古诗词

去国行

梁启超

呜呼济艰乏才兮,儒冠容容。wū hū jì jiān fá cái xī,rú guān róng róng。
佞头不斩兮,侠剑无功。nìng tóu bù zhǎn xī,xiá jiàn wú gōng。
君恩友仇两未报,死于贼手毋乃非英雄。jūn ēn yǒu chóu liǎng wèi bào,sǐ yú zéi shǒu wú nǎi fēi yīng xióng。
割慈忍泪出国门,掉头不顾吾其东。gē cí rěn lèi chū guó mén,diào tóu bù gù wú qí dōng。
东方古称君子国,种族文教咸我同。dōng fāng gǔ chēng jūn zi guó,zhǒng zú wén jiào xián wǒ tóng。
尔来封狼逐逐磨齿瞰西北,唇齿患难尤相通。ěr lái fēng láng zhú zhú mó chǐ kàn xī běi,chún chǐ huàn nán yóu xiāng tōng。
大陆山河若破碎,巢覆完卵难为功。dà lù shān hé ruò pò suì,cháo fù wán luǎn nán wèi gōng。
我来欲作秦廷七日哭,大邦犹幸非宋聋。wǒ lái yù zuò qín tíng qī rì kū,dà bāng yóu xìng fēi sòng lóng。
却读东史说东故,卅年前事将毋同。què dú dōng shǐ shuō dōng gù,sà nián qián shì jiāng wú tóng。
城狐社鼠积威福,王室蠢蠢如赘痈。chéng hú shè shǔ jī wēi fú,wáng shì chǔn chǔn rú zhuì yōng。
浮云蔽日不可扫,坐令蝼蚁食应龙。fú yún bì rì bù kě sǎo,zuò lìng lóu yǐ shí yīng lóng。
可怜志士死社稷,前仆后起形影从。kě lián zhì shì sǐ shè jì,qián pū hòu qǐ xíng yǐng cóng。
一夫敢射百决拾,水户萨长之间流血成川红。yī fū gǎn shè bǎi jué shí,shuǐ hù sà zhǎng zhī jiān liú xuè chéng chuān hóng。
尔来明治新政耀大地,驾欧凌美气葱茏。ěr lái míng zhì xīn zhèng yào dà dì,jià ōu líng měi qì cōng lóng。
旁人闻歌岂闻哭,此乃百千志士头颅血泪回苍穹。páng rén wén gē qǐ wén kū,cǐ nǎi bǎi qiān zhì shì tóu lú xuè lèi huí cāng qióng。
吁嗟乎!男儿三十无奇功,誓把区区七尺还天公。xū jiē hū!nán ér sān shí wú qí gōng,shì bǎ qū qū qī chǐ hái tiān gōng。
不幸则为僧月照,幸则为南洲翁。bù xìng zé wèi sēng yuè zhào,xìng zé wèi nán zhōu wēng。
不然高山蒲生象山松荫之间占一席,守此松筠涉严冬,坐待春回终当有东风。bù rán gāo shān pú shēng xiàng shān sōng yīn zhī jiān zhàn yī xí,shǒu cǐ sōng yún shè yán dōng,zuò dài chūn huí zhōng dāng yǒu dōng fēng。
吁嗟乎!古人往矣不可见,山高水深闻古踪。xū jiē hū!gǔ rén wǎng yǐ bù kě jiàn,shān gāo shuǐ shēn wén gǔ zōng。
潇潇风雨满天地,飘然一身如转蓬,披发长啸览太空。xiāo xiāo fēng yǔ mǎn tiān dì,piāo rán yī shēn rú zhuǎn péng,pī fā zhǎng xiào lǎn tài kōng。
前路蓬山一万重,掉头不顾吾其东。qián lù péng shān yī wàn zhòng,diào tóu bù gù wú qí dōng。
梁启超

