古诗词

赠别郑秋蕃兼谢惠画

梁启超

鲁孱漆室泣,周蠢嫠纬悲,谋国自有肉食辈,干卿甚事,胡乃长叹而累欷?lǔ càn qī shì qì,zhōu chǔn lí wěi bēi,móu guó zì yǒu ròu shí bèi,gàn qīng shén shì,hú nǎi zhǎng tàn ér lèi xī?
覆巢之下无完卵,智者怵惕愚者嬉。fù cháo zhī xià wú wán luǎn,zhì zhě chù tì yú zhě xī。
天下兴亡各有责,今我不任谁贷之。tiān xià xīng wáng gè yǒu zé,jīn wǒ bù rèn shuí dài zhī。
吾友荥阳郑秋子,志节卓荦神嵚崎。wú yǒu xíng yáng zhèng qiū zi,zhì jié zhuó luò shén qīn qí。
热心直欲炉天地,视溺己溺饥己饥。rè xīn zhí yù lú tiān dì,shì nì jǐ nì jī jǐ jī。
少年学书更学剑,顾盼中原生雄姿。shǎo nián xué shū gèng xué jiàn,gù pàn zhōng yuán shēng xióng zī。
此才不学万人敌,大隐于市良自嗤。cǐ cái bù xué wàn rén dí,dà yǐn yú shì liáng zì chī。
一槎渡海将廿载,纵横商战何淋漓,眼底骈罗世界政俗之同异,脑中孕含廿纪思想之瑰奇。yī chá dù hǎi jiāng niàn zài,zòng héng shāng zhàn hé lín lí,yǎn dǐ pián luó shì jiè zhèng sú zhī tóng yì,nǎo zhōng yùn hán niàn jì sī xiǎng zhī guī qí。
青山一发望故国,每一念至魂弗怡,不信如此江山竟断送,四百兆中无一是男儿。qīng shān yī fā wàng gù guó,měi yī niàn zhì hún fú yí,bù xìn rú cǐ jiāng shān jìng duàn sòng,sì bǎi zhào zhōng wú yī shì nán ér。
去年尧台颁衣带,血泪下感人肝脾。qù nián yáo tái bān yī dài,xuè lèi xià gǎn rén gān pí。
义会不胚走天下,日所出入咸闻知。yì huì bù pēi zǒu tiān xià,rì suǒ chū rù xián wén zhī。
君时奋臂南天隅,毁家纾难今其时。jūn shí fèn bì nán tiān yú,huǐ jiā shū nán jīn qí shí。
悲歌不尽铜驼泪,魂梦从依敬业旗。bēi gē bù jǐn tóng tuó lèi,hún mèng cóng yī jìng yè qí。
誓拯同胞苦海苦,誓答至尊慈母慈,不愿金高北斗寿东海,但愿得见黄人捧日、崛起大地、而与彼族齐骋驰。shì zhěng tóng bāo kǔ hǎi kǔ,shì dá zhì zūn cí mǔ cí,bù yuàn jīn gāo běi dòu shòu dōng hǎi,dàn yuàn dé jiàn huáng rén pěng rì jué qǐ dà dì ér yǔ bǐ zú qí chěng chí。
我渡赤道南,识君在雪黎。wǒ dù chì dào nán,shí jūn zài xuě lí。
貌交淡于水,魂交浓如饴。mào jiāo dàn yú shuǐ,hún jiāo nóng rú yí。
风云满地我行矣,壮别宁作儿女悲。fēng yún mǎn dì wǒ xíng yǐ,zhuàng bié níng zuò ér nǚ bēi。
知君有绝技,余事犹称老画师。zhī jūn yǒu jué jì,yú shì yóu chēng lǎo huà shī。
君画家法兼中外,蹊径未许前贤窥;我昔倡议诗界当革命,狂论颇颔作者颐。jūn huà jiā fǎ jiān zhōng wài,qī jìng wèi xǔ qián xián kuī;wǒ xī chàng yì shī jiè dāng gé mìng,kuáng lùn pǒ hàn zuò zhě yí。
吾舌有神笔有鬼,道远莫致徒自嗤;君今革命先画界,术无与并功不訾。wú shé yǒu shén bǐ yǒu guǐ,dào yuǎn mò zhì tú zì chī;jūn jīn gé mìng xiān huà jiè,shù wú yǔ bìng gōng bù zī。
我闻西方学艺盛希腊,实以绘事为本支,尔来蔚起成大国,方家如鲫来施施。wǒ wén xī fāng xué yì shèng xī là,shí yǐ huì shì wèi běn zhī,ěr lái wèi qǐ chéng dà guó,fāng jiā rú jì lái shī shī。
