古诗词

钓台

戴敦元

扪萝凌绝径,台石本天成。mén luó líng jué jìng,tái shí běn tiān chéng。
到此一回首,悠然心迹清。dào cǐ yī huí shǒu,yōu rán xīn jì qīng。
千重青嶂合,一片碧流平。qiān zhòng qīng zhàng hé,yī piàn bì liú píng。
归路茫茫远,仙风送我行。guī lù máng máng yuǎn,xiān fēng sòng wǒ xíng。
戴敦元

戴敦元

清浙江开化人,字金溪。幼时阅书过目不忘,有神童之称。乾隆五十八年进士,由刑部主事累迁刑部尚书。官刑部十年,专治刑狱,于律例罅漏之处,数奏请更定。卒谥简恪。 戴敦元的作品>>

猜您喜欢

钓台

戴敦元

统易绍先帝,交难留故人。tǒng yì shào xiān dì,jiāo nán liú gù rén。
名州亦多事,垂钓竟终身。míng zhōu yì duō shì,chuí diào jìng zhōng shēn。
天象许为客,云台无此臣。tiān xiàng xǔ wèi kè,yún tái wú cǐ chén。
逸民存旧传,东汉俗还淳。yì mín cún jiù chuán,dōng hàn sú hái chún。

江行望会稽诸山

戴敦元

孤帆晴破白云围,遥指南江澹翠微。gū fān qíng pò bái yún wéi,yáo zhǐ nán jiāng dàn cuì wēi。
吴越春秋饶霸迹,会稽山水有清晖。wú yuè chūn qiū ráo bà jì,huì jī shān shuǐ yǒu qīng huī。
卧薪乌喙旋成业,浮海鸱夷竟不归。wò xīn wū huì xuán chéng yè,fú hǎi chī yí jìng bù guī。
文采风流至今在,柯亭兰渚辨依稀。wén cǎi fēng liú zhì jīn zài,kē tíng lán zhǔ biàn yī xī。

长路

戴敦元

天光尽处是平原,目断寒榛望欲昏。tiān guāng jǐn chù shì píng yuán,mù duàn hán zhēn wàng yù hūn。
人语夕阳闻远渡,马鸣春草识遥村。rén yǔ xī yáng wén yuǎn dù,mǎ míng chūn cǎo shí yáo cūn。
白麟奇木终童对,鵩鸟湘江贾傅魂。bái lín qí mù zhōng tóng duì,fú niǎo xiāng jiāng jiǎ fù hún。
长路关心自消遣,独怜幽意向谁论。zhǎng lù guān xīn zì xiāo qiǎn,dú lián yōu yì xiàng shuí lùn。

扁舟

戴敦元

扁舟千里病中行,沤影尘光幻结成。biǎn zhōu qiān lǐ bìng zhōng xíng,ōu yǐng chén guāng huàn jié chéng。
脉望窥星真异事,即且甘带亦多情。mài wàng kuī xīng zhēn yì shì,jí qiě gān dài yì duō qíng。
眼前梦任他年醒,身后名从此日争。yǎn qián mèng rèn tā nián xǐng,shēn hòu míng cóng cǐ rì zhēng。
且索詅痴符一卷,不教人笑橐装轻。qiě suǒ líng chī fú yī juǎn,bù jiào rén xiào tuó zhuāng qīng。

分水庙

戴敦元

云散星驰不尽流,殢人江海思悠悠。yún sàn xīng chí bù jǐn liú,tì rén jiāng hǎi sī yōu yōu。
出山岂特分清浊,歧路无端感去留。chū shān qǐ tè fēn qīng zhuó,qí lù wú duān gǎn qù liú。
咫尺便成千里别,萦回难挽百年愁。zhǐ chǐ biàn chéng qiān lǐ bié,yíng huí nán wǎn bǎi nián chóu。
最怜萍叶随波去,夜夜寒情上客舟。zuì lián píng yè suí bō qù,yè yè hán qíng shàng kè zhōu。

感怀和云帆

戴敦元

尚嫌尸素腐儒餐,痛饮悲歌总鲜欢。shàng xián shī sù fǔ rú cān,tòng yǐn bēi gē zǒng xiān huān。
懒拙岂便从后进,疏狂终碍作高官。lǎn zhuō qǐ biàn cóng hòu jìn,shū kuáng zhōng ài zuò gāo guān。
抗心竹帛招沈魄,放眼烟霄送逸翰。kàng xīn zhú bó zhāo shěn pò,fàng yǎn yān xiāo sòng yì hàn。
各有千秋须努力,莫将驹隙等闲看。gè yǒu qiān qiū xū nǔ lì,mò jiāng jū xì děng xián kàn。

拟古

戴敦元

少小慕远游,偶与神仙遇。shǎo xiǎo mù yuǎn yóu,ǒu yǔ shén xiān yù。
蓬莱水清浅,无梁径飞渡。péng lái shuǐ qīng qiǎn,wú liáng jìng fēi dù。
暧暧云际居,楼阁森无数。ài ài yún jì jū,lóu gé sēn wú shù。
双成吹瑶笙,餐我五色露。shuāng chéng chuī yáo shēng,cān wǒ wǔ sè lù。
导我谒群真,玉京容小住。dǎo wǒ yè qún zhēn,yù jīng róng xiǎo zhù。
上拍洪厓肩,下蹑王乔屦。shàng pāi hóng yá jiān,xià niè wáng qiáo jù。
顾盼意自豪,鍊景期久驻。gù pàn yì zì háo,liàn jǐng qī jiǔ zhù。
慧业岂后人,仙骨惜未具。huì yè qǐ hòu rén,xiān gǔ xī wèi jù。
海风浮空来,三山忽迷误。hǎi fēng fú kōng lái,sān shān hū mí wù。
一落万丈强,咫尺尘沙路。yī luò wàn zhàng qiáng,zhǐ chǐ chén shā lù。
天上与人间,宿梦蘧然寤。tiān shàng yǔ rén jiān,sù mèng qú rán wù。
灵药终何存,忽忽岁云暮。líng yào zhōng hé cún,hū hū suì yún mù。
独坐有所思,抑郁将谁诉。dú zuò yǒu suǒ sī,yì yù jiāng shuí sù。
回头谢世人,那得知其故。huí tóu xiè shì rén,nà dé zhī qí gù。

