古诗词

寒林

冯班

曲直郊原树,风中寒色来。qū zhí jiāo yuán shù,fēng zhōng hán sè lái。
枝交夸父杖,意尽仲文槐。zhī jiāo kuā fù zhàng,yì jǐn zhòng wén huái。
漏日穿斜影,封霜滑破苔。lòu rì chuān xié yǐng,fēng shuāng huá pò tái。
秋前摇落意,年长倍添哀。qiū qián yáo luò yì,nián zhǎng bèi tiān āi。
冯班

冯班

冯班(1602~1671) 明末清初诗人。字定远,晚号钝吟老人。人江苏常熟。明末诸生,从钱谦益学诗,少时与兄冯舒齐名,人称“海虞二冯”。入清未仕,常常就座中恸哭,人称其为“二痴”。冯班是虞山诗派的重要人物,论诗讲究“无字无来历气”,反对严羽《沧浪诗话》的妙悟说。有《钝吟集》、《钝吟杂录》、《钝吟书要》和《钝吟诗文稿》等。 冯班的作品>>

猜您喜欢

柳枝词

冯班

汴水东来欲下迟,千条依旧袅金丝。biàn shuǐ dōng lái yù xià chí,qiān tiáo yī jiù niǎo jīn sī。
萧娘流落宣华死,当日春风为阿谁。xiāo niáng liú luò xuān huá sǐ,dāng rì chūn fēng wèi ā shuí。

村居月夜

冯班

微云不碍月,木落小庭宽。wēi yún bù ài yuè,mù luò xiǎo tíng kuān。
老去余残兴,朋来免独看。lǎo qù yú cán xīng,péng lái miǎn dú kàn。
鹊飞愁到晓,牛喘不知寒。què fēi chóu dào xiǎo,niú chuǎn bù zhī hán。
莫问悲秋意,关山行路难。mò wèn bēi qiū yì,guān shān xíng lù nán。

题汲古阁

冯班

谁言乏修绠,试向阁中看。shuí yán fá xiū gěng,shì xiàng gé zhōng kàn。
日照锦幖色,风吹云气干。rì zhào jǐn biāo sè,fēng chuī yún qì gàn。
骊龙探亦易,蝌蚪识应难。lí lóng tàn yì yì,kē dǒu shí yīng nán。
自恨年华晚,时来但倚栏。zì hèn nián huá wǎn,shí lái dàn yǐ lán。

题家兄刀子

冯班

匣里出君三尺剑,细看真是古干将。xiá lǐ chū jūn sān chǐ jiàn,xì kàn zhēn shì gǔ gàn jiāng。
曾亲壮士犹粘血,误近书生便减光。céng qīn zhuàng shì yóu zhān xuè,wù jìn shū shēng biàn jiǎn guāng。
形质未随风雨去,精灵应在斗牛旁。xíng zhì wèi suí fēng yǔ qù,jīng líng yīng zài dòu niú páng。
平生意气堪相用,世上雠轻且好藏。píng shēng yì qì kān xiāng yòng,shì shàng chóu qīng qiě hǎo cáng。

冯班

风吹露湿一枝枝,带子垂阴是后期。fēng chuī lù shī yī zhī zhī,dài zi chuí yīn shì hòu qī。
已许成蹊通看路,纵饶无语是含辞。yǐ xǔ chéng qī tōng kàn lù,zòng ráo wú yǔ shì hán cí。
人间地薄载难得,井上根衰蠹不持。rén jiān dì báo zài nán dé,jǐng shàng gēn shuāi dù bù chí。
芳蕊堪怜落堪惜,闲人不管正开时。fāng ruǐ kān lián luò kān xī,xián rén bù guǎn zhèng kāi shí。

题小刀

冯班

一尺清光势似钩,锷边名姓旧来雠。yī chǐ qīng guāng shì shì gōu,è biān míng xìng jiù lái chóu。
未甘孤怯常磨看,自恨粗疏更密收。wèi gān gū qiè cháng mó kàn,zì hèn cū shū gèng mì shōu。
无质草烟轻欲动,有情秋水冻难流。wú zhì cǎo yān qīng yù dòng,yǒu qíng qiū shuǐ dòng nán liú。
佽飞匕首堪为伴,但斩蛟龙不觅侯。cì fēi bǐ shǒu kān wèi bàn,dàn zhǎn jiāo lóng bù mì hóu。

感旧

冯班

当日楼中夜未阑,隔帘红药露团团。dāng rì lóu zhōng yè wèi lán,gé lián hóng yào lù tuán tuán。
清歌出格鲸尊满,醉袂沾香凤蜡残。qīng gē chū gé jīng zūn mǎn,zuì mèi zhān xiāng fèng là cán。
暗与美人收堕珥,狂教座客笑遗冠。àn yǔ měi rén shōu duò ěr,kuáng jiào zuò kè xiào yí guān。
重来事事陵成谷,一片秋阴作晚寒。zhòng lái shì shì líng chéng gǔ,yī piàn qiū yīn zuò wǎn hán。

