古诗词

敬敷书院值雪

姚鼐

空庭残雪尚飘萧,时有栖鸦语寂寥。kōng tíng cán xuě shàng piāo xiāo,shí yǒu qī yā yǔ jì liáo。
久坐不知身世处,起登高阁见江潮。jiǔ zuò bù zhī shēn shì chù,qǐ dēng gāo gé jiàn jiāng cháo。
姚鼐

姚鼐

姚鼐(nài)(1731~1815)清代著名散文家,与方苞、刘大櫆并称为“桐城三祖”。字姬传,一字梦谷,室名惜抱轩(在今桐城中学内),世称惜抱先生、姚惜抱,安徽桐城人。乾隆二十八年(1763)中进士,任礼部主事、四库全书纂修官等,年才四十,辞官南归,先后主讲于扬州梅花、江南紫阳、南京钟山等地书院四十多年。著有《惜抱轩全集》等,曾编选《古文辞类纂》。 姚鼐的作品>>

猜您喜欢

东梁山僧舍

姚鼐

津涛行复滞,峡嶂路还缘。jīn tāo xíng fù zhì,xiá zhàng lù hái yuán。
石壁凌江阁,风林隔浦船。shí bì líng jiāng gé,fēng lín gé pǔ chuán。
鹘盘崖树侧,㹠出浪花巅。gǔ pán yá shù cè,tún chū làng huā diān。
往迹无俦伴,春阴弥悄然。wǎng jì wú chóu bàn,chūn yīn mí qiāo rán。

竹林寺怀王禹卿

姚鼐

盘磴上香台,双峰倚槛开。pán dèng shàng xiāng tái,shuāng fēng yǐ kǎn kāi。
江流天影尽,海气地阴来。jiāng liú tiān yǐng jǐn,hǎi qì dì yīn lái。
左右皆松响,萧条独客回。zuǒ yòu jiē sōng xiǎng,xiāo tiáo dú kè huí。
他时君到此,空复忆徘徊。tā shí jūn dào cǐ,kōng fù yì pái huái。

赠戴东原

姚鼐

新闻高论诎田巴,槐市秋来步落花。xīn wén gāo lùn qū tián bā,huái shì qiū lái bù luò huā。
群士盛衰占硕果,六经明晦望萌芽。qún shì shèng shuāi zhàn shuò guǒ,liù jīng míng huì wàng méng yá。
汉儒止数扬雄氏,鲁使犹迷颜阖家。hàn rú zhǐ shù yáng xióng shì,lǔ shǐ yóu mí yán hé jiā。
未必蒲轮徵晚至,即今名已动京华。wèi bì pú lún zhēng wǎn zhì,jí jīn míng yǐ dòng jīng huá。

寄和刘海峰三丈游伊阙之作

姚鼐

闻去梁园超广武,西登阙塞眺黄河。wén qù liáng yuán chāo guǎng wǔ,xī dēng quē sāi tiào huáng hé。
伊阳风雨从中出,洛下山川向北多。yī yáng fēng yǔ cóng zhōng chū,luò xià shān chuān xiàng běi duō。
白发上宾聊自许,青春归兴复如何。bái fā shàng bīn liáo zì xǔ,qīng chūn guī xīng fù rú hé。
且从浩荡诗怀剧,莫念沈沦壮岁过。qiě cóng hào dàng shī huái jù,mò niàn shěn lún zhuàng suì guò。

一青仲孚往金陵属访耕南三丈消息

姚鼐

域中前辈尽颓颜,混迹刘伶尚闭关。yù zhōng qián bèi jǐn tuí yán,hùn jì liú líng shàng bì guān。
孤艇著书江水上,百年阅世酒尊间。gū tǐng zhù shū jiāng shuǐ shàng,bǎi nián yuè shì jiǔ zūn jiān。
天边落木流杨子,秋尽寒云出蒋山。tiān biān luò mù liú yáng zi,qiū jǐn hán yún chū jiǎng shān。
若忆团亭旧渔钓,挂帆明月共君还。ruò yì tuán tíng jiù yú diào,guà fān míng yuè gòng jūn hái。

榆中

姚鼐

直北天低见碛山,黄河南下曲如环。zhí běi tiān dī jiàn qì shān,huáng hé nán xià qū rú huán。
白榆夜杂雕戈戍,青草春稀牧马还。bái yú yè zá diāo gē shù,qīng cǎo chūn xī mù mǎ hái。
寒吹满空云出塞,暮天无色日平关。hán chuī mǎn kōng yún chū sāi,mù tiān wú sè rì píng guān。
千秋犹对秦时月,多少功名大漠间。qiān qiū yóu duì qín shí yuè,duō shǎo gōng míng dà mò jiān。

登永济寺是中山旧园

姚鼐

中山王亦起临濠,万马中原返节旄。zhōng shān wáng yì qǐ lín háo,wàn mǎ zhōng yuán fǎn jié máo。
坊第大功酬上将,江天小阁坐人豪。fāng dì dà gōng chóu shàng jiāng,jiāng tiān xiǎo gé zuò rén háo。
绮罗昔有岩花见,钟磬今流石殿高。qǐ luó xī yǒu yán huā jiàn,zhōng qìng jīn liú shí diàn gāo。
凭槛碧云飞鸟外,夕阳天压广陵涛。píng kǎn bì yún fēi niǎo wài,xī yáng tiān yā guǎng líng tāo。

