古诗词

送孙郎还天台

刘大櫆

孙郎昔日赋天台,金石音声锦绣才。sūn láng xī rì fù tiān tái,jīn shí yīn shēng jǐn xiù cái。
惆怅赤城霞欲尽,桃花如梦却归来。chóu chàng chì chéng xiá yù jǐn,táo huā rú mèng què guī lái。

刘大櫆

清安徽桐城人,字才甫,一字耕南,号海峰。雍正七年副贡生。乾隆年间先后被荐应举博学鸿词科,报罢。晚官黟县教谕。工文章。方苞誉为“今之韩、欧”。友人姚范之侄姚鼐亦推重其文。世遂以方、刘、姚为桐城派之代表。论文强调“义理、书卷、经济”,要求作品阐发程朱理学,又主张在艺术形式上模仿古人的“神气”、“音节”、“字句”,进一步发展了崇古、拟古的理论。有《海峰文集》、《海峰诗集》。 刘大櫆的作品>>

猜您喜欢

题孙孟然品酒图

刘大櫆

天上酒星地酒泉,清者为圣浊者贤。tiān shàng jiǔ xīng dì jiǔ quán,qīng zhě wèi shèng zhuó zhě xián。
古来圣贤皆爱酒,何独于今孙孟然。gǔ lái shèng xián jiē ài jiǔ,hé dú yú jīn sūn mèng rán。
吾闻酒者天之禄,持以养人生百福。wú wén jiǔ zhě tiān zhī lù,chí yǐ yǎng rén shēng bǎi fú。
乐长宫中觞九行,步兵厨下酿千斛。lè zhǎng gōng zhōng shāng jiǔ xíng,bù bīng chú xià niàng qiān hú。
左手持螯右把杯,拍浮其中一生足。zuǒ shǒu chí áo yòu bǎ bēi,pāi fú qí zhōng yī shēng zú。
青田之核衡阳酃,关中白薄高公清。qīng tián zhī hé héng yáng líng,guān zhōng bái báo gāo gōng qīng。
松叶凫花八风涑,竹碧鹅黄千日醒。sōng yè fú huā bā fēng sù,zhú bì é huáng qiān rì xǐng。
西蜀东吴各异造,妙香殊色难知名。xī shǔ dōng wú gè yì zào,miào xiāng shū sè nán zhī míng。
此间高下有伦次,谁谓醇醨无定评。cǐ jiān gāo xià yǒu lún cì,shuí wèi chún lí wú dìng píng。
高堂广座罗宾友,并坐鼓琴还击缶。gāo táng guǎng zuò luó bīn yǒu,bìng zuò gǔ qín hái jī fǒu。
小蛮凿落纷纵横,自卯同倾将及酉。xiǎo mán záo luò fēn zòng héng,zì mǎo tóng qīng jiāng jí yǒu。
䅩䅓那用作经程,笑杀河东惟一斗。zhǐ jǔ nà yòng zuò jīng chéng,xiào shā hé dōng wéi yī dòu。
君不见阮遥集,百钱挂杖常自随。jūn bù jiàn ruǎn yáo jí,bǎi qián guà zhàng cháng zì suí。
又不见山季伦,乘骢倒著白接。yòu bù jiàn shān jì lún,chéng cōng dào zhù bái jiē。
金貂只作换酒具,酩酊凭教无所知。jīn diāo zhǐ zuò huàn jiǔ jù,mǐng dīng píng jiào wú suǒ zhī。
孙郎昂藏天下士,捧罂承槽非本志。sūn láng áng cáng tiān xià shì,pěng yīng chéng cáo fēi běn zhì。
胸中垒块故须浇,一月二十九日醉。xiōng zhōng lěi kuài gù xū jiāo,yī yuè èr shí jiǔ rì zuì。
车轮括颈庸何伤,失一老兵那复计。chē lún kuò jǐng yōng hé shāng,shī yī lǎo bīng nà fù jì。
披图故态恍如昨,糟浆之风犹逆鼻。pī tú gù tài huǎng rú zuó,zāo jiāng zhī fēng yóu nì bí。
从使人呼老渴羌,我知酒中有真味。cóng shǐ rén hū lǎo kě qiāng,wǒ zhī jiǔ zhōng yǒu zhēn wèi。

补溪草堂歌

刘大櫆

补溪有草堂,乃在虞山之东四十里。bǔ xī yǒu cǎo táng,nǎi zài yú shān zhī dōng sì shí lǐ。
宋室遗民顾隐君,读书求志居于此。sòng shì yí mín gù yǐn jūn,dú shū qiú zhì jū yú cǐ。
裔孙奕叶起甲第,手植芙蓉遍溪水。yì sūn yì yè qǐ jiǎ dì,shǒu zhí fú róng biàn xī shuǐ。
古桧阴森墓上枝,流霞照耀相思子。gǔ guì yīn sēn mù shàng zhī,liú xiá zhào yào xiāng sī zi。
数百年称顾氏庐,后来却归钱尚书。shù bǎi nián chēng gù shì lú,hòu lái què guī qián shàng shū。
尚书声名动台斗,善党峥嵘作魁首。shàng shū shēng míng dòng tái dòu,shàn dǎng zhēng róng zuò kuí shǒu。
车马门前问字来,美人歌舞陈尊酒。chē mǎ mén qián wèn zì lái,měi rén gē wǔ chén zūn jiǔ。
不知沧海几扬尘,此地还依旧主人。bù zhī cāng hǎi jǐ yáng chén,cǐ dì hái yī jiù zhǔ rén。
依然红豆长萌蘖,当日樵夫摧作薪。yī rán hóng dòu zhǎng méng niè,dāng rì qiáo fū cuī zuò xīn。
顾家经求代不替,国子先生勇绝伦。gù jiā jīng qiú dài bù tì,guó zi xiān shēng yǒng jué lún。
遂将诗体尽发覆,高源一一寻昆仑。suì jiāng shī tǐ jǐn fā fù,gāo yuán yī yī xún kūn lún。
乃知世业在德守,文章小技未为尊。nǎi zhī shì yè zài dé shǒu,wén zhāng xiǎo jì wèi wèi zūn。
曾将草露比富贵,惟有处士名长存。céng jiāng cǎo lù bǐ fù guì,wéi yǒu chù shì míng zhǎng cún。
不见长安苑囿地,颓垣败甓乌鸟喧。bù jiàn zhǎng ān yuàn yòu dì,tuí yuán bài pì wū niǎo xuān。
草堂突兀溪水滨,历宋元明传其真。cǎo táng tū wù xī shuǐ bīn,lì sòng yuán míng chuán qí zhēn。
1712