古诗词

读洪昉思稗畦行卷感赠兼寄赵秋谷宫赞

曹寅

惆怅江关白发生,断云零雁各凄清。chóu chàng jiāng guān bái fā shēng,duàn yún líng yàn gè qī qīng。
称心岁月荒唐过,垂老文章恐惧成。chēng xīn suì yuè huāng táng guò,chuí lǎo wén zhāng kǒng jù chéng。
礼法谁尝轻阮籍,穷愁天亦厚虞卿。lǐ fǎ shuí cháng qīng ruǎn jí,qióng chóu tiān yì hòu yú qīng。
纵横捭阖人间世,只此能消万古情。zòng héng bǎi hé rén jiān shì,zhǐ cǐ néng xiāo wàn gǔ qíng。
曹寅

曹寅

曹寅(1658 - 1712),康熙名臣、文学家、藏书家,字子清,号荔轩,又号楝亭,满洲正白旗内务府包衣,官至通政使司通政使、管理江宁织造、巡视两淮盐漕监察御史。善骑射,能诗及词曲。曹寅十六岁时入宫为康熙銮仪卫,康熙二十九年任苏州织造,三年后移任江宁织造,康熙四十二年起与李煦隔年轮管两淮盐务,凡四次。康熙后六次南巡,其中四次皆住曹寅家。曹寅病危时康熙特赐奎宁,并派人星夜兼程由北京送到南京,可惜药未到,曹寅已卒。 曹寅的作品>>

猜您喜欢

孟秋偕静夫子鱼尊五殷六过鸡鸣寺

曹寅

遂有寻诗侣,青林引兴前。suì yǒu xún shī lǚ,qīng lín yǐn xīng qián。
僧荒太平日,地创永康年。sēng huāng tài píng rì,dì chuàng yǒng kāng nián。
香际凭高鸟,湖风浴早莲。xiāng jì píng gāo niǎo,hú fēng yù zǎo lián。
悠然坐萧远,烟雨阅诸天。yōu rán zuò xiāo yuǎn,yān yǔ yuè zhū tiān。

孟秋偕静夫子鱼尊五殷六过鸡鸣寺

曹寅

飙轮飞十代,秋草属前朝。biāo lún fēi shí dài,qiū cǎo shǔ qián cháo。
圣蜕随迁化,凡情堕寂寥。shèng tuì suí qiān huà,fán qíng duò jì liáo。
颓城疑护埭,老树强题萧。tuí chéng yí hù dài,lǎo shù qiáng tí xiāo。
淘滤河沙在,能忘爪发销。táo lǜ hé shā zài,néng wàng zhǎo fā xiāo。

孟秋偕静夫子鱼尊五殷六过鸡鸣寺

曹寅

睡足平生事,山窗绝见闻。shuì zú píng shēng shì,shān chuāng jué jiàn wén。
孤筇临别路,万竹倚斜曛。gū qióng lín bié lù,wàn zhú yǐ xié xūn。
白业双林静,青溪一曲分。bái yè shuāng lín jìng,qīng xī yī qū fēn。
应披精进铠,长此却魔军。yīng pī jīng jìn kǎi,zhǎng cǐ què mó jūn。

雨霁过沧浪亭迟悔庵先生不至和壁间漫堂中丞韵

曹寅

领略南禅茗一杯,沧浪亭上步纡回。lǐng lüè nán chán míng yī bēi,cāng làng tíng shàng bù yū huí。
野云阁雨都乘趣,乱石分畸自起堆。yě yún gé yǔ dōu chéng qù,luàn shí fēn jī zì qǐ duī。
士女闲抛寒食过,郎官游及菜花开。shì nǚ xián pāo hán shí guò,láng guān yóu jí cài huā kāi。
赤栏晼晚添春涨,鼓角频疑小队来。chì lán wǎn wǎn tiān chūn zhǎng,gǔ jiǎo pín yí xiǎo duì lái。