君持何术得有此,方驾士蔑凌颇离,英人阿利华士蔑,近世最著名画师也。jūn chí hé shù dé yǒu cǐ,fāng jià shì miè líng pǒ lí,yīng rén ā lì huá shì miè,jìn shì zuì zhù míng huà shī yě。
希腊人颇离奴特,上古最著名画师也。xī là rén pǒ lí nú tè,shàng gǔ zuì zhù míng huà shī yě。
一缣脱稿列梳会,君尝以所画寄陈博览会,评赏列第一云。yī jiān tuō gǎo liè shū huì,jūn cháng yǐ suǒ huà jì chén bó lǎn huì,píng shǎng liè dì yī yún。
博览会西名曰益士彼纯,又名曰梳。bó lǎn huì xī míng yuē yì shì bǐ chún,yòu míng yuē shū。
万欧谓欧罗巴人也。wàn ōu wèi ōu luó bā rén yě。
喷喷惊且咍,乃信支那人士智力不让白皙种,一事如此他可知。pēn pēn jīng qiě hāi,nǎi xìn zhī nà rén shì zhì lì bù ràng bái xī zhǒng,yī shì rú cǐ tā kě zhī。
我不识画却嗜画,悉索无餍良贪痴。wǒ bù shí huà què shì huà,xī suǒ wú yàn liáng tān chī。
五日一水十日石,君之惠我无乃私。wǔ rì yī shuǐ shí rì shí,jūn zhī huì wǒ wú nǎi sī。
棱棱神鹰兮历历港屿,君所赠余画,一为飞鹰搏鸮图,一为雪港归舟图,皆君得意之作也。léng léng shén yīng xī lì lì gǎng yǔ,jūn suǒ zèng yú huà,yī wèi fēi yīng bó xiāo tú,yī wèi xuě gǎng guī zhōu tú,jiē jūn dé yì zhī zuò yě。
雪黎港口称世界第一,画家喜画之,而佳本颇难。xuě lí gǎng kǒu chēng shì jiè dì yī,huà jiā xǐ huà zhī,ér jiā běn pǒ nán。
缭以科葛米讷兮藉以芦丝,西人有一种花名曰科葛米纳,意言勿忘我也,吾译之为长毋相忘花。liáo yǐ kē gé mǐ nè xī jí yǐ lú sī,xī rén yǒu yī zhǒng huā míng yuē kē gé mǐ nà,yì yán wù wàng wǒ yě,wú yì zhī wèi zhǎng wú xiāng wàng huā。
芦丝即玫瑰花。lú sī jí méi guī huā。
君所赠画,杂花烘缭,秾艳独绝。jūn suǒ zèng huà,zá huā hōng liáo,nóng yàn dú jué。
画中之理吾不解,画外之意吾颔之。huà zhōng zhī lǐ wú bù jiě,huà wài zhī yì wú hàn zhī。
君不见鸷鸟一击大地肃,复见天日扫雰翳,山河锦绣永无极,烂花繁锦明如斯;jūn bù jiàn zhì niǎo yī jī dà dì sù,fù jiàn tiān rì sǎo fēn yì,shān hé jǐn xiù yǒng wú jí,làn huā fán jǐn míng rú sī;
又不见今日长风送我归,欲别不别还依依,桃花潭水兮情深千尺,长毋相忘兮攀此繁枝。yòu bù jiàn jīn rì zhǎng fēng sòng wǒ guī,yù bié bù bié hái yī yī,táo huā tán shuǐ xī qíng shēn qiān chǐ,zhǎng wú xiāng wàng xī pān cǐ fán zhī。
君遗我兮君画,我报君兮我诗,画体维新诗半旧,五省六燕惭转滋。jūn yí wǒ xī jūn huà,wǒ bào jūn xī wǒ shī,huà tǐ wéi xīn shī bàn jiù,wǔ shěng liù yàn cán zhuǎn zī。
媵君一语君听取,人生离别寻常耳,桑田沧海有时移,男儿肝胆长如此,国民责任在少年,君其勉旃吾行矣。yìng jūn yī yǔ jūn tīng qǔ,rén shēng lí bié xún cháng ěr,sāng tián cāng hǎi yǒu shí yí,nán ér gān dǎn zhǎng rú cǐ,guó mín zé rèn zài shǎo nián,jūn qí miǎn zhān wú xíng yǐ。
梁启超