太白楼

戴敦元

贾生夭折平子愁,云龙上下安可求。jiǎ shēng yāo zhé píng zi chóu,yún lóng shàng xià ān kě qiú。
《离骚》一卷付流水,眼底突兀维高楼。lí sāo yī juǎn fù liú shuǐ,yǎn dǐ tū wù wéi gāo lóu。
楼头黄鹤飞不去,云是太白曾游处。lóu tóu huáng hè fēi bù qù,yún shì tài bái céng yóu chù。
万岁千秋身后名,朱甍碧瓦城边路。wàn suì qiān qiū shēn hòu míng,zhū méng bì wǎ chéng biān lù。
玉京群帝朝玄都,呼吸沆瀣餐醍醐。yù jīng qún dì cháo xuán dōu,hū xī hàng xiè cān tí hú。
鸾皇不屑受控驭,一笑撒手浮江湖。luán huáng bù xiè shòu kòng yù,yī xiào sā shǒu fú jiāng hú。
开宝中年富文藻,奇才肯放东山老。kāi bǎo zhōng nián fù wén zǎo,qí cái kěn fàng dōng shān lǎo。
凌云一赋沉香亭,太息知卿恨不早。líng yún yī fù chén xiāng tíng,tài xī zhī qīng hèn bù zǎo。
长安市上无地眠,华阴道中催吟鞭。zhǎng ān shì shàng wú dì mián,huá yīn dào zhōng cuī yín biān。
快携谢眺惊人句,茫茫四顾投云天。kuài xié xiè tiào jīng rén jù,máng máng sì gù tóu yún tiān。
九关虎豹耽耽视,不见灵妃启玉齿。jiǔ guān hǔ bào dān dān shì,bù jiàn líng fēi qǐ yù chǐ。
常教纪瘦怨黄泉,无复汪伦照潭水。cháng jiào jì shòu yuàn huáng quán,wú fù wāng lún zhào tán shuǐ。
解衣归卧徂徕阴,竹溪日暮寒烟沈。jiě yī guī wò cú lái yīn,zhú xī rì mù hán yān shěn。
掉头有约迟巢父,拘膝无聊弄伯禽。diào tóu yǒu yuē chí cháo fù,jū xī wú liáo nòng bó qín。
贺监平生最萧瑟,白首金闺情乍昵。hè jiān píng shēng zuì xiāo sè,bái shǒu jīn guī qíng zhà nì。
鉴湖一曲沙棠舟,越女三年留不得。jiàn hú yī qū shā táng zhōu,yuè nǚ sān nián liú bù dé。
风尘满目忽相逢,别有伤心感慨同。fēng chén mǎn mù hū xiāng féng,bié yǒu shāng xīn gǎn kǎi tóng。
十千沽取兰陵酒,黄垆小饮愁匆匆。shí qiān gū qǔ lán líng jiǔ,huáng lú xiǎo yǐn chóu cōng cōng。
兴酣拔剑忘今古,沧洲五岳低樽俎。xīng hān bá jiàn wàng jīn gǔ,cāng zhōu wǔ yuè dī zūn zǔ。
粟飞鬼哭啼夜乌,石破天惊散秋雨。sù fēi guǐ kū tí yè wū,shí pò tiān jīng sàn qiū yǔ。
浮云苍狗叹纷更,河北无端鼓角鸣。fú yún cāng gǒu tàn fēn gèng,hé běi wú duān gǔ jiǎo míng。
蜀道古曾哀望帝,夜郎天遣戍长庚。shǔ dào gǔ céng āi wàng dì,yè láng tiān qiǎn shù zhǎng gēng。
文章浩气西风劲,壮士悲歌掩明镜。wén zhāng hào qì xī fēng jìn,zhuàng shì bēi gē yǎn míng jìng。
知己何似汾阳王,故人赖有当涂令。zhī jǐ hé shì fén yáng wáng,gù rén lài yǒu dāng tú lìng。
落尽杨花放白鹇,扁舟姑孰又生还。luò jǐn yáng huā fàng bái xián,biǎn zhōu gū shú yòu shēng hái。
青山枯骨犹余恋,金粟前身若等闲。qīng shān kū gǔ yóu yú liàn,jīn sù qián shēn ruò děng xián。
蓬莱三度成清浅,法轮留待莲花转。péng lái sān dù chéng qīng qiǎn,fǎ lún liú dài lián huā zhuǎn。
此楼不共劫灰寒,一任云烟自舒卷。cǐ lóu bù gòng jié huī hán,yī rèn yún yān zì shū juǎn。
当时谁识谪仙人,遗迹空扬陌上尘。dāng shí shuí shí zhé xiān rén,yí jì kōng yáng mò shàng chén。
间杀看花憔悴客,十年人海尚迷津。jiān shā kàn huā qiáo cuì kè,shí nián rén hǎi shàng mí jīn。