署楼寓目

曹寅

顿丘柳色乱烟鬟,胥浦渔帆杳霭间。dùn qiū liǔ sè luàn yān huán,xū pǔ yú fān yǎo ǎi jiān。
残日一辉终恋水,奇云百变不成山。cán rì yī huī zhōng liàn shuǐ,qí yún bǎi biàn bù chéng shān。
群飞凫鸭迎潮去,结队蜻蜓送雨还。qún fēi fú yā yíng cháo qù,jié duì qīng tíng sòng yǔ hái。
好倩长风扫晴翠,缓扶明月下银湾。hǎo qiàn zhǎng fēng sǎo qíng cuì,huǎn fú míng yuè xià yín wān。

古北口中秋

曹寅

山苍水白卧牛城,三尺黄旗万马鸣。shān cāng shuǐ bái wò niú chéng,sān chǐ huáng qí wàn mǎ míng。
半夜澶州看秋月,河山表里更分明。bàn yè chán zhōu kàn qiū yuè,hé shān biǎo lǐ gèng fēn míng。

题画有感

曹寅

芦花枫叶谁能咏,落木飞鸿漫乞诗。lú huā fēng yè shuí néng yǒng,luò mù fēi hóng màn qǐ shī。
一段寒江鱼网水,空帘看到日斜时。yī duàn hán jiāng yú wǎng shuǐ,kōng lián kàn dào rì xié shí。

题画有感

曹寅

格是欲归归未得,还堪作想想难凭。gé shì yù guī guī wèi dé,hái kān zuò xiǎng xiǎng nán píng。
平生下笔持公论,千古风流张季鹰。píng shēng xià bǐ chí gōng lùn,qiān gǔ fēng liú zhāng jì yīng。

西轩纳凉口号效诚斋体

曹寅

渗绿镕金素壁开,长廊午后好徘徊。shèn lǜ róng jīn sù bì kāi,zhǎng láng wǔ hòu hǎo pái huái。
明知不藉西风力,横被高梧垄断来。míng zhī bù jí xī fēng lì,héng bèi gāo wú lǒng duàn lái。

晓游潭柘寺

曹寅

诸峰云未开,前途马已驾。zhū fēng yún wèi kāi,qián tú mǎ yǐ jià。
逡巡饭行人,纵览忘深夏。qūn xún fàn xíng rén,zòng lǎn wàng shēn xià。
幽光蒙青林,轻阴散丹榭。yōu guāng méng qīng lín,qīng yīn sàn dān xiè。
古迹不可追,依稀见残柘。gǔ jì bù kě zhuī,yī xī jiàn cán zhè。
坐闻流泉哀,百折空亭下。zuò wén liú quán āi,bǎi zhé kōng tíng xià。

坐宏济石壁下及暮而去

曹寅

我有千里游,爱此一片石。wǒ yǒu qiān lǐ yóu,ài cǐ yī piàn shí。
徘徊不能去,川原俄向夕。pái huái bù néng qù,chuān yuán é xiàng xī。
浮光自容与,天风鼓空碧。fú guāng zì róng yǔ,tiān fēng gǔ kōng bì。
露坐闻遥钟,冥心寄飞翮。lù zuò wén yáo zhōng,míng xīn jì fēi hé。

不寐

曹寅

月落林屋暗,寒镫耿幽光。yuè luò lín wū àn,hán dèng gěng yōu guāng。
邻鸡私咿喔,冰声裂方塘。lín jī sī yī ō,bīng shēng liè fāng táng。
既醉复思梦,神清愁亦忘。jì zuì fù sī mèng,shén qīng chóu yì wàng。
晓车如秋潮,雷鸣过空堂。xiǎo chē rú qiū cháo,léi míng guò kōng táng。
尘役苦无厌,俯躬自彷徨。chén yì kǔ wú yàn,fǔ gōng zì páng huáng。

