(155年-220年正月庚子),字孟德,一名吉利,小字阿瞒,沛国谯(今安徽亳州)人,汉族。东汉末年杰出的政治家、军事家、文学家、书法家。三国中曹魏政权的缔造者,其子曹丕称帝后,追尊为武皇帝,庙号太祖。曹操精兵法,善诗歌,抒发自己的政治抱负,并反映汉末人民的苦难生活,气魄雄伟,慷慨悲凉;散文亦清峻整洁,开启并繁荣了建安文学,给后人留下了宝贵的精神财富,史称建安风骨,鲁迅评价其为“改造文章的祖师”。同时曹操也擅长书法,尤工章草,唐朝张怀瓘在《书断》中评其为“妙品”。 曹操的作品>>

猜您喜欢

步出夏门行·其一·观沧海

曹操

东临碣石,以观沧海。dōng lín jié shí,yǐ guān cāng hǎi。
水何澹澹,山岛竦峙。shuǐ hé dàn dàn,shān dǎo sǒng zhì。
树木丛生,百草丰茂。shù mù cóng shēng,bǎi cǎo fēng mào。
秋风萧瑟,洪波涌起。qiū fēng xiāo sè,hóng bō yǒng qǐ。
日月之行,若出其中;rì yuè zhī xíng,ruò chū qí zhōng;
星汉灿烂,若出其里。xīng hàn càn làn,ruò chū qí lǐ。
幸甚至哉!歌以咏志。xìng shén zhì zāi!gē yǐ yǒng zhì。

短歌行二首(其一)

曹操

对酒当歌,人生几何?duì jiǔ dāng gē,rén shēng jǐ hé?
譬如朝露,去日苦多。pì rú cháo lù,qù rì kǔ duō。
慨当以慷,忧思难忘。kǎi dāng yǐ kāng,yōu sī nán wàng。
何以解忧?唯有杜康。hé yǐ jiě yōu?wéi yǒu dù kāng。
青青子衿,悠悠我心。qīng qīng zi jīn,yōu yōu wǒ xīn。
但为君故,沉吟至今。dàn wèi jūn gù,chén yín zhì jīn。
呦呦鹿鸣,食野之苹。yōu yōu lù míng,shí yě zhī píng。
我有嘉宾,鼓瑟吹笙。wǒ yǒu jiā bīn,gǔ sè chuī shēng。
明明如月,何时可掇?míng míng rú yuè,hé shí kě duō?
忧从中来,不可断绝。yōu cóng zhōng lái,bù kě duàn jué。
越陌度阡,枉用相存。yuè mò dù qiān,wǎng yòng xiāng cún。
契阔谈䜩,心念旧恩。qì kuò tán yàn,xīn niàn jiù ēn。
月明星稀,乌鹊南飞。yuè míng xīng xī,wū què nán fēi。
绕树三匝,何枝可依?rào shù sān zā,hé zhī kě yī?
山不厌高,海不厌深。shān bù yàn gāo,hǎi bù yàn shēn。
周公吐哺,天下归心。zhōu gōng tǔ bǔ,tiān xià guī xīn。

蒿里行

曹操

关东有义士,兴兵讨群凶。guān dōng yǒu yì shì,xīng bīng tǎo qún xiōng。
初期会盟津,乃心在咸阳。chū qī huì méng jīn,nǎi xīn zài xián yáng。
军合力不齐,踌躇而雁行。jūn hé lì bù qí,chóu chú ér yàn xíng。
势利使人争,嗣还自相戕。shì lì shǐ rén zhēng,sì hái zì xiāng qiāng。
淮南弟称号,刻玺于北方。huái nán dì chēng hào,kè xǐ yú běi fāng。
铠甲生虮虱,万姓以死亡。kǎi jiǎ shēng jǐ shī,wàn xìng yǐ sǐ wáng。
白骨露于野,千里无鸡鸣。bái gǔ lù yú yě,qiān lǐ wú jī míng。
生民百遗一,念之断人肠。shēng mín bǎi yí yī,niàn zhī duàn rén cháng。

