古诗词

送孙郎还天台

刘大櫆

孙郎昔日赋天台,金石音声锦绣才。sūn láng xī rì fù tiān tái,jīn shí yīn shēng jǐn xiù cái。
惆怅赤城霞欲尽,桃花如梦却归来。chóu chàng chì chéng xiá yù jǐn,táo huā rú mèng què guī lái。

刘大櫆

清安徽桐城人,字才甫,一字耕南,号海峰。雍正七年副贡生。乾隆年间先后被荐应举博学鸿词科,报罢。晚官黟县教谕。工文章。方苞誉为“今之韩、欧”。友人姚范之侄姚鼐亦推重其文。世遂以方、刘、姚为桐城派之代表。论文强调“义理、书卷、经济”,要求作品阐发程朱理学,又主张在艺术形式上模仿古人的“神气”、“音节”、“字句”,进一步发展了崇古、拟古的理论。有《海峰文集》、《海峰诗集》。 刘大櫆的作品>>

猜您喜欢

寄翁兆溱

刘大櫆

年少高才始发硎,小桃花下户长扃。nián shǎo gāo cái shǐ fā xíng,xiǎo táo huā xià hù zhǎng jiōng。
承欢切至多容色,汲古精微入杳冥。chéng huān qiè zhì duō róng sè,jí gǔ jīng wēi rù yǎo míng。
前辈风流今已邈,后堂丝竹汝曾听。qián bèi fēng liú jīn yǐ miǎo,hòu táng sī zhú rǔ céng tīng。
西州门外山如旧,从此扁舟不忍停。xī zhōu mén wài shān rú jiù,cóng cǐ biǎn zhōu bù rěn tíng。

发铜陵

刘大櫆

大江风急峭帆喧,帆影江声万马奔。dà jiāng fēng jí qiào fān xuān,fān yǐng jiāng shēng wàn mǎ bēn。
朝发铜陵未朝饭,两山如画过天门。cháo fā tóng líng wèi cháo fàn,liǎng shān rú huà guò tiān mén。

春日

刘大櫆

辛夷零落海棠残,似梦春光取次看。xīn yí líng luò hǎi táng cán,shì mèng chūn guāng qǔ cì kàn。
人世那堪春几度,夕阳萧寺独凭阑。rén shì nà kān chūn jǐ dù,xī yáng xiāo sì dú píng lán。

西山

刘大櫆

西山过雨染朝岚,千尺平冈百顷潭。xī shān guò yǔ rǎn cháo lán,qiān chǐ píng gāng bǎi qǐng tán。
啼鸟数声深树里,屏风十幅写江南。tí niǎo shù shēng shēn shù lǐ,píng fēng shí fú xiě jiāng nán。

楼上晓望

刘大櫆

澹然九秋时,复此层楼上。dàn rán jiǔ qiū shí,fù cǐ céng lóu shàng。
遥虚耸碧峰,嵯峨非一状。yáo xū sǒng bì fēng,cuó é fēi yī zhuàng。
宿云涧中收,轻烟林外扬。sù yún jiàn zhōng shōu,qīng yān lín wài yáng。
天高见鹄飞,风远闻渔唱。tiān gāo jiàn gǔ fēi,fēng yuǎn wén yú chàng。
欣兹景物佳,抚心默惆怅。xīn zī jǐng wù jiā,fǔ xīn mò chóu chàng。