梁启超

梁启超(1873年~1929年),字卓如,一字任甫,号任公,又号饮冰室主人、饮冰子、哀时客、中国之新民、自由斋主人,汉族,广东新会人,清光绪举人,和其师康有为一起,倡导变法维新,并称“康梁”。是戊戌变法(百日维新)领袖之一、中国近代维新派代表人物,曾倡导文体改良的“诗界革命”和“小说界革命”。其著作合编为《饮冰室合集》。 梁启超的作品>>

猜您喜欢

好事近·代思礼题小影寄思顺

梁启超

昨日好稀奇,迸出门牙四个。zuó rì hǎo xī qí,bèng chū mén yá sì gè。
刚把来函撕吃,却正襟危坐。gāng bǎ lái hán sī chī,què zhèng jīn wēi zuò。
一双小眼碧澄澄,望著阿图和。yī shuāng xiǎo yǎn bì chéng chéng,wàng zhù ā tú hé。
肚里打何主意,问亲家知么。dù lǐ dǎ hé zhǔ yì,wèn qīn jiā zhī me。

好事近·代思礼题小影寄思顺

梁启超

谢你好衣裳,穿著合身真巧。xiè nǐ hǎo yī shang,chuān zhù hé shēn zhēn qiǎo。
那肯赤条条地,教瞻儿取笑。nà kěn chì tiáo tiáo dì,jiào zhān ér qǔ xiào。
爹爹替我掉斯文,我莫名其妙。diē diē tì wǒ diào sī wén,wǒ mò míng qí miào。
我的话儿多著,两亲家心照。wǒ de huà ér duō zhù,liǎng qīn jiā xīn zhào。

读陆放翁集

梁启超

诗界千年靡靡风,兵魂销尽国魂空。shī jiè qiān nián mí mí fēng,bīng hún xiāo jǐn guó hún kōng。
集中什九从军乐,亘古男儿一放翁!jí zhōng shén jiǔ cóng jūn lè,gèn gǔ nán ér yī fàng wēng!

壮别

梁启超

赫赫皇华记,凄凄去国吟。hè hè huáng huá jì,qī qī qù guó yín。
出匡恩未报,赠缟爱何深。chū kuāng ēn wèi bào,zèng gǎo ài hé shēn。
重话艰难业,商量得失林。zhòng huà jiān nán yè,shāng liàng dé shī lín。
只身浮海志,使我忆松阴。zhǐ shēn fú hǎi zhì,shǐ wǒ yì sōng yīn。

壮别

梁启超

狂简今犹昔,裁成意苦何?kuáng jiǎn jīn yóu xī,cái chéng yì kǔ hé?
辙环人事瘁,棒喝佛恩多。zhé huán rén shì cuì,bàng hē fú ēn duō。
翼翼酬衣带,冥冥慎网罗。yì yì chóu yī dài,míng míng shèn wǎng luó。
图南近消息,为我托微波。tú nán jìn xiāo xī,wèi wǒ tuō wēi bō。

壮别

梁启超

第一快心事,东来识此雄。dì yī kuài xīn shì,dōng lái shí cǐ xióng。
学空秦火后,功就楚歌中。xué kōng qín huǒ hòu,gōng jiù chǔ gē zhōng。
大陆成争鹿,沧瀛蛰老龙。dà lù chéng zhēng lù,cāng yíng zhé lǎo lóng。
牛刀勿小试,留我借东风。niú dāo wù xiǎo shì,liú wǒ jiè dōng fēng。

东归感怀

梁启超

极目中原幕色深,蹉跎负尽百年心。jí mù zhōng yuán mù sè shēn,cuō tuó fù jǐn bǎi nián xīn。
那将涕泪三千斛,换得头颅十万金。nà jiāng tì lèi sān qiān hú,huàn dé tóu lú shí wàn jīn。
鹃拜故林魂寂寞,鹤归华表气萧森。juān bài gù lín hún jì mò,hè guī huá biǎo qì xiāo sēn。
恩仇稠叠盈怀抱,抚髀空为梁父吟。ēn chóu chóu dié yíng huái bào,fǔ bì kōng wèi liáng fù yín。