梁启超

梁启超(1873年~1929年),字卓如,一字任甫,号任公,又号饮冰室主人、饮冰子、哀时客、中国之新民、自由斋主人,汉族,广东新会人,清光绪举人,和其师康有为一起,倡导变法维新,并称“康梁”。是戊戌变法(百日维新)领袖之一、中国近代维新派代表人物,曾倡导文体改良的“诗界革命”和“小说界革命”。其著作合编为《饮冰室合集》。 梁启超的作品>>

猜您喜欢

金缕曲·丁未五月归国旋复东渡却寄沪上诸君子

梁启超

瀚海飘流燕,乍归来、依依难认,旧家庭院。hàn hǎi piāo liú yàn,zhà guī lái yī yī nán rèn,jiù jiā tíng yuàn。
惟有年时芳俦在,一例差池双剪。wéi yǒu nián shí fāng chóu zài,yī lì chà chí shuāng jiǎn。
相对向、斜阳凄怨。xiāng duì xiàng xié yáng qī yuàn。
欲诉奇愁无可诉,算兴亡、已惯司空见。yù sù qí chóu wú kě sù,suàn xīng wáng yǐ guàn sī kōng jiàn。
忍抛得,泪如线。rěn pāo dé,lèi rú xiàn。
故巢似与人留恋。gù cháo shì yǔ rén liú liàn。
最多情、欲黏还坠,落泥片片。zuì duō qíng yù nián hái zhuì,luò ní piàn piàn。
我自殷勤衔来补,珍重断红犹软。wǒ zì yīn qín xián lái bǔ,zhēn zhòng duàn hóng yóu ruǎn。
又生恐、重帘不卷。yòu shēng kǒng zhòng lián bù juǎn。
十二曲阑春寂寂,隔蓬山、何处窥人面?休更问,恨深浅。shí èr qū lán chūn jì jì,gé péng shān hé chù kuī rén miàn?xiū gèng wèn,hèn shēn qiǎn。

水调歌头

梁启超

拍碎双玉斗,慷慨一何多!满腔都是血泪,无处着悲歌!三百年来王气,满目山河依旧,人事竟如何?百户尚牛酒,四塞已干戈。pāi suì shuāng yù dòu,kāng kǎi yī hé duō!mǎn qiāng dōu shì xuè lèi,wú chù zhe bēi gē!sān bǎi nián lái wáng qì,mǎn mù shān hé yī jiù,rén shì jìng rú hé?bǎi hù shàng niú jiǔ,sì sāi yǐ gàn gē。
千金剑,万言策,两蹉跎。qiān jīn jiàn,wàn yán cè,liǎng cuō tuó。
醉中呵壁自语,醒后一滂沱。zuì zhōng hē bì zì yǔ,xǐng hòu yī pāng tuó。
不恨年华去也,只恐少年心事,强半为销磨。bù hèn nián huá qù yě,zhǐ kǒng shǎo nián xīn shì,qiáng bàn wèi xiāo mó。
愿替众生病,稽首礼维摩。yuàn tì zhòng shēng bìng,jī shǒu lǐ wéi mó。

