古诗词

论毅力

梁启超

天下古今成败之林,若是其莽然不一途也。tiān xià gǔ jīn chéng bài zhī lín,ruò shì qí mǎng rán bù yī tú yě。
要其何以成,何以败?曰:有毅力者成,反是者败。yào qí hé yǐ chéng,hé yǐ bài?yuē yǒu yì lì zhě chéng,fǎn shì zhě bài。
盖人生历程,大抵逆境居十六七,顺境亦居十三四,而顺逆两境又常相间以迭乘。gài rén shēng lì chéng,dà dǐ nì jìng jū shí liù qī,shùn jìng yì jū shí sān sì,ér shùn nì liǎng jìng yòu cháng xiāng jiān yǐ dié chéng。
无论事之大小,必有数次乃至十数次之阻力,其阻力虽或大或小,而要之必无可逃避者也。wú lùn shì zhī dà xiǎo,bì yǒu shù cì nǎi zhì shí shù cì zhī zǔ lì,qí zǔ lì suī huò dà huò xiǎo,ér yào zhī bì wú kě táo bì zhě yě。
其在志力薄弱之士,始固曰吾欲云云,其意以为天下事固易易也,及骤尝焉而阻力猝来,颓然丧矣;其次弱者,乘一时之意气,透过此第一关,遇再挫而退;稍强者,遇三四挫而退;更稍强者,遇五六挫而退;其事愈大者,其遇挫愈多;其不退也愈难,非至强之人,未有能善于其终者也。qí zài zhì lì báo ruò zhī shì,shǐ gù yuē wú yù yún yún,qí yì yǐ wèi tiān xià shì gù yì yì yě,jí zhòu cháng yān ér zǔ lì cù lái,tuí rán sàng yǐ;qí cì ruò zhě,chéng yī shí zhī yì qì,tòu guò cǐ dì yī guān,yù zài cuò ér tuì;shāo qiáng zhě,yù sān sì cuò ér tuì;gèng shāo qiáng zhě,yù wǔ liù cuò ér tuì;qí shì yù dà zhě,qí yù cuò yù duō;qí bù tuì yě yù nán,fēi zhì qiáng zhī rén,wèi yǒu néng shàn yú qí zhōng zhě yě。
夫苟其挫而不退矣,则小逆之后,必有小顺。fū gǒu qí cuò ér bù tuì yǐ,zé xiǎo nì zhī hòu,bì yǒu xiǎo shùn。
大逆之后,必有大顺。dà nì zhī hòu,bì yǒu dà shùn。
盘根错节之既经,而随有应刃而解之一日。pán gēn cuò jié zhī jì jīng,ér suí yǒu yīng rèn ér jiě zhī yī rì。
旁观者徒艳羡其功之成,以为是殆幸运儿,而天有以宠彼也,又以为我蹇于遭逢,故所就不彼若也。páng guān zhě tú yàn xiàn qí gōng zhī chéng,yǐ wèi shì dài xìng yùn ér,ér tiān yǒu yǐ chǒng bǐ yě,yòu yǐ wèi wǒ jiǎn yú zāo féng,gù suǒ jiù bù bǐ ruò yě。
庸讵知所谓蹇焉、幸焉者,皆彼与我之相同,而其能征服此蹇焉,利用此幸焉与否,即彼成我败所由判也。yōng jù zhī suǒ wèi jiǎn yān xìng yān zhě,jiē bǐ yǔ wǒ zhī xiāng tóng,ér qí néng zhēng fú cǐ jiǎn yān,lì yòng cǐ xìng yān yǔ fǒu,jí bǐ chéng wǒ bài suǒ yóu pàn yě。
更譬诸操舟,如以兼旬之期,行千里之地者,其间风潮之或顺或逆,常相参伍。gèng pì zhū cāo zhōu,rú yǐ jiān xún zhī qī,xíng qiān lǐ zhī dì zhě,qí jiān fēng cháo zhī huò shùn huò nì,cháng xiāng cān wǔ。
彼以坚苦忍耐之力,冒其逆而突过之,而后得从容以进度其顺。bǐ yǐ jiān kǔ rěn nài zhī lì,mào qí nì ér tū guò zhī,ér hòu dé cóng róng yǐ jìn dù qí shùn。
我则或一日而返焉,或二三日而返焉,或五六日而返焉,故彼岸终不可达也。wǒ zé huò yī rì ér fǎn yān,huò èr sān rì ér fǎn yān,huò wǔ liù rì ér fǎn yān,gù bǐ àn zhōng bù kě dá yě。
孔子曰:\"譬如为山,未成一篑,止,吾止也;譬如平地,虽覆一篑,进,吾往也\"孟子曰:\"有为者,譬若掘井,掘井九仞,而不及泉,犹为弃井也\"成败之数,视此而已。kǒng zi yuē pì rú wèi shān,wèi chéng yī kuì,zhǐ,wú zhǐ yě;pì rú píng dì,suī fù yī kuì,jìn,wú wǎng yě mèng zi yuē yǒu wèi zhě,pì ruò jué jǐng,jué jǐng jiǔ rèn,ér bù jí quán,yóu wèi qì jǐng yě chéng bài zhī shù,shì cǐ ér yǐ。
梁启超

