古诗词

楞伽峡

戴熙

积水化为石,石势皆下俯。jī shuǐ huà wèi shí,shí shì jiē xià fǔ。
突兀夹两崖,颠倒悬万乳。tū wù jiā liǎng yá,diān dào xuán wàn rǔ。
擎出飞空泉,洒作满天雨。qíng chū fēi kōng quán,sǎ zuò mǎn tiān yǔ。
交汇奔巨雷,倏忽过强弩。jiāo huì bēn jù léi,shū hū guò qiáng nǔ。
盘盘苍藤挂,瑟瑟寒箨舞。pán pán cāng téng guà,sè sè hán tuò wǔ。
翡翠鸣啁啾,蛱蝶见三五。fěi cuì míng zhāo jiū,jiá dié jiàn sān wǔ。
我欲蹑其颠,山风落如斧。wǒ yù niè qí diān,shān fēng luò rú fǔ。
恐有会钟龙,来攫跑泉虎。kǒng yǒu huì zhōng lóng,lái jué pǎo quán hǔ。
归当挟睡仙,脱漏重游补。guī dāng xié shuì xiān,tuō lòu zhòng yóu bǔ。

戴熙

清浙江钱塘人,字醇士,号榆庵、莼溪、松屏、鹿床居士、井东居士。道光十二年进士。授编修。官至兵部右侍郎。以直言黜官休致。咸丰十年,太平军破杭州时,投池自杀。谥文节。诗书画有名于时,山水画尤为人所重。有《习苦斋画絮》、《粤雅集》等。 戴熙的作品>>

猜您喜欢

闻林少穆前辈召授京卿

戴熙

诏许屯田使,量移佐命卿。zhào xǔ tún tián shǐ,liàng yí zuǒ mìng qīng。
风云仍上界,雨雪罢边城。fēng yún réng shàng jiè,yǔ xuě bà biān chéng。
帝力回愆运,天心练老成。dì lì huí qiān yùn,tiān xīn liàn lǎo chéng。
都人如望岁,火速赋东征。dōu rén rú wàng suì,huǒ sù fù dōng zhēng。

闻林少穆前辈召授京卿

戴熙

丹笔传钞疾,黎氓告语叹。dān bǐ chuán chāo jí,lí máng gào yǔ tàn。
生还闻健在,子舍想团栾。shēng hái wén jiàn zài,zi shě xiǎng tuán luán。
忆昔攀辕苦,看君解组难。yì xī pān yuán kǔ,kàn jūn jiě zǔ nán。
皇情终念旧,喜极泪汍澜。huáng qíng zhōng niàn jiù,xǐ jí lèi wán lán。

闻林少穆前辈召授京卿

戴熙

莫以清曹乐,当分圣主忧。mò yǐ qīng cáo lè,dāng fēn shèng zhǔ yōu。
升沉归一视,功罪属千秋。shēng chén guī yī shì,gōng zuì shǔ qiān qiū。
指日趋青琐,朝天念白头。zhǐ rì qū qīng suǒ,cháo tiān niàn bái tóu。
他时登将相,不必计恩仇。tā shí dēng jiāng xiāng,bù bì jì ēn chóu。

野田黄雀行

戴熙

飞飞黄雀喜,切切少年悲。fēi fēi huáng què xǐ,qiè qiè shǎo nián bēi。
坐视投网罗,不能通一词。zuò shì tóu wǎng luó,bù néng tōng yī cí。
榆枋未可栖,送尔摩穹苍。yú fāng wèi kě qī,sòng ěr mó qióng cāng。
穹苍多鸷鸟,哺花置巾箱。qióng cāng duō zhì niǎo,bǔ huā zhì jīn xiāng。
同处天地间,安得不相关。tóng chù tiān dì jiān,ān dé bù xiāng guān。
图报吾所耻,还尔白玉环。tú bào wú suǒ chǐ,hái ěr bái yù huán。

渡江

戴熙

远水平如席,远山高于枕。yuǎn shuǐ píng rú xí,yuǎn shān gāo yú zhěn。
江水吞天来,群山赴江饱。jiāng shuǐ tūn tiān lái,qún shān fù jiāng bǎo。
江树排圆荠,江云浴烂锦。jiāng shù pái yuán jì,jiāng yún yù làn jǐn。
横江剪一帆,削耳风凛凛。héng jiāng jiǎn yī fān,xuē ěr fēng lǐn lǐn。
回望海门烟,日出金波淰。huí wàng hǎi mén yān,rì chū jīn bō niǎn。

小神滩

戴熙

阴崖忽中裂,密树缘其凹。yīn yá hū zhōng liè,mì shù yuán qí āo。
丛生蹲群猊,倒出蟠孤蛟。cóng shēng dūn qún ní,dào chū pán gū jiāo。
郁翠滃溪壑,积湿蒸䂭磝。yù cuì wēng xī hè,jī shī zhēng qiāo áo。
万古日不到,惟有归云巢。wàn gǔ rì bù dào,wéi yǒu guī yún cháo。

偕蕙西访曾涤生学士蕙西有诗见示即次其韵

戴熙

冷官如僧舍如刹,入门但少孤磬戛。lěng guān rú sēng shě rú shā,rù mén dàn shǎo gū qìng jiá。
巷北枢曹肯相过,高论汨汨奋颉滑。xiàng běi shū cáo kěn xiāng guò,gāo lùn mì mì fèn jié huá。
为语巷南有阁长,濯濯麋群彼尤黠。wèi yǔ xiàng nán yǒu gé zhǎng,zhuó zhuó mí qún bǐ yóu xiá。
走访坐谈出近著,钩妍摘媸互标轧。zǒu fǎng zuò tán chū jìn zhù,gōu yán zhāi chī hù biāo yà。
当其至处读者嘿,千里之车三寸牵。dāng qí zhì chù dú zhě hēi,qiān lǐ zhī chē sān cùn qiān。
爬梳剔抉遂忘晡,向晚长嘶续鸣{扎虫}。pá shū tī jué suì wàng bū,xiàng wǎn zhǎng sī xù míng zhā chóng。
主人爱客客恋主,留饷豚鱼无特杀。zhǔ rén ài kè kè liàn zhǔ,liú xiǎng tún yú wú tè shā。
上座自觉老可耻,领下欲髯首先鬝。shàng zuò zì jué lǎo kě chǐ,lǐng xià yù rán shǒu xiān qiān。
饭罢东林月高出,椭璧十已圆其八。fàn bà dōng lín yuè gāo chū,tuǒ bì shí yǐ yuán qí bā。
白光射地翻凉波,上有树影秋毫察。bái guāng shè dì fān liáng bō,shàng yǒu shù yǐng qiū háo chá。
围坐杂言一言识,恶语须防报阍刖。wéi zuò zá yán yī yán shí,è yǔ xū fáng bào hūn yuè。
归途巷南复巷北,矫矫秋空一双鹘。guī tú xiàng nán fù xiàng běi,jiǎo jiǎo qiū kōng yī shuāng gǔ。