薤露行

曹操

惟汉廿二世,所任诚不良。wéi hàn niàn èr shì,suǒ rèn chéng bù liáng。
沐猴而冠带,知小而谋强。mù hóu ér guān dài,zhī xiǎo ér móu qiáng。
犹豫不敢断,因狩执君王。yóu yù bù gǎn duàn,yīn shòu zhí jūn wáng。
白虹为贯日,己亦先受殃。bái hóng wèi guàn rì,jǐ yì xiān shòu yāng。
贼臣持国柄,杀主灭宇京。zéi chén chí guó bǐng,shā zhǔ miè yǔ jīng。
荡覆帝基业,宗庙以燔丧。dàng fù dì jī yè,zōng miào yǐ fán sàng。
播越西迁移,号泣而且行。bō yuè xī qiān yí,hào qì ér qiě xíng。
瞻彼洛城郭,微子为哀伤。zhān bǐ luò chéng guō,wēi zi wèi āi shāng。

对酒

曹操

对酒歌,太平时,吏不呼门。duì jiǔ gē,tài píng shí,lì bù hū mén。
王者贤且明,宰相股肱皆忠良。wáng zhě xián qiě míng,zǎi xiāng gǔ gōng jiē zhōng liáng。
咸礼让,民无所争讼。xián lǐ ràng,mín wú suǒ zhēng sòng。
三年耕有九年储,仓谷满盈。sān nián gēng yǒu jiǔ nián chǔ,cāng gǔ mǎn yíng。
斑白不负载。bān bái bù fù zài。
雨泽如此,百谷用成。yǔ zé rú cǐ,bǎi gǔ yòng chéng。
却走马,以粪其土田。què zǒu mǎ,yǐ fèn qí tǔ tián。
爵公侯伯子男,咸爱其民,以黜陟幽明。jué gōng hóu bó zi nán,xián ài qí mín,yǐ chù zhì yōu míng。
子养有若父与兄。zi yǎng yǒu ruò fù yǔ xiōng。
犯礼法,轻重随其刑。fàn lǐ fǎ,qīng zhòng suí qí xíng。
路无拾遗之私。lù wú shí yí zhī sī。
囹圄空虚,冬节不断。líng yǔ kōng xū,dōng jié bù duàn。
人耄耋,皆得以寿终。rén mào dié,jiē dé yǐ shòu zhōng。
恩德广及草木昆虫。ēn dé guǎng jí cǎo mù kūn chóng。

度关山

曹操

天地间,人为贵。tiān dì jiān,rén wèi guì。
立君牧民,为之轨则。lì jūn mù mín,wèi zhī guǐ zé。
车辙马迹,经纬四极。chē zhé mǎ jì,jīng wěi sì jí。
黜陟幽明,黎庶繁息。chù zhì yōu míng,lí shù fán xī。
于铄贤圣,总统邦域。yú shuò xián shèng,zǒng tǒng bāng yù。
封建五爵,井田刑狱。fēng jiàn wǔ jué,jǐng tián xíng yù。
有燔丹书,无普赦赎。yǒu fán dān shū,wú pǔ shè shú。
皋陶甫侯,何有失职?gāo táo fǔ hóu,hé yǒu shī zhí?
嗟哉后世,改制易律。jiē zāi hòu shì,gǎi zhì yì lǜ。
劳民为君,役赋其力。láo mín wèi jūn,yì fù qí lì。
舜漆食器,畔者十国,不及唐尧,采椽不斫。shùn qī shí qì,pàn zhě shí guó,bù jí táng yáo,cǎi chuán bù zhuó。
世叹伯夷,欲以厉俗。shì tàn bó yí,yù yǐ lì sú。
侈恶之大,俭为共德。chǐ è zhī dà,jiǎn wèi gòng dé。
许由推让,岂有讼曲?兼爱尚同,疏者为戚。xǔ yóu tuī ràng,qǐ yǒu sòng qū?jiān ài shàng tóng,shū zhě wèi qī。