游龙眠山

刘大櫆

良辰值暄序,振策遵灵崖。liáng chén zhí xuān xù,zhèn cè zūn líng yá。
暗谷既阴閟,崇坡复阳开。àn gǔ jì yīn bì,chóng pō fù yáng kāi。
斑斓绝壁峙,䆗窱曾阿颓。bān lán jué bì zhì,yǎo tiǎo céng ā tuí。
朱葩冒石脊,翠颖环水涯。zhū pā mào shí jí,cuì yǐng huán shuǐ yá。
文鱼跃西涧,森木荣南垓。wén yú yuè xī jiàn,sēn mù róng nán gāi。
幽幽乳窦滴,殷殷飞瀑豗。yōu yōu rǔ dòu dī,yīn yīn fēi pù huī。
兰野霞气上,松门樵响来。lán yě xiá qì shàng,sōng mén qiáo xiǎng lái。
引手摘弱卷,散发依苍苔。yǐn shǒu zhāi ruò juǎn,sàn fā yī cāng tái。
攀登不知倦,憩坐时忘回。pān dēng bù zhī juàn,qì zuò shí wàng huí。
志虚浮虑遣,襟远群象该。zhì xū fú lǜ qiǎn,jīn yuǎn qún xiàng gāi。
况挈素心侣,同倾昭旷怀。kuàng qiè sù xīn lǚ,tóng qīng zhāo kuàng huái。

题罗生画石扇面为张碇山

刘大櫆

罗生十日画一石,嶙峋不异千仞山。luó shēng shí rì huà yī shí,lín xún bù yì qiān rèn shān。
似从昨夜姑臧至,二十八宿森斓斑。shì cóng zuó yè gū zāng zhì,èr shí bā sù sēn lán bān。
此时七月苦炙热,漫肤多汗行路难。cǐ shí qī yuè kǔ zhì rè,màn fū duō hàn xíng lù nán。
张君持此动摇微风发,石气随风生薄寒。zhāng jūn chí cǐ dòng yáo wēi fēng fā,shí qì suí fēng shēng báo hán。
使我凛烈自顾,忽觉衣裳单。shǐ wǒ lǐn liè zì gù,hū jué yī shang dān。
我闻昔日女娲鍊石补青天,余此一握苍且坚。wǒ wén xī rì nǚ wā liàn shí bǔ qīng tiān,yú cǐ yī wò cāng qiě jiān。
一朝大风从北来,吹汝堕入尘埃间。yī cháo dà fēng cóng běi lái,chuī rǔ duò rù chén āi jiān。
溪旁久卧胡不起,视彼后者加之鞭。xī páng jiǔ wò hú bù qǐ,shì bǐ hòu zhě jiā zhī biān。
直使驾桥渡海去,东看日出榑桑边。zhí shǐ jià qiáo dù hǎi qù,dōng kàn rì chū fú sāng biān。
石乎胡不含滋吐润惠四海,空存大骨尧尧学学然。shí hū hú bù hán zī tǔ rùn huì sì hǎi,kōng cún dà gǔ yáo yáo xué xué rán。
我今斋戒发取视,应得金简玉书,九疑东南宛委篇。wǒ jīn zhāi jiè fā qǔ shì,yīng dé jīn jiǎn yù shū,jiǔ yí dōng nán wǎn wěi piān。
不然缇巾十袭空见怜,无殊瓦甓何足观。bù rán tí jīn shí xí kōng jiàn lián,wú shū wǎ pì hé zú guān。

吴大椿置酒丁香花下

刘大櫆

江南三月江水清,风暄日暖鱼苗生。jiāng nán sān yuè jiāng shuǐ qīng,fēng xuān rì nuǎn yú miáo shēng。
客子飘零惯车辙,辜负故园春景晴。kè zi piāo líng guàn chē zhé,gū fù gù yuán chūn jǐng qíng。
今朝喜见草芽出,丁香枝上苍玉明。jīn cháo xǐ jiàn cǎo yá chū,dīng xiāng zhī shàng cāng yù míng。
延陵公子动逸兴,安排酒盏招刘伶。yán líng gōng zi dòng yì xīng,ān pái jiǔ zhǎn zhāo liú líng。
平生抵死荷一锸,况闻牛与羊鱼腥。píng shēng dǐ sǐ hé yī chā,kuàng wén niú yǔ yáng yú xīng。
侑觞复有好弦管,《连昌宫辞》《琵琶行》。yòu shāng fù yǒu hǎo xián guǎn,lián chāng gōng cí pí pá xíng。
吾闻阮嗣宗,因人善酿求步兵。wú wén ruǎn sì zōng,yīn rén shàn niàng qiú bù bīng。
又闻灌仲孺,一钱不直卫尉程。yòu wén guàn zhòng rú,yī qián bù zhí wèi wèi chéng。
我辈天涯久沦落,春光入座谁能醒。wǒ bèi tiān yá jiǔ lún luò,chūn guāng rù zuò shuí néng xǐng。
画史解衣盘礴羸,淳于失笑冠绝缨。huà shǐ jiě yī pán bó léi,chún yú shī xiào guān jué yīng。
饮者身在即不朽,何须刻作钟鼎铭。yǐn zhě shēn zài jí bù xiǔ,hé xū kè zuò zhōng dǐng míng。
君不见此花含吐如瓶瓴,欲开不开殊有情。jūn bù jiàn cǐ huā hán tǔ rú píng líng,yù kāi bù kāi shū yǒu qíng。
一夜东风起蘋末,纷纷霰雪铺檐楹。yī yè dōng fēng qǐ píng mò,fēn fēn xiàn xuě pù yán yíng。