台湾竹枝词

梁启超

郎捶大鼓妾打锣,稽首天西妈祖婆。láng chuí dà gǔ qiè dǎ luó,jī shǒu tiān xī mā zǔ pó。
今生够受相思苦,乞取他生无折磨。jīn shēng gòu shòu xiāng sī kǔ,qǐ qǔ tā shēng wú zhé mó。

台湾竹枝词

梁启超

手握柴刀入柴山,柴心未断做柴攀。shǒu wò chái dāo rù chái shān,chái xīn wèi duàn zuò chái pān。
郎自薄情出手易,柴枝离树何时还。láng zì báo qíng chū shǒu yì,chái zhī lí shù hé shí hái。

台湾竹枝词

梁启超

教郎早来郎恰晚,教郎大步郎宽宽。jiào láng zǎo lái láng qià wǎn,jiào láng dà bù láng kuān kuān。
满拟待郎十年好,五年未满愁心肝。mǎn nǐ dài láng shí nián hǎo,wǔ nián wèi mǎn chóu xīn gān。

台湾竹枝词

梁启超

绿阴阴处打槟榔,蘸得蒟酱待劝郎。lǜ yīn yīn chù dǎ bīn láng,zhàn dé jǔ jiàng dài quàn láng。
愿郎到口莫嫌涩,个中甘苦郎细尝。yuàn láng dào kǒu mò xián sè,gè zhōng gān kǔ láng xì cháng。

台湾竹枝词

梁启超

韭菜花开心一枝,花正黄时叶正肥。jiǔ cài huā kāi xīn yī zhī,huā zhèng huáng shí yè zhèng féi。
愿郎摘花连叶摘,到死心头不肯离。yuàn láng zhāi huā lián yè zhāi,dào sǐ xīn tóu bù kěn lí。

台湾竹枝词

梁启超

相思树底说相思,思郎恨郎郎不知。xiāng sī shù dǐ shuō xiāng sī,sī láng hèn láng láng bù zhī。
树头结得相思子,可是郎行思妾时?shù tóu jié dé xiāng sī zi,kě shì láng xíng sī qiè shí?

满江红·赠魏二

梁启超

如此江山,送多少英雄去了。rú cǐ jiāng shān,sòng duō shǎo yīng xióng qù le。
又尔我蹋尘独漉,睨天长啸。yòu ěr wǒ tà chén dú lù,nì tiān zhǎng xiào。
炯炯一空余子目,便便不合时宜肚。jiǒng jiǒng yī kōng yú zi mù,biàn biàn bù hé shí yí dù。
向人间一笑醉相逢,两年少。xiàng rén jiān yī xiào zuì xiāng féng,liǎng nián shǎo。
使不尽,灌夫酒。shǐ bù jǐn,guàn fū jiǔ。
屠不了,要离狗。tú bù le,yào lí gǒu。
有酒边狂哭,花前狂笑。yǒu jiǔ biān kuáng kū,huā qián kuáng xiào。
剑外惟余肝胆在,镜中应诧头颅好。jiàn wài wéi yú gān dǎn zài,jìng zhōng yīng chà tóu lú hǎo。
问匏黄阁外一畦蔬,能同否。wèn páo huáng gé wài yī qí shū,néng tóng fǒu。