金陵晓发

姚鼐

湖海茫茫晓未分,风烟漠漠棹还闻。hú hǎi máng máng xiǎo wèi fēn,fēng yān mò mò zhào hái wén。
连宵雪压横江水,半壁山腾建业云。lián xiāo xuě yā héng jiāng shuǐ,bàn bì shān téng jiàn yè yún。
春气卧龙将跋浪,寒天断雁不成群。chūn qì wò lóng jiāng bá làng,hán tiān duàn yàn bù chéng qún。
乘潮鼓楫离淮口,击剑悲歌下海濆。chéng cháo gǔ jí lí huái kǒu,jī jiàn bēi gē xià hǎi fén。

邳州

姚鼐

辽阔山川纵远游,又欹风帽过邳州。liáo kuò shān chuān zòng yuǎn yóu,yòu yī fēng mào guò pī zhōu。
千秋遗迹寻黄石,一片寒阳下白楼。qiān qiū yí jì xún huáng shí,yī piàn hán yáng xià bái lóu。
难得真龙逢汉帝,易将穷虎缚温侯。nán dé zhēn lóng féng hàn dì,yì jiāng qióng hǔ fù wēn hóu。
英雄潦倒寻常事,惜与曹瞒作画筹。yīng xióng lǎo dào xún cháng shì,xī yǔ cáo mán zuò huà chóu。

过汶上吊王彦章

姚鼐

杨刘兵度大梁危,饮泣犹当奋一麾。yáng liú bīng dù dà liáng wēi,yǐn qì yóu dāng fèn yī huī。
乱世鸟飞难择木,男儿豹死自留皮。luàn shì niǎo fēi nán zé mù,nán ér bào sǐ zì liú pí。
天连白草横残垒,日落阴风拥大旗。tiān lián bái cǎo héng cán lěi,rì luò yīn fēng yōng dà qí。
莫问夹河争战地,浑流徙去黍离离。mò wèn jiā hé zhēng zhàn dì,hún liú xǐ qù shǔ lí lí。

夜起岳阳楼见月

姚鼐

高楼深夜静秋空,荡荡江湖积气通。gāo lóu shēn yè jìng qiū kōng,dàng dàng jiāng hú jī qì tōng。
万顷波平天四面,九霄风定月当中。wàn qǐng bō píng tiān sì miàn,jiǔ xiāo fēng dìng yuè dāng zhōng。
云间朱鸟峰何处,水上苍龙瑟未终。yún jiān zhū niǎo fēng hé chù,shuǐ shàng cāng lóng sè wèi zhōng。
便欲拂衣琼岛外,止留清啸落湘东。biàn yù fú yī qióng dǎo wài,zhǐ liú qīng xiào luò xiāng dōng。

荡阴有怀嵇侍中

姚鼐

晋朝城垒结愁云,播荡金舆此战氛。jìn cháo chéng lěi jié chóu yún,bō dàng jīn yú cǐ zhàn fēn。
事去苌弘犹有血,时危繻葛不能军。shì qù cháng hóng yóu yǒu xuè,shí wēi xū gé bù néng jūn。
冥鸿物外谁当篡,野鹤鸡中故不群。míng hóng wù wài shuí dāng cuàn,yě hè jī zhōng gù bù qún。
西望山阳林竹尽,寒声萧瑟讵堪闻。xī wàng shān yáng lín zhú jǐn,hán shēng xiāo sè jù kān wén。

最高峰登眺

姚鼐

已上嶕峣又佛台,正逢秋霁夕阳开。yǐ shàng jiāo yáo yòu fú tái,zhèng féng qiū jì xī yáng kāi。
地穷江海与天际,山自岷嶓夹水来。dì qióng jiāng hǎi yǔ tiān jì,shān zì mín bō jiā shuǐ lái。
南国中原同下頫,华林衰草几千回。nán guó zhōng yuán tóng xià fǔ,huá lín shuāi cǎo jǐ qiān huí。
何当住此云霄上,长与星房日驭陪。hé dāng zhù cǐ yún xiāo shàng,zhǎng yǔ xīng fáng rì yù péi。

寒食雨

姚鼐

细雨泠风日夜催,阴沈庭户长莓苔。xì yǔ líng fēng rì yè cuī,yīn shěn tíng hù zhǎng méi tái。
山城树底花频坠,关路淮南客未来。shān chéng shù dǐ huā pín zhuì,guān lù huái nán kè wèi lái。
三月晚春悲老物,百年后死待奇才。sān yuè wǎn chūn bēi lǎo wù,bǎi nián hòu sǐ dài qí cái。
坐看暝色阶前合,北响寒空数雁哀。zuò kàn míng sè jiē qián hé,běi xiǎng hán kōng shù yàn āi。

翠微亭

姚鼐

兰若门中山径清,攀跻几折与云平。lán ruò mén zhōng shān jìng qīng,pān jī jǐ zhé yǔ yún píng。
排空叠嶂穿城入,铺地横江隔树明。pái kōng dié zhàng chuān chéng rù,pù dì héng jiāng gé shù míng。
天运九秋如有怨,人思万古到无生。tiān yùn jiǔ qiū rú yǒu yuàn,rén sī wàn gǔ dào wú shēng。
奇文腐草要同尽,何用登高作赋名。qí wén fǔ cǎo yào tóng jǐn,hé yòng dēng gāo zuò fù míng。
481234