张约夫刻石歌

刘大櫆

和璧三寸廉且腴,冷光射人金仆?。hé bì sān cùn lián qiě yú,lěng guāng shè rén jīn pū。
是谁雕琢窥唐虞,囊括六琏包四瑚。shì shuí diāo zuó kuī táng yú,náng kuò liù liǎn bāo sì hú。
天阴雨湿号鼪鼯,忽然初日开芙蕖。tiān yīn yǔ shī hào shēng wú,hū rán chū rì kāi fú qú。
明夺离娄巧班输,使我一见疑怪俱。míng duó lí lóu qiǎo bān shū,shǐ wǒ yī jiàn yí guài jù。
肃然想见羲皇初,神龟出洛河负图。sù rán xiǎng jiàn xī huáng chū,shén guī chū luò hé fù tú。
子昂死去文彭无,眼前再见张约夫。zi áng sǐ qù wén péng wú,yǎn qián zài jiàn zhāng yuē fū。
张君自出繄横渠,大贤苗裔与众殊。zhāng jūn zì chū yī héng qú,dà xián miáo yì yǔ zhòng shū。
笔花迸落凌欧苏,不施鞚骑生马驹。bǐ huā bèng luò líng ōu sū,bù shī kòng qí shēng mǎ jū。
如斯小道乃其余,我亦颦里镌虫鱼,譬如天骥尾蹇驴。rú sī xiǎo dào nǎi qí yú,wǒ yì pín lǐ juān chóng yú,pì rú tiān jì wěi jiǎn lǘ。
秋河急雨翻跳珠,摩挲印谱空踌躇。qiū hé jí yǔ fān tiào zhū,mó sā yìn pǔ kōng chóu chú。

登龙山

刘大櫆

夙昔负山居,未知居山乐。sù xī fù shān jū,wèi zhī jū shān lè。
归来浣尘襟,追寻旧潭壑。guī lái huàn chén jīn,zhuī xún jiù tán hè。
登顿觉径仄,跻攀惭足弱。dēng dùn jué jìng zè,jī pān cán zú ruò。
峰形喜刻镂,壁色疑涂垩。fēng xíng xǐ kè lòu,bì sè yí tú è。
复涧既萦纡,环林更参错。fù jiàn jì yíng yū,huán lín gèng cān cuò。
哀听仰淙潺,惊顾俯岝崿。āi tīng yǎng cóng chán,jīng gù fǔ zuò è。
宿雨含余滋,初篁解新箨。sù yǔ hán yú zī,chū huáng jiě xīn tuò。
吹万地籁鸣,出虚天乐作。chuī wàn dì lài míng,chū xū tiān lè zuò。
云阴冒水生,岩花依草落。yún yīn mào shuǐ shēng,yán huā yī cǎo luò。
倾晖忽向西,归路欣残灼。qīng huī hū xiàng xī,guī lù xīn cán zhuó。
兴阑已历程,心结重游诺。xīng lán yǐ lì chéng,xīn jié zhòng yóu nuò。
缮性宜寂寥,赋命非穷薄。shàn xìng yí jì liáo,fù mìng fēi qióng báo。
宇宙旷无垠,知仁聊可托。yǔ zhòu kuàng wú yín,zhī rén liáo kě tuō。