桃根

冯班

阿阁三重压小园,玉梯东畔识桃根。ā gé sān zhòng yā xiǎo yuán,yù tī dōng pàn shí táo gēn。
未知薄怒深于笑,却喜横波直似言。wèi zhī báo nù shēn yú xiào,què xǐ héng bō zhí shì yán。
月露有光空别梦,春风无事静消魂。yuè lù yǒu guāng kōng bié mèng,chūn fēng wú shì jìng xiāo hún。
此生万事因君尽,深负多情不负恩。cǐ shēng wàn shì yīn jūn jǐn,shēn fù duō qíng bù fù ēn。

感旧其一

冯班

素质先春迥出群,相思何处梦纷纭。sù zhì xiān chūn jiǒng chū qún,xiāng sī hé chù mèng fēn yún。
莫言荡妇楼中粉,只是仙人岭上云。mò yán dàng fù lóu zhōng fěn,zhǐ shì xiān rén lǐng shàng yún。
半树临风惊晓色,一枝如雪立斜曛。bàn shù lín fēng jīng xiǎo sè,yī zhī rú xuě lì xié xūn。
偏怜最有池中水,才得冰开已照君。piān lián zuì yǒu chí zhōng shuǐ,cái dé bīng kāi yǐ zhào jūn。

经瞿起周昙园

冯班

华屋重来泪暗弹,桐阴满地作秋寒。huá wū zhòng lái lèi àn dàn,tóng yīn mǎn dì zuò qiū hán。
游丝风撼啼鸦树,积草烟生斗鸭阑。yóu sī fēng hàn tí yā shù,jī cǎo yān shēng dòu yā lán。
谁论绝交思任昉,空怜诔德有潘安。shuí lùn jué jiāo sī rèn fǎng,kōng lián lěi dé yǒu pān ān。
坏墙醉后曾题处,遍检苍苔自读看。huài qiáng zuì hòu céng tí chù,biàn jiǎn cāng tái zì dú kàn。

感事

冯班

风景当前漫抚膺,东南忍见杞天倾。fēng jǐng dāng qián màn fǔ yīng,dōng nán rěn jiàn qǐ tiān qīng。
龙盘王气山空在,马渡江潮水未平。lóng pán wáng qì shān kōng zài,mǎ dù jiāng cháo shuǐ wèi píng。
谁致倒戈攻铁瓮,更闻降孽掠芜城。shuí zhì dào gē gōng tiě wèng,gèng wén jiàng niè lüè wú chéng。
谢安王导惟丘墓,天堑徒萦十万兵。xiè ān wáng dǎo wéi qiū mù,tiān qiàn tú yíng shí wàn bīng。

和钱耐翁次先师韵

冯班

廿年藜藿许君尝,曾为成章赏我狂。niàn nián lí huò xǔ jūn cháng,céng wèi chéng zhāng shǎng wǒ kuáng。
草发陈根山自碧,莺啼宰木梓空长。cǎo fā chén gēn shān zì bì,yīng tí zǎi mù zǐ kōng zhǎng。
东门有恨还无嗣,北海何人为立乡。dōng mén yǒu hèn hái wú sì,běi hǎi hé rén wèi lì xiāng。
最是驽骀筋力尽,几回骧首忆孙阳。zuì shì nú dài jīn lì jǐn,jǐ huí xiāng shǒu yì sūn yáng。

次牧《翁六月七日迎河东君于云间喜而有述》诗四首

冯班

薰风长日正悠悠,兰室初开待莫愁。xūn fēng zhǎng rì zhèng yōu yōu,lán shì chū kāi dài mò chóu。
一尺腰犹红锦襻,万金鬟更玉搔头。yī chǐ yāo yóu hóng jǐn pàn,wàn jīn huán gèng yù sāo tóu。
已障画扇登油壁,好放偏辕促玳牛。yǐ zhàng huà shàn dēng yóu bì,hǎo fàng piān yuán cù dài niú。
争似秣陵桃叶渡,风波迎接隔江舟。zhēng shì mò líng táo yè dù,fēng bō yíng jiē gé jiāng zhōu。

次牧《翁六月七日迎河东君于云间喜而有述》诗四首

冯班

殊翁彩翼绣鸳鸯,深下银钩隔异香。shū wēng cǎi yì xiù yuān yāng,shēn xià yín gōu gé yì xiāng。
少女和风虚拂幌,姮娥映月自过墙。shǎo nǚ hé fēng xū fú huǎng,héng é yìng yuè zì guò qiáng。
骊驹金络光归路,锦瑟朱弦独上堂。lí jū jīn luò guāng guī lù,jǐn sè zhū xián dú shàng táng。
谢傅新来正行乐,诗人休羡嫁王昌。xiè fù xīn lái zhèng xíng lè,shī rén xiū xiàn jià wáng chāng。

次牧《翁六月七日迎河东君于云间喜而有述》诗四首

冯班

从来富贵似仙家,弱水蓬山恨较赊。cóng lái fù guì shì xiān jiā,ruò shuǐ péng shān hèn jiào shē。
自向湖头催画艇,全胜岭上驻金车。zì xiàng hú tóu cuī huà tǐng,quán shèng lǐng shàng zhù jīn chē。
行云入暮方为雨,皎日凌晨莫上霞。xíng yún rù mù fāng wèi yǔ,jiǎo rì líng chén mò shàng xiá。
若把千年当一夜,碧桃明早合开花。ruò bǎ qiān nián dāng yī yè,bì táo míng zǎo hé kāi huā。
33123