古诗词

禅陵行

黄定文

浊漉城头北风起,夜闻山阳泣山鬼。zhuó lù chéng tóu běi fēng qǐ,yè wén shān yáng qì shān guǐ。
曹家寒食汉家坟,翁仲无情堕铅水。cáo jiā hán shí hàn jiā fén,wēng zhòng wú qíng duò qiān shuǐ。
当时神州悲陆沈,两京陵墓成荒岑。dāng shí shén zhōu bēi lù shěn,liǎng jīng líng mù chéng huāng cén。
祠官旧事空投玉,校尉新衔有摸金。cí guān jiù shì kōng tóu yù,xiào wèi xīn xián yǒu mō jīn。
征西将军老不死,墓上曹侯竟谁是。zhēng xī jiāng jūn lǎo bù sǐ,mù shàng cáo hóu jìng shuí shì。
虎皮羊质五官郎,抱颈轻狂作天子。hǔ pí yáng zhì wǔ guān láng,bào jǐng qīng kuáng zuò tiān zi。
岂知刚卯摧金刀,转眼又失当涂高。qǐ zhī gāng mǎo cuī jīn dāo,zhuǎn yǎn yòu shī dāng tú gāo。
赤符未绝中兴汉,白石先闻大讨曹。chì fú wèi jué zhōng xīng hàn,bái shí xiān wén dà tǎo cáo。
至今日暮行山路,回首铜台复何处。zhì jīn rì mù xíng shān lù,huí shǒu tóng tái fù hé chù。
春雨曾传卖履愁,秋声谁觅西陵树。chūn yǔ céng chuán mài lǚ chóu,qiū shēng shuí mì xī líng shù。
君不见长安石马嘶昭陵,会稽社宇啼冬青。jūn bù jiàn zhǎng ān shí mǎ sī zhāo líng,huì jī shè yǔ tí dōng qīng。
抔土山阳还好在,人间玉碗几飘零。póu tǔ shān yáng hái hǎo zài,rén jiān yù wǎn jǐ piāo líng。

黄定文

黄定文,字仲友,号东井,鄞县人。乾隆丁酉举人,历官扬州同知。有《东井诗钞》。 黄定文的作品>>

猜您喜欢

龙门

黄定文

石楼伊水曲,秋浦散斜晖。shí lóu yī shuǐ qū,qiū pǔ sàn xié huī。
匹马乱流去,冲人双鸟飞。pǐ mǎ luàn liú qù,chōng rén shuāng niǎo fēi。
云归樵担重,苔护佛容肥。yún guī qiáo dān zhòng,tái hù fú róng féi。
几日风尘里,山林得暂依。jǐ rì fēng chén lǐ,shān lín dé zàn yī。

陈后山祠

黄定文

诗到穷愁合闭门,茅庐何处吊幽魂。shī dào qióng chóu hé bì mén,máo lú hé chù diào yōu hún。
瓣香未肯输坡老,举俗安知爱许浑。bàn xiāng wèi kěn shū pō lǎo,jǔ sú ān zhī ài xǔ hún。
秋入候虫吟独苦,春归脱木晚初温。qiū rù hòu chóng yín dú kǔ,chūn guī tuō mù wǎn chū wēn。
西江宗派当时体,尊酒何人与细论。xī jiāng zōng pài dāng shí tǐ,zūn jiǔ hé rén yǔ xì lùn。

春日张古余太守招同苏常二郡守登平山堂

黄定文

平山燕集追前辈,胜日登临五马齐。píng shān yàn jí zhuī qián bèi,shèng rì dēng lín wǔ mǎ qí。
鸟破夕阳天远近,水分青草路东西。niǎo pò xī yáng tiān yuǎn jìn,shuǐ fēn qīng cǎo lù dōng xī。
欲残楼阁犹金碧,过雨花枝半笑啼。yù cán lóu gé yóu jīn bì,guò yǔ huā zhī bàn xiào tí。
问道婪春红芍药,几围金带出招提。wèn dào lán chūn hóng sháo yào,jǐ wéi jīn dài chū zhāo tí。

秋燕

黄定文

萧萧秋影断桥东,斜掠平芜逐转蓬。xiāo xiāo qiū yǐng duàn qiáo dōng,xié lüè píng wú zhú zhuǎn péng。
争似画梁春梦醒,秋千红索海棠风。zhēng shì huà liáng chūn mèng xǐng,qiū qiān hóng suǒ hǎi táng fēng。

秋燕

黄定文

几番风雨换年华,旧梦还寻王谢家。jǐ fān fēng yǔ huàn nián huá,jiù mèng hái xún wáng xiè jiā。
归去海东双睡稳,绝胜孤雁啄芦花。guī qù hǎi dōng shuāng shuì wěn,jué shèng gū yàn zhuó lú huā。

晋松和樗庵先生韵

黄定文

阿育王山古灵窟,奇气独辟天南垂。ā yù wáng shān gǔ líng kū,qí qì dú pì tiān nán chuí。
千年灵秀蕴不发,乃与佛氏留军持。qiān nián líng xiù yùn bù fā,nǎi yǔ fú shì liú jūn chí。
支离老树独高踞,佛塔偶寄冰霜姿。zhī lí lǎo shù dú gāo jù,fú tǎ ǒu jì bīng shuāng zī。
辟如陶令入莲社,一笑不见我与而。pì rú táo lìng rù lián shè,yī xiào bù jiàn wǒ yǔ ér。
横空偃蹇掉头去,臭味安肯联庄施。héng kōng yǎn jiǎn diào tóu qù,chòu wèi ān kěn lián zhuāng shī。
显神藏用葆灵质,岂若樗散传卮词。xiǎn shén cáng yòng bǎo líng zhì,qǐ ruò chū sàn chuán zhī cí。
樗庵先生古模楷,杖策独与山林期。chū ān xiān shēng gǔ mó kǎi,zhàng cè dú yǔ shān lín qī。
入山寻松若寻友,苍髯捧手相提携。rù shān xún sōng ruò xún yǒu,cāng rán pěng shǒu xiāng tí xié。
从游更得未曾有,如读异书神为移。cóng yóu gèng dé wèi céng yǒu,rú dú yì shū shén wèi yí。
昔从图经见之久,目所未到心先追。xī cóng tú jīng jiàn zhī jiǔ,mù suǒ wèi dào xīn xiān zhuī。
谁知闻见总不逮,咫尺不到山灵嗤。shuí zhī wén jiàn zǒng bù dǎi,zhǐ chǐ bù dào shān líng chī。
坐久凉月出东岭,山风不动龙吟迟。zuò jiǔ liáng yuè chū dōng lǐng,shān fēng bù dòng lóng yín chí。
石坛冷落坐未得,寒光自老千年枝。shí tán lěng luò zuò wèi dé,hán guāng zì lǎo qiān nián zhī。
千年游屐几万辈,诗仙诗鬼来无时。qiān nián yóu jī jǐ wàn bèi,shī xiān shī guǐ lái wú shí。
都将险语供写照,千颂万偈谁留遗。dōu jiāng xiǎn yǔ gōng xiě zhào,qiān sòng wàn jì shuí liú yí。
先生一笑拈霜髭,姓名落落长松知。xiān shēng yī xiào niān shuāng zī,xìng míng luò luò zhǎng sōng zhī。
羊公自与岘山古,俪以湛等宁非痴。yáng gōng zì yǔ xiàn shān gǔ,lì yǐ zhàn děng níng fēi chī。
圣镫佛火置勿问,岁寒之友斯取斯。shèng dèng fú huǒ zhì wù wèn,suì hán zhī yǒu sī qǔ sī。