梧树行

刘大櫆

金谷洞口梧十寻,巑岏直上干太阴。jīn gǔ dòng kǒu wú shí xún,cuán wán zhí shàng gàn tài yīn。
石根铜干自终古,白藓苍鳞留至今。shí gēn tóng gàn zì zhōng gǔ,bái xiǎn cāng lín liú zhì jīn。
念尔长材世所鲜,待入宫悬逐匏管。niàn ěr zhǎng cái shì suǒ xiān,dài rù gōng xuán zhú páo guǎn。
托身虚牝无人收,零落秋风岁华晚。tuō shēn xū pìn wú rén shōu,líng luò qiū fēng suì huá wǎn。

题孙怀三咏佛手指诗后

刘大櫆

昨日观君《佛手诗》,如从指上见明月。zuó rì guān jūn fú shǒu shī,rú cóng zhǐ shàng jiàn míng yuè。
芳果惊看优钵昙,顿令我亦离言说。fāng guǒ jīng kàn yōu bō tán,dùn lìng wǒ yì lí yán shuō。
扰扰浮生梦寐间,一弹指顷千沤灭。rǎo rǎo fú shēng mèng mèi jiān,yī dàn zhǐ qǐng qiān ōu miè。
王侯将相只须臾,何况我辈孤且拙。wáng hóu jiāng xiāng zhǐ xū yú,hé kuàng wǒ bèi gū qiě zhuō。
我从朔漠厌风尘,君亦南荒穷跋涉。wǒ cóng shuò mò yàn fēng chén,jūn yì nán huāng qióng bá shè。
梦中相对两羁人,回首旧游成历劫。mèng zhōng xiāng duì liǎng jī rén,huí shǒu jiù yóu chéng lì jié。
拈花自知色不染,捧钵谁言食堪阙。niān huā zì zhī sè bù rǎn,pěng bō shuí yán shí kān quē。
从前被螫指可断,若使归空手当撤。cóng qián bèi shì zhǐ kě duàn,ruò shǐ guī kōng shǒu dāng chè。
心清那用挈军持,迹秘聊须书贝叶。xīn qīng nà yòng qiè jūn chí,jì mì liáo xū shū bèi yè。
华岳三峰掌已开,请君更问维摩诘。huá yuè sān fēng zhǎng yǐ kāi,qǐng jūn gèng wèn wéi mó jí。

仇英战马图

刘大櫆

韩干画马古无匹,仇英复入曹霸室。hán gàn huà mǎ gǔ wú pǐ,chóu yīng fù rù cáo bà shì。
弄笔偶成《出塞图》,英姿粉墨何萧瑟。nòng bǐ ǒu chéng chū sāi tú,yīng zī fěn mò hé xiāo sè。
鞍马甲士无一同,百十垒峞装束雄。ān mǎ jiǎ shì wú yī tóng,bǎi shí lěi wéi zhuāng shù xióng。
蔽亏掩映难悉数,马露顶踵入尻鬃。bì kuī yǎn yìng nán xī shù,mǎ lù dǐng zhǒng rù kāo zōng。
边关日落千山红,半天飒飒旌旆风。biān guān rì luò qiān shān hóng,bàn tiān sà sà jīng pèi fēng。
飞鸟不敢近鸣噪,黄云惨澹横低空。fēi niǎo bù gǎn jìn míng zào,huáng yún cǎn dàn héng dī kōng。
羽箭雕弧拥牙纛,誓将万里烟尘扫。yǔ jiàn diāo hú yōng yá dào,shì jiāng wàn lǐ yān chén sǎo。
壮士遨游今白头,可怜日月空中老。zhuàng shì áo yóu jīn bái tóu,kě lián rì yuè kōng zhōng lǎo。
愿借霜蹄骤且驰,追奔直过流沙道。yuàn jiè shuāng tí zhòu qiě chí,zhuī bēn zhí guò liú shā dào。