梁启超

梁启超(1873年~1929年),字卓如,一字任甫,号任公,又号饮冰室主人、饮冰子、哀时客、中国之新民、自由斋主人,汉族,广东新会人,清光绪举人,和其师康有为一起,倡导变法维新,并称“康梁”。是戊戌变法(百日维新)领袖之一、中国近代维新派代表人物,曾倡导文体改良的“诗界革命”和“小说界革命”。其著作合编为《饮冰室合集》。 梁启超的作品>>

猜您喜欢

纪事二十四首

梁启超

青衫红粉讲筵新,言语科中第一人。qīng shān hóng fěn jiǎng yán xīn,yán yǔ kē zhōng dì yī rén。
座绕万花听说法,胡儿错认是乡亲。zuò rào wàn huā tīng shuō fǎ,hú ér cuò rèn shì xiāng qīn。

纪事二十四首

梁启超

眼中直欲无男子,意气居然我丈夫。yǎn zhōng zhí yù wú nán zi,yì qì jū rán wǒ zhàng fū。
二万万人齐下拜,女权先到火奴奴。èr wàn wàn rén qí xià bài,nǚ quán xiān dào huǒ nú nú。

纪事二十四首

梁启超

眼中既已无男子,独有青睐到小生。yǎn zhōng jì yǐ wú nán zi,dú yǒu qīng lài dào xiǎo shēng。
如此深恩安可负,当筵我几欲卿卿。rú cǐ shēn ēn ān kě fù,dāng yán wǒ jǐ yù qīng qīng。

纪事二十四首

梁启超

卿尚粗解中行颉,我惭不识左行怯。qīng shàng cū jiě zhōng xíng jié,wǒ cán bù shí zuǒ xíng qiè。
奇情艳福天难妒,红袖添香对译书。qí qíng yàn fú tiān nán dù,hóng xiù tiān xiāng duì yì shū。

纪事二十四首

梁启超

惺惺含意惜惺惺,岂必圆时始有情。xīng xīng hán yì xī xīng xīng,qǐ bì yuán shí shǐ yǒu qíng。
最是多欢复多恼,初相见即话来生。zuì shì duō huān fù duō nǎo,chū xiāng jiàn jí huà lái shēng。

纪事二十四首

梁启超

甘隶西征领右军,几凭青鸟致殷勤。gān lì xī zhēng lǐng yòu jūn,jǐ píng qīng niǎo zhì yīn qín。
舌人不惜为毛遂,半为宗都半为君。shé rén bù xī wèi máo suì,bàn wèi zōng dōu bàn wèi jūn。

纪事二十四首

梁启超

我非太上忘情者,天赐奇缘忍能谢。wǒ fēi tài shàng wàng qíng zhě,tiān cì qí yuán rěn néng xiè。
思量无福消此缘,片言乞与卿怜借。sī liàng wú fú xiāo cǐ yuán,piàn yán qǐ yǔ qīng lián jiè。

纪事二十四首

梁启超

后顾茫茫虎穴身,忍将多难累红裙。hòu gù máng máng hǔ xué shēn,rěn jiāng duō nán lèi hóng qún。
君看十万头颅价,遍地锄麑欲噬人。jūn kàn shí wàn tóu lú jià,biàn dì chú ní yù shì rén。

纪事二十四首

梁启超

匈奴未灭敢言家,百里行犹九十赊。xiōng nú wèi miè gǎn yán jiā,bǎi lǐ xíng yóu jiǔ shí shē。
怕有旁人说长短,风云气尽爱春华。pà yǒu páng rén shuō zhǎng duǎn,fēng yún qì jǐn ài chūn huá。

纪事二十四首

梁启超

一夫一妻世界会,我与浏阳实创之。yī fū yī qī shì jiè huì,wǒ yǔ liú yáng shí chuàng zhī。
尊重公权割私爱,须将身作后人师。zūn zhòng gōng quán gē sī ài,xū jiāng shēn zuò hòu rén shī。

纪事二十四首

梁启超

含情慷慨谢婵娟,江上芙蓉各自怜。hán qíng kāng kǎi xiè chán juān,jiāng shàng fú róng gè zì lián。
别有法门弥阙陷,杜陵兄妹亦因缘。bié yǒu fǎ mén mí quē xiàn,dù líng xiōng mèi yì yīn yuán。

纪事二十四首

梁启超

怜余结习销难尽,絮影禅心不自由。lián yú jié xí xiāo nán jǐn,xù yǐng chán xīn bù zì yóu。
昨夜梦中礼天女,散花来去著心头。zuó yè mèng zhōng lǐ tiān nǚ,sàn huā lái qù zhù xīn tóu。

纪事二十四首

梁启超

郤服权奇女丈夫,道心潭粹与人殊。xì fú quán qí nǚ zhàng fū,dào xīn tán cuì yǔ rén shū。
波澜起落无痕迹,似此奇情古所无。bō lán qǐ luò wú hén jì,shì cǐ qí qíng gǔ suǒ wú。

纪事二十四首

梁启超

华服盈盈拜阿兄,相从谭道复谈兵。huá fú yíng yíng bài ā xiōng,xiāng cóng tán dào fù tán bīng。
尊前恐累风云气,更谱军歌作尾声。zūn qián kǒng lèi fēng yún qì,gèng pǔ jūn gē zuò wěi shēng。

纪事二十四首

梁启超

万一维新事可望,相将携手还故乡。wàn yī wéi xīn shì kě wàng,xiāng jiāng xié shǒu hái gù xiāng。
欲悬一席酬知己,领袖中原女学堂。yù xuán yī xí chóu zhī jǐ,lǐng xiù zhōng yuán nǚ xué táng。
1041234567