刘荆州

梁启超

二千年后刘荆州,雄镇江黄最上游。èr qiān nián hòu liú jīng zhōu,xióng zhèn jiāng huáng zuì shàng yóu。
笔下高文蠹鱼矢,帐前飞将烂羊头。bǐ xià gāo wén dù yú shǐ,zhàng qián fēi jiāng làn yáng tóu。
忍将国难供谈柄,敢与民权有夙仇。rěn jiāng guó nán gōng tán bǐng,gǎn yǔ mín quán yǒu sù chóu。
闻说魏公加九锡,似君词赋更无俦。wén shuō wèi gōng jiā jiǔ xī,shì jūn cí fù gèng wú chóu。

自励二首(其一)

梁启超

平生最恶牢骚语,作态呻吟苦恨谁。píng shēng zuì è láo sāo yǔ,zuò tài shēn yín kǔ hèn shuí。
万事祸为福所倚,百年力与命相持。wàn shì huò wèi fú suǒ yǐ,bǎi nián lì yǔ mìng xiāng chí。
立身岂患无余地,报国惟忧或后时。lì shēn qǐ huàn wú yú dì,bào guó wéi yōu huò hòu shí。
未学英雄先学道,肯将荣瘁校群儿。wèi xué yīng xióng xiān xué dào,kěn jiāng róng cuì xiào qún ér。

自励二首(其二)

梁启超

献身甘作万矢的,著论求为百世师。xiàn shēn gān zuò wàn shǐ de,zhù lùn qiú wèi bǎi shì shī。
誓起民权移旧俗,更研哲理牖新知。shì qǐ mín quán yí jiù sú,gèng yán zhé lǐ yǒu xīn zhī。
十年以后当思我,举国犹狂欲语谁。shí nián yǐ hòu dāng sī wǒ,jǔ guó yóu kuáng yù yǔ shuí。
世界无穷愿无尽,海天寥廓立多时。shì jiè wú qióng yuàn wú jǐn,hǎi tiān liáo kuò lì duō shí。

闻英寇云南俄寇伊犁感愤成作

梁启超

涕泪已消残腊尽,入春所得是惊心。tì lèi yǐ xiāo cán là jǐn,rù chūn suǒ dé shì jīng xīn。
天倾已压将非梦,雅废夷侵不自今。tiān qīng yǐ yā jiāng fēi mèng,yǎ fèi yí qīn bù zì jīn。
安息葡萄柯叶悴,夜郎蒟酱信音沉。ān xī pú táo kē yè cuì,yè láng jǔ jiàng xìn yīn chén。
好风不度关山路,奈此中原万里阴。hǎo fēng bù dù guān shān lù,nài cǐ zhōng yuán wàn lǐ yīn。

太平洋遇雨

梁启超

一雨纵横亘二洲,浪淘天地入东流。yī yǔ zòng héng gèn èr zhōu,làng táo tiān dì rù dōng liú。
却余人物淘难尽,又挟风雷作远游。què yú rén wù táo nán jǐn,yòu xié fēng léi zuò yuǎn yóu。

读陆放翁集

梁启超

辜负胸中十万兵,百无聊赖以诗鸣。gū fù xiōng zhōng shí wàn bīng,bǎi wú liáo lài yǐ shī míng。
谁怜爱国千行泪,说到胡尘意不平。shuí lián ài guó qiān xíng lèi,shuō dào hú chén yì bù píng。

读陆放翁集

梁启超

叹老嗟卑却未曾,转因贫病气崚嶒。tàn lǎo jiē bēi què wèi céng,zhuǎn yīn pín bìng qì léng céng。
英雄学道当如此,笑尔儒冠怨杜陵。yīng xióng xué dào dāng rú cǐ,xiào ěr rú guān yuàn dù líng。

读陆放翁集

梁启超

朝朝起作桐江钓,昔昔梦随辽海尘。cháo cháo qǐ zuò tóng jiāng diào,xī xī mèng suí liáo hǎi chén。
恨杀南朝道学盛,缚将奇士作诗人。hèn shā nán cháo dào xué shèng,fù jiāng qí shì zuò shī rén。
1041234567