六丑

梁启超

听彻宵残雨,正帘外晓寒衣薄。tīng chè xiāo cán yǔ,zhèng lián wài xiǎo hán yī báo。
莫道春归,便浓春池阁,已自萧索。mò dào chūn guī,biàn nóng chūn chí gé,yǐ zì xiāo suǒ。
问岁华深浅,愔愔桃叶,在旧时栏角。wèn suì huá shēn qiǎn,yīn yīn táo yè,zài jiù shí lán jiǎo。
繁红斗尽无人觉。fán hóng dòu jǐn wú rén jué。
待解寻芳,东风已恶,欢期未分零落。dài jiě xún fāng,dōng fēng yǐ è,huān qī wèi fēn líng luò。
尚曲墙扶绕,频动春酌。shàng qū qiáng fú rào,pín dòng chūn zhuó。
情怀如昨。qíng huái rú zuó。
只休休莫莫,似水流年,底成飘泊。zhǐ xiū xiū mò mò,shì shuǐ liú nián,dǐ chéng piāo pō。
故枝犹缀残萼,又蜂衔燕蹴。gù zhī yóu zhuì cán è,yòu fēng xián yàn cù。
乍欺怯弱,愁对汝自扃深閤。zhà qī qiè ruò,chóu duì rǔ zì jiōng shēn gé。
却不奈一阵轻飙无赖,送敲垂幕,感啼鸟未抛前约。què bù nài yī zhèn qīng biāo wú lài,sòng qiāo chuí mù,gǎn tí niǎo wèi pāo qián yuē。
向花间道不如归去,怕人瘦削。xiàng huā jiān dào bù rú guī qù,pà rén shòu xuē。

采桑子

梁启超

沈沈一枕扶头睡,直到黄昏。shěn shěn yī zhěn fú tóu shuì,zhí dào huáng hūn。
犹掩重门。yóu yǎn zhòng mén。
门外梨花有泪痕。mén wài lí huā yǒu lèi hén。
薰篝萧瑟炉烟少,不道衣单。xūn gōu xiāo sè lú yān shǎo,bù dào yī dān。
却道春寒。què dào chūn hán。
丝雨蒙蒙独倚栏。sī yǔ méng méng dú yǐ lán。

谢秋娘

梁启超

休轻别,别易见时难。xiū qīng bié,bié yì jiàn shí nán。
燕子不归春寂寂,恨烟颦雨杏花寒。yàn zi bù guī chūn jì jì,hèn yān pín yǔ xìng huā hán。
小立已黄昏。xiǎo lì yǐ huáng hūn。

浪淘沙

梁启超

燕子旧人家。yàn zi jiù rén jiā。
枨触年华。chéng chù nián huá。
锦城春尽又飞花。jǐn chéng chūn jǐn yòu fēi huā。
不是浔阳江上客,休听琵琶。bù shì xún yáng jiāng shàng kè,xiū tīng pí pá。
轻梦怕愁遮。qīng mèng pà chóu zhē。
云影窗纱。yún yǐng chuāng shā。
一天浓絮太亏他。yī tiān nóng xù tài kuī tā。
镇日飘零何处也,依旧天涯。zhèn rì piāo líng hé chù yě,yī jiù tiān yá。

鬲溪梅令次韵孝通

梁启超

凄凉花事一春迟。qī liáng huā shì yī chūn chí。
苦寻思。kǔ xún sī。
袖口香寒摘得最繁枝。xiù kǒu xiāng hán zhāi dé zuì fán zhī。
江南持与谁。jiāng nán chí yǔ shuí。
溶溶微月浸愁漪。róng róng wēi yuè jìn chóu yī。
夜寒时。yè hán shí。
一迾梦烟愁雨我怜伊。yī liè mèng yān chóu yǔ wǒ lián yī。
春阑花未知。chūn lán huā wèi zhī。

蝶恋花·二阕

梁启超

曾是年时行乐处。céng shì nián shí xíng lè chù。
典尽貂裘,日日如泥醉。diǎn jǐn diāo qiú,rì rì rú ní zuì。
醉别西楼醒不记。zuì bié xī lóu xǐng bù jì。
马头犹作香奁语。mǎ tóu yóu zuò xiāng lián yǔ。
一霎人天成影事。yī shà rén tiān chéng yǐng shì。
剑魄琴魂,添得凄凉意。jiàn pò qín hún,tiān dé qī liáng yì。
知否双文挑锦字。zhī fǒu shuāng wén tiāo jǐn zì。
当时月照人无寐。dāng shí yuè zhào rén wú mèi。
1041234567