古诗词

怀刘司州

边连宝

抵死仇纨裤,谋生去井疆。dǐ sǐ chóu wán kù,móu shēng qù jǐng jiāng。
或能辞顑颔,直可阅炎凉。huò néng cí kǎn hàn,zhí kě yuè yán liáng。
砧杵千家月,萧疏两鬓霜。zhēn chǔ qiān jiā yuè,xiāo shū liǎng bìn shuāng。
饶君多道力,容易耐回肠。ráo jūn duō dào lì,róng yì nài huí cháng。

边连宝

边连宝(1700-1773)字赵珍,后更肇畛,号随园,晚年自号茗禅居士。直隶任丘边各庄村人。生于公元1700年(清康熙三十九年),卒于公元1773年(清乾隆三十八年)。清代中叶著名学者、文学家、诗人,性情耿介,不依阿流俗,精通经、史、子、集,诗著有《随园诗草》。与钱陈群、李绂、戴亨、胡天游、蒋士铨相知,与纪晓岚、刘炳、戈岱、李中简、边继祖、戈涛并称为“瀛州七子”。 边连宝的作品>>

猜您喜欢

晚吹

边连宝

晚吹荡林薄,凌空一叶飞。wǎn chuī dàng lín báo,líng kōng yī yè fēi。
天光寒已夕,云影淡何依。tiān guāng hán yǐ xī,yún yǐng dàn hé yī。
岁月有迁递,雪霜无是非。suì yuè yǒu qiān dì,xuě shuāng wú shì fēi。
于中觅消息,斟酌可忘机。yú zhōng mì xiāo xī,zhēn zhuó kě wàng jī。

古碑

边连宝

陈入闭永夜,野土化枯骸。chén rù bì yǒng yè,yě tǔ huà kū hái。
表里无青史,婆娑有绿苔。biǎo lǐ wú qīng shǐ,pó suō yǒu lǜ tái。
扪心应自愧,谀墓亦堪哀。mén xīn yīng zì kuì,yú mù yì kān āi。
伊吕真千古,丰碑安在哉。yī lǚ zhēn qiān gǔ,fēng bēi ān zài zāi。

秋晚寄芥舟

边连宝

醉倚西风送远眸,碧云尽处是中州。zuì yǐ xī fēng sòng yuǎn móu,bì yún jǐn chù shì zhōng zhōu。
鱼龙水静涧瀍晚,竹柏烟深嵩少秋。yú lóng shuǐ jìng jiàn chán wǎn,zhú bǎi yān shēn sōng shǎo qiū。
贝锦织成应有恨,覆盆揭去可无忧。bèi jǐn zhī chéng yīng yǒu hèn,fù pén jiē qù kě wú yōu。
西园残酌今犹在,月底新吟待尔酬。xī yuán cán zhuó jīn yóu zài,yuè dǐ xīn yín dài ěr chóu。

寄怀戴通乾

边连宝

十年未见戴辽海,消息传来半可疑。shí nián wèi jiàn dài liáo hǎi,xiāo xī chuán lái bàn kě yí。
久识鳏鱼愁永夜,又闻老鹤耐长饥。jiǔ shí guān yú chóu yǒng yè,yòu wén lǎo hè nài zhǎng jī。
斯人憔悴至于此,大造生成岂不私。sī rén qiáo cuì zhì yú cǐ,dà zào shēng chéng qǐ bù sī。
万载千秋身后事,荣施落寞复谁知。wàn zài qiān qiū shēn hòu shì,róng shī luò mò fù shuí zhī。

秋日杂诗

边连宝

秋风肃以清,策策鸣窗纸。qiū fēng sù yǐ qīng,cè cè míng chuāng zhǐ。
中有兀坐人,幽忧漫不理。zhōng yǒu wù zuò rén,yōu yōu màn bù lǐ。
索之无其端,觅之无其委。suǒ zhī wú qí duān,mì zhī wú qí wěi。
既同乱茧丝,复似洪河水。jì tóng luàn jiǎn sī,fù shì hóng hé shuǐ。
浩淼绝垠堮,澒洞少涯涘。hào miǎo jué yín è,hòng dòng shǎo yá sì。
何以消遣之,惟有杜康耳。hé yǐ xiāo qiǎn zhī,wéi yǒu dù kāng ěr。
一从断酒来,谁复发我齿。yī cóng duàn jiǔ lái,shuí fù fā wǒ chǐ。

秋日杂诗

边连宝

袅袅风中兰,鲜鲜霜里菊。niǎo niǎo fēng zhōng lán,xiān xiān shuāng lǐ jú。
过期即雕残,非候不茂育。guò qī jí diāo cán,fēi hòu bù mào yù。
枯菀故有时,春秋各自足。kū wǎn gù yǒu shí,chūn qiū gè zì zú。
独彼枯树株,一世少煦燠。dú bǐ kū shù zhū,yī shì shǎo xù yù。
雨露朝不濡,鸟雀夜不宿。yǔ lù cháo bù rú,niǎo què yè bù sù。
百孔与千创,蝼蚁穴其腹。bǎi kǒng yǔ qiān chuàng,lóu yǐ xué qí fù。
那更生稊华,已矣休妄瞩。nà gèng shēng tí huá,yǐ yǐ xiū wàng zhǔ。

秋日杂诗

边连宝

绿树何葳蕤,膏泽发其荣。lǜ shù hé wēi ruí,gāo zé fā qí róng。
美人竞采摘,皓腕攀繁英。měi rén jìng cǎi zhāi,hào wàn pān fán yīng。
娇爱比金翠,簪鬓光晶莹。jiāo ài bǐ jīn cuì,zān bìn guāng jīng yíng。
采摘所不及,枝耸入青冥。cǎi zhāi suǒ bù jí,zhī sǒng rù qīng míng。
惊飙一夕起,飘飘堕沟塍。jīng biāo yī xī qǐ,piāo piāo duò gōu chéng。
长谢娉婷侣,但与蛙黾并。zhǎng xiè pīng tíng lǚ,dàn yǔ wā mǐn bìng。
为我语花枝,且可近檐楹。wèi wǒ yǔ huā zhī,qiě kě jìn yán yíng。
欲令美人摘,休作高峥嵘。yù lìng měi rén zhāi,xiū zuò gāo zhēng róng。

秋日杂诗

边连宝

清商沁骨髓,发为酸楚吟。qīng shāng qìn gǔ suǐ,fā wèi suān chǔ yín。
物理有推激,欲制难可禁。wù lǐ yǒu tuī jī,yù zhì nán kě jìn。
金匏虽异族,竹磬乃同音。jīn páo suī yì zú,zhú qìng nǎi tóng yīn。
孟郊死已久,谁当知我心。mèng jiāo sǐ yǐ jiǔ,shuí dāng zhī wǒ xīn。

空城雀

边连宝

不巢人家幕,不穿人家屋。bù cháo rén jiā mù,bù chuān rén jiā wū。
不饮太液水,不啄太仓粟。bù yǐn tài yè shuǐ,bù zhuó tài cāng sù。
生长空城里,日暮空城曲。shēng zhǎng kōng chéng lǐ,rì mù kōng chéng qū。
王孙手挟金弹子,上林鸟雀逐弹死。wáng sūn shǒu xié jīn dàn zi,shàng lín niǎo què zhú dàn sǐ。
空城从不识金弹,君道何如上林苑。kōng chéng cóng bù shí jīn dàn,jūn dào hé rú shàng lín yuàn。