步出夏门行·其二·冬十月

曹操

孟冬十月,北风徘徊,mèng dōng shí yuè,běi fēng pái huái,
天气肃清,繁霜霏霏。tiān qì sù qīng,fán shuāng fēi fēi。
鵾鸡晨鸣,鸿雁南飞,kūn jī chén míng,hóng yàn nán fēi,
鸷鸟潜藏,熊罴窟栖。zhì niǎo qián cáng,xióng pí kū qī。
钱镈停置,农收积场。qián bó tíng zhì,nóng shōu jī chǎng。
逆旅整设,以通贾商。nì lǚ zhěng shè,yǐ tōng jiǎ shāng。
幸甚至哉!歌以咏志。xìng shén zhì zāi!gē yǐ yǒng zhì。

苦寒行

曹操

北上太行山,艰哉何巍巍!běi shàng tài xíng shān,jiān zāi hé wēi wēi!
羊肠坂诘屈,车轮为之摧。yáng cháng bǎn jí qū,chē lún wèi zhī cuī。
树木何萧瑟,北风声正悲。shù mù hé xiāo sè,běi fēng shēng zhèng bēi。
熊罴对我蹲,虎豹夹路啼。xióng pí duì wǒ dūn,hǔ bào jiā lù tí。
溪谷少人民,雪落何霏霏!xī gǔ shǎo rén mín,xuě luò hé fēi fēi!
延颈长叹息,远行多所怀。yán jǐng zhǎng tàn xī,yuǎn xíng duō suǒ huái。
我心何怫郁,思欲一东归。wǒ xīn hé fú yù,sī yù yī dōng guī。
水深桥梁绝,中路正徘徊。shuǐ shēn qiáo liáng jué,zhōng lù zhèng pái huái。
迷惑失故路,薄暮无宿栖。mí huò shī gù lù,báo mù wú sù qī。
行行日已远,人马同时饥。xíng xíng rì yǐ yuǎn,rén mǎ tóng shí jī。
担囊行取薪,斧冰持作糜。dān náng xíng qǔ xīn,fǔ bīng chí zuò mí。
悲彼《东山》诗,悠悠使我哀。bēi bǐ dōng shān shī,yōu yōu shǐ wǒ āi。