菜花歌

曹寅

吴中菜花天下无,平畴照耀黄金铺。wú zhōng cài huā tiān xià wú,píng chóu zhào yào huáng jīn pù。
朝阳夕阳几百里,惟剩白水连青芜。cháo yáng xī yáng jǐ bǎi lǐ,wéi shèng bái shuǐ lián qīng wú。
四月吴中春始足,四郊花气穿城渎。sì yuè wú zhōng chūn shǐ zú,sì jiāo huā qì chuān chéng dú。
平分千巷画船间,农家儿女无拘束。píng fēn qiān xiàng huà chuán jiān,nóng jiā ér nǚ wú jū shù。
农家儿女饭出游,踏歌不出畦两头。nóng jiā ér nǚ fàn chū yóu,tà gē bù chū qí liǎng tóu。
头蚕缫丝二麦穗,油菜结子柔桑抽。tóu cán sāo sī èr mài suì,yóu cài jié zi róu sāng chōu。
劝农使者停征税,厅前画诺花前醉。quàn nóng shǐ zhě tíng zhēng shuì,tīng qián huà nuò huā qián zuì。
水曹散吏旧期门,也骑细马傍山村。shuǐ cáo sàn lì jiù qī mén,yě qí xì mǎ bàng shān cūn。
君不见他乡井径无寻处,春风远拓黄花戍。jūn bù jiàn tā xiāng jǐng jìng wú xún chù,chūn fēng yuǎn tuò huáng huā shù。
含哺鼓腹只吴侬,菜花中朝菜花暮。hán bǔ gǔ fù zhǐ wú nóng,cài huā zhōng cháo cài huā mù。

惠山纳凉

曹寅

柳上一蝉鸣不已,柳下回风激流水。liǔ shàng yī chán míng bù yǐ,liǔ xià huí fēng jī liú shuǐ。
老僧扫石待清眠,劝客睡心先睡耳。lǎo sēng sǎo shí dài qīng mián,quàn kè shuì xīn xiān shuì ěr。
我耳初离市朝语,喜听清商变繁徵。wǒ ěr chū lí shì cháo yǔ,xǐ tīng qīng shāng biàn fán zhēng。
九龙会意散烟鬟,传翠扬颦三十里。jiǔ lóng huì yì sàn yān huán,chuán cuì yáng pín sān shí lǐ。
讵识尘埃褦襶子,机砧炙热争余滓。jù shí chén āi nài dài zi,jī zhēn zhì rè zhēng yú zǐ。
面具衣装弄假人,号是裸民应未耻。miàn jù yī zhuāng nòng jiǎ rén,hào shì luǒ mín yīng wèi chǐ。
张腋无汗颡无泚,前山落日波纯紫。zhāng yè wú hàn sǎng wú cǐ,qián shān luò rì bō chún zǐ。
临风叩齿漱寒泉,今夜移船太湖尾。lín fēng kòu chǐ shù hán quán,jīn yè yí chuán tài hú wěi。

题启南先生莫斫铜雀砚图

曹寅

未央宫中一尺瓦,不知遗恨漳河下。wèi yāng gōng zhōng yī chǐ wǎ,bù zhī yí hèn zhāng hé xià。
锡花雷布谁作模,鸳央离合无真假。xī huā léi bù shuí zuò mó,yuān yāng lí hé wú zhēn jiǎ。
阿瞒心雄天厌足,平生只欠西陵哭。ā mán xīn xióng tiān yàn zú,píng shēng zhǐ qiàn xī líng kū。
飞来铜雀亦辜恩,可怜难覆如花肉。fēi lái tóng què yì gū ēn,kě lián nán fù rú huā ròu。
与奸作瓦罪莫辞,与人作砚遭磷淄。yǔ jiān zuò wǎ zuì mò cí,yǔ rén zuò yàn zāo lín zī。
粉身何惜鹿卢碎,渴笔恐辱屠沽儿。fěn shēn hé xī lù lú suì,kě bǐ kǒng rǔ tú gū ér。
隐君正史先救砚,《麟经》独炳丹青传。yǐn jūn zhèng shǐ xiān jiù yàn,lín jīng dú bǐng dān qīng chuán。
君不见琼林宝藏无不收,王莽之头斩蛇剑。jūn bù jiàn qióng lín bǎo cáng wú bù shōu,wáng mǎng zhī tóu zhǎn shé jiàn。
1612