送张绣枫

刘大櫆

君家住近姑苏台,门前绿水群鸥来。jūn jiā zhù jìn gū sū tái,mén qián lǜ shuǐ qún ōu lái。
坐对晴窗诵六甲,桃花灼灼当窗开。zuò duì qíng chuāng sòng liù jiǎ,táo huā zhuó zhuó dāng chuāng kāi。
几年入洛曳珠履,笔端所向皆披靡。jǐ nián rù luò yè zhū lǚ,bǐ duān suǒ xiàng jiē pī mí。
为惜风光不待人,梦魂飞渡吴江水。wèi xī fēng guāng bù dài rén,mèng hún fēi dù wú jiāng shuǐ。
与君一见论心事,倾筐倒筐无所忌。yǔ jūn yī jiàn lùn xīn shì,qīng kuāng dào kuāng wú suǒ jì。
燕市酒徒今几人,酒酣更洒杨朱泪。yàn shì jiǔ tú jīn jǐ rén,jiǔ hān gèng sǎ yáng zhū lèi。
遥指秋波江上船,孤帆飒飒凌苍烟。yáo zhǐ qiū bō jiāng shàng chuán,gū fān sà sà líng cāng yān。
吴中春草碧于染,聊寄相思到日边。wú zhōng chūn cǎo bì yú rǎn,liáo jì xiāng sī dào rì biān。

题张少仪望云图

刘大櫆

天上浮云无定踪,倏忽变转随长风。tiān shàng fú yún wú dìng zōng,shū hū biàn zhuǎn suí zhǎng fēng。
如鸟如衣如擘絮,何如游子飘零西复东。rú niǎo rú yī rú bāi xù,hé rú yóu zi piāo líng xī fù dōng。
忆君入洛年华盛,路指天门未为觅。yì jūn rù luò nián huá shèng,lù zhǐ tiān mén wèi wèi mì。
十年奔马走三边,千古才人同一命。shí nián bēn mǎ zǒu sān biān,qiān gǔ cái rén tóng yī mìng。
有才无命奈君何,不用悲伤损太和。yǒu cái wú mìng nài jūn hé,bù yòng bēi shāng sǔn tài hé。
东方且向市中隐,宁戚谁当朱下歌。dōng fāng qiě xiàng shì zhōng yǐn,níng qī shuí dāng zhū xià gē。
幕府沈沈白日陨,出门怅望南天尽。mù fǔ shěn shěn bái rì yǔn,chū mén chàng wàng nán tiān jǐn。
南天一望尽浮云,不见黔阳白发人。nán tiān yī wàng jǐn fú yún,bù jiàn qián yáng bái fā rén。
白发一白不可黑,游子愁思泪沾臆。bái fā yī bái bù kě hēi,yóu zi chóu sī lèi zhān yì。
昨夜风吹大火流,梦魂飞绕芳杜洲。zuó yè fēng chuī dà huǒ liú,mèng hún fēi rào fāng dù zhōu。
芳杜洲前山水隔,觉来依旧南云白。fāng dù zhōu qián shān shuǐ gé,jué lái yī jiù nán yún bái。
男儿生世不得铭功勒石燕然山,岌峨空负头上冠。nán ér shēng shì bù dé míng gōng lēi shí yàn rán shān,jí é kōng fù tóu shàng guān。
会须吸饮藐姑上,聊可浮沉宾佐间。huì xū xī yǐn miǎo gū shàng,liáo kě fú chén bīn zuǒ jiān。
我闻人情圣人有弗禁,安能低颜龌龊长不欢。wǒ wén rén qíng shèng rén yǒu fú jìn,ān néng dī yán wò chuò zhǎng bù huān。
天空地阔任所适,何日开笼放白鹇。tiān kōng dì kuò rèn suǒ shì,hé rì kāi lóng fàng bái xián。
1712