秋胡行二首

曹操

【其一】
晨上散关山,此道当何难!chén shàng sàn guān shān,cǐ dào dāng hé nán!
牛顿不起,车堕谷间。niú dùn bù qǐ,chē duò gǔ jiān。
坐磐石之上,弹五弦之琴。zuò pán shí zhī shàng,dàn wǔ xián zhī qín。
作为清角韵,意中迷烦。zuò wèi qīng jiǎo yùn,yì zhōng mí fán。
歌以言志,晨上散关山。gē yǐ yán zhì,chén shàng sàn guān shān。
有何三老公,卒来在我旁。yǒu hé sān lǎo gōng,zú lái zài wǒ páng。
负揜被裘,似非恒人。fù yǎn bèi qiú,shì fēi héng rén。
谓卿云何困苦以自怨,wèi qīng yún hé kùn kǔ yǐ zì yuàn,
徨徨所欲,来到此间?huáng huáng suǒ yù,lái dào cǐ jiān?
歌以言志,有何三老公。gē yǐ yán zhì,yǒu hé sān lǎo gōng。
我居昆仑山,所谓者真人。wǒ jū kūn lún shān,suǒ wèi zhě zhēn rén。
道深有可得。dào shēn yǒu kě dé。
名山历观,míng shān lì guān,
遨游八极,枕石漱流饮泉。áo yóu bā jí,zhěn shí shù liú yǐn quán。
沉吟不决,遂上升天。chén yín bù jué,suì shàng shēng tiān。
歌以言志,我居昆仑山。gē yǐ yán zhì,wǒ jū kūn lún shān。
去去不可追,长恨相牵攀。qù qù bù kě zhuī,zhǎng hèn xiāng qiān pān。
夜夜安得寐,惆怅以自怜。yè yè ān dé mèi,chóu chàng yǐ zì lián。
正而不谲,辞赋依因。zhèng ér bù jué,cí fù yī yīn。
经传所过,西来所传。jīng chuán suǒ guò,xī lái suǒ chuán。
歌以言志,去去不可追。gē yǐ yán zhì,qù qù bù kě zhuī。
【其二】
愿登泰华山,神人共远游。yuàn dēng tài huá shān,shén rén gòng yuǎn yóu。
经历昆仑山,到蓬莱。jīng lì kūn lún shān,dào péng lái。
飘遥八极,与神人俱。piāo yáo bā jí,yǔ shén rén jù。
思得神药,万岁为期。sī dé shén yào,wàn suì wèi qī。
歌以言志,愿登泰华山。gē yǐ yán zhì,yuàn dēng tài huá shān。
天地何长久!人道居之短。tiān dì hé zhǎng jiǔ!rén dào jū zhī duǎn。
世言伯阳,殊不知老;shì yán bó yáng,shū bù zhī lǎo;
赤松王乔,亦云得道。chì sōng wáng qiáo,yì yún dé dào。
得之未闻,庶以寿考。dé zhī wèi wén,shù yǐ shòu kǎo。
歌以言志,天地何长久!gē yǐ yán zhì,tiān dì hé zhǎng jiǔ!
明明日月光,何所不光昭!míng míng rì yuè guāng,hé suǒ bù guāng zhāo!
二仪合圣化,贵者独人不?èr yí hé shèng huà,guì zhě dú rén bù?
万国率土,莫非王臣。wàn guó lǜ tǔ,mò fēi wáng chén。
仁义为名,礼乐为荣。rén yì wèi míng,lǐ lè wèi róng。
歌以言志,明明日月光。gē yǐ yán zhì,míng míng rì yuè guāng。
四时更逝去,昼夜以成岁。sì shí gèng shì qù,zhòu yè yǐ chéng suì。
大人先天而天弗违。dà rén xiān tiān ér tiān fú wéi。
不戚年往,忧世不治。bù qī nián wǎng,yōu shì bù zhì。
存亡有命,虑之为蚩。cún wáng yǒu mìng,lǜ zhī wèi chī。
歌以言志,四时更逝去。gē yǐ yán zhì,sì shí gèng shì qù。
戚戚欲何念!欢笑意所之。qī qī yù hé niàn!huān xiào yì suǒ zhī。
壮盛智愚,殊不再来。zhuàng shèng zhì yú,shū bù zài lái。
爱时进趣,将以惠谁?ài shí jìn qù,jiāng yǐ huì shuí?
泛泛放逸,亦同何为!fàn fàn fàng yì,yì tóng hé wèi!
歌以言志,戚戚欲何念!gē yǐ yán zhì,qī qī yù hé niàn!

短歌行二首(其二)

曹操

周西伯昌,怀此圣德。zhōu xī bó chāng,huái cǐ shèng dé。
三分天下,而有其二。sān fēn tiān xià,ér yǒu qí èr。
修奉贡献,臣节不坠。xiū fèng gòng xiàn,chén jié bù zhuì。
崇侯谗之,是以拘系。chóng hóu chán zhī,shì yǐ jū xì。
后见赦原,赐之斧钺,得使征伐。hòu jiàn shè yuán,cì zhī fǔ yuè,dé shǐ zhēng fá。
为仲尼所称,达及德行,犹奉事殷,论叙其美。wèi zhòng ní suǒ chēng,dá jí dé xíng,yóu fèng shì yīn,lùn xù qí měi。
齐桓之功,为霸之道。qí huán zhī gōng,wèi bà zhī dào。
九合诸侯,一匡天下。jiǔ hé zhū hóu,yī kuāng tiān xià。
一匡天下,不以兵车。yī kuāng tiān xià,bù yǐ bīng chē。
正而不谲,其德传称。zhèng ér bù jué,qí dé chuán chēng。
孔子所叹,并称夷吾,民受其恩。kǒng zi suǒ tàn,bìng chēng yí wú,mín shòu qí ēn。
赐与庙胙,命无下拜。cì yǔ miào zuò,mìng wú xià bài。
小白不敢尔,天威在颜咫尺。xiǎo bái bù gǎn ěr,tiān wēi zài yán zhǐ chǐ。
晋文亦霸,躬奉天王。jìn wén yì bà,gōng fèng tiān wáng。
受赐圭瓒,秬鬯彤弓。shòu cì guī zàn,jù chàng tóng gōng。
卢弓矢千,虎贲三百人。lú gōng shǐ qiān,hǔ bēn sān bǎi rén。
威服诸侯,师之所尊。wēi fú zhū hóu,shī zhī suǒ zūn。
八方闻之,名亚齐桓。bā fāng wén zhī,míng yà qí huán。
河阳之会,诈称周王,是其名纷葩。hé yáng zhī huì,zhà chēng zhōu wáng,shì qí míng fēn pā。

步出夏门行·序曲·艳

曹操

云行雨步,超越九江之皋。yún xíng yǔ bù,chāo yuè jiǔ jiāng zhī gāo。
临观异同,心意怀游豫,不知当复何从?lín guān yì tóng,xīn yì huái yóu yù,bù zhī dāng fù hé cóng?
经过至我碣石,心惆怅我东海。jīng guò zhì wǒ jié shí,xīn chóu chàng wǒ dōng hǎi。

步出夏门行·其三·土不同

曹操

乡土不同,河朔隆冬。xiāng tǔ bù tóng,hé shuò lóng dōng。
流澌浮漂,舟船行难。liú sī fú piāo,zhōu chuán xíng nán。
锥不入地,蘴藾深奥。zhuī bù rù dì,fēng lài shēn ào。
水竭不流,冰坚可蹈。shuǐ jié bù liú,bīng jiān kě dǎo。
士隐者贫,勇侠轻非。shì yǐn zhě pín,yǒng xiá qīng fēi。
心常叹怨,戚戚多悲。xīn cháng tàn yuàn,qī qī duō bēi。
幸甚至哉!歌以咏志。xìng shén zhì zāi!gē yǐ yǒng zhì。

谣俗词

曹操

瓮中无斗储,发箧无尺缯。wèng zhōng wú dòu chǔ,fā qiè wú chǐ zēng。
友来从我贷,不知所以应。yǒu lái cóng wǒ dài,bù zhī suǒ yǐ yīng。

精列

曹操

厥初生,造化之陶物,jué chū shēng,zào huà zhī táo wù,
莫不有终期,莫不有终期。mò bù yǒu zhōng qī,mò bù yǒu zhōng qī。
圣贤不能免,何为怀此忧?shèng xián bù néng miǎn,hé wèi huái cǐ yōu?
愿螭龙之驾,思想昆仑居。yuàn chī lóng zhī jià,sī xiǎng kūn lún jū。
思想昆仑居,见期于迂怪。sī xiǎng kūn lún jū,jiàn qī yú yū guài。
志意在蓬莱,志意在蓬莱。zhì yì zài péng lái,zhì yì zài péng lái。
周孔圣徂落,会稽以坟丘。zhōu kǒng shèng cú luò,huì jī yǐ fén qiū。
会稽以坟丘,陶陶谁能度?huì jī yǐ fén qiū,táo táo shuí néng dù?
君子以弗忧,年之暮奈何,时过时来微。jūn zi yǐ fú yōu,nián zhī mù nài hé,shí guò shí lái wēi。

却东西门行

曹操

鸿雁出塞北,乃在无人乡。hóng yàn chū sāi běi,nǎi zài wú rén xiāng。
举翅万余里,行止自成行。jǔ chì wàn yú lǐ,xíng zhǐ zì chéng xíng。
冬节食南稻,春日复北翔。dōng jié shí nán dào,chūn rì fù běi xiáng。
田中有转蓬,随风远飘扬。tián zhōng yǒu zhuǎn péng,suí fēng yuǎn piāo yáng。
长与故根绝,万岁不相当。zhǎng yǔ gù gēn jué,wàn suì bù xiāng dāng。
奈何此征夫,安得驱四方!nài hé cǐ zhēng fū,ān dé qū sì fāng!
戎马不解鞍,铠甲不离傍。róng mǎ bù jiě ān,kǎi jiǎ bù lí bàng。
冉冉老将至,何时反故乡!rǎn rǎn lǎo jiāng zhì,hé shí fǎn gù xiāng!
神龙藏深泉,猛兽步高冈。shén lóng cáng shēn quán,měng shòu bù gāo gāng。
狐死归首丘,故乡安可忘!hú sǐ guī shǒu qiū,gù xiāng ān kě wàng!
1812