古诗词

红窗睡春日过叶叔达碧螺盦

梁鼎芬

亭子帘垂花暗落。tíng zi lián chuí huā àn luò。
愁未醒、把好春迟阁。chóu wèi xǐng bǎ hǎo chūn chí gé。
红脂新洗痕犹薄。hóng zhī xīn xǐ hén yóu báo。
被雏鬟惊谑。bèi chú huán jīng xuè。
酒病频烦怜汝弱。jiǔ bìng pín fán lián rǔ ruò。
悄无语、闲时学字,倦时行药。qiāo wú yǔ xián shí xué zì,juàn shí xíng yào。
此间流转,到喧时寂寞。cǐ jiān liú zhuǎn,dào xuān shí jì mò。

梁鼎芬

清广东番禺人,字星海。光绪六年进士,授编修。为张之洞倚重,聘主广雅书院、钟山书院讲席。之洞推行新政,言学事惟鼎芬是任。累官署布政使。以劾袁世凯去官。卒后,清室谥文忠。 梁鼎芬的作品>>

猜您喜欢

一片子同芙漪仿春

梁鼎芬

系马樱桃下,攀来紫白花。xì mǎ yīng táo xià,pān lái zǐ bái huā。
径将春信报,笑隔一层纱。jìng jiāng chūn xìn bào,xiào gé yī céng shā。

金莲绕凤楼·人日海王村作

梁鼎芬

人影围花花围马。rén yǐng wéi huā huā wéi mǎ。
渲染彀、春街浓冶。xuàn rǎn gòu chūn jiē nóng yě。
东风都说缃桃嫁。dōng fēng dōu shuō xiāng táo jià。
笑谁痴、可曾休也。xiào shuí chī kě céng xiū yě。
张郎自然韵雅。zhāng láng zì rán yùn yǎ。
比翠柳、纤纤一把。bǐ cuì liǔ xiān xiān yī bǎ。
浮生日日同嗟咤。fú shēng rì rì tóng jiē zhà。
蓦惊心、夕阳初下。mò jīng xīn xī yáng chū xià。

临江仙·槐市斜街买花

梁鼎芬

帽影鞭丝人比玉,踏春同到郊园。mào yǐng biān sī rén bǐ yù,tà chūn tóng dào jiāo yuán。
与花相对试温存。yǔ huā xiāng duì shì wēn cún。
不知何事,尽日两无言。bù zhī hé shì,jǐn rì liǎng wú yán。
犹忆去年轻拗折,翠瓶轻供黄昏。yóu yì qù nián qīng ǎo zhé,cuì píng qīng gōng huáng hūn。
素琴弹罢不开门。sù qín dàn bà bù kāi mén。
那堪重省,一处一销魂。nà kān zhòng shěng,yī chù yī xiāo hún。

月上海棠·游极乐寺看海棠花开且落矣为赋此解

梁鼎芬

人间解道春花好,但纷纷、开落成朝暮。rén jiān jiě dào chūn huā hǎo,dàn fēn fēn kāi luò chéng cháo mù。
受尽东风,赢得词人题句。shòu jǐn dōng fēng,yíng dé cí rén tí jù。
君休问、马上车前无数。jūn xiū wèn mǎ shàng chē qián wú shù。
明年知又春如故。míng nián zhī yòu chūn rú gù。
独伤心、今日更何处。dú shāng xīn jīn rì gèng hé chù。
素韵红情,最难忘、几回相遇。sù yùn hóng qíng,zuì nán wàng jǐ huí xiāng yù。
谁曾共、日斜重觅归路。shuí céng gòng rì xié zhòng mì guī lù。

卜算子

梁鼎芬

万叶与千枝,红照花如海。wàn yè yǔ qiān zhī,hóng zhào huā rú hǎi。
可惜车尘日日来,顷刻容颜改。kě xī chē chén rì rì lái,qǐng kè róng yán gǎi。
想像好芳时,寂寞闲庭外。xiǎng xiàng hǎo fāng shí,jì mò xián tíng wài。
只好明年再踏春,携酒同君待。zhǐ hǎo míng nián zài tà chūn,xié jiǔ tóng jūn dài。

青门引·碧香图题词为叶仲鸾赋即用元韵

梁鼎芬

霞脸红微,春衫白浅,相逢正是,浴兰天气。xiá liǎn hóng wēi,chūn shān bái qiǎn,xiāng féng zhèng shì,yù lán tiān qì。
碧玉年芳,香囊情好,漂泊天涯有几。bì yù nián fāng,xiāng náng qíng hǎo,piāo pō tiān yá yǒu jǐ。
且尽清尊宴,断肠词、知君能记。qiě jǐn qīng zūn yàn,duàn cháng cí zhī jūn néng jì。
素绫装卷,紫璚削管,明珠穿字。sù líng zhuāng juǎn,zǐ qióng xuē guǎn,míng zhū chuān zì。
直是金荃才子。zhí shì jīn quán cái zi。
柰剪叶嵌花,输他风致。nài jiǎn yè qiàn huā,shū tā fēng zhì。
名士秋心,佳人春影,乍可描摹三四。míng shì qiū xīn,jiā rén chūn yǐng,zhà kě miáo mó sān sì。
感怅银镫下,算浮生、一般无谓。gǎn chàng yín dèng xià,suàn fú shēng yī bān wú wèi。
待侬狂啸,芝焚蕙叹,由来如此。dài nóng kuáng xiào,zhī fén huì tàn,yóu lái rú cǐ。

百字令同叶叔达饮碧螺盦

梁鼎芬

无聊有恨,正荷花时候、春愁都热。wú liáo yǒu hèn,zhèng hé huā shí hòu chūn chóu dōu rè。
约个酒人添个影,卷起缃帘望月。yuē gè jiǔ rén tiān gè yǐng,juǎn qǐ xiāng lián wàng yuè。
雪藕丝长,剥莲心苦,此意吾能说。xuě ǒu sī zhǎng,bō lián xīn kǔ,cǐ yì wú néng shuō。
隔窗鹦鹉,为谁也自饶舌。gé chuāng yīng wǔ,wèi shuí yě zì ráo shé。
又到酒倦灯阑,绿茶初酽,越色瓷杯洁。yòu dào jiǔ juàn dēng lán,lǜ chá chū yàn,yuè sè cí bēi jié。
细数年华惊一昨,各有情怀悽绝。xì shù nián huá jīng yī zuó,gè yǒu qíng huái qī jué。
春草秋花,神仙儿女,甚事无完缺。chūn cǎo qiū huā,shén xiān ér nǚ,shén shì wú wán quē。
凭他铁笛,一声吹上云裂。píng tā tiě dí,yī shēng chuī shàng yún liè。

浣溪沙·己庚之间叶伯蘧仲鸾叔达昆季时有文宴余爱斯调得数十首离合断续不知为何题也今记忆三首重录于此以作春梦

梁鼎芬

并载金台二月天。bìng zài jīn tái èr yuè tiān。
海棠巢下杏花前。hǎi táng cháo xià xìng huā qián。
试将明镜照华年。shì jiāng míng jìng zhào huá nián。
一晌绿窗才记梦,几回锦瑟未张弦。yī shǎng lǜ chuāng cái jì mèng,jǐ huí jǐn sè wèi zhāng xián。
伤春无处不堪怜。shāng chūn wú chù bù kān lián。

浣溪沙·己庚之间叶伯蘧仲鸾叔达昆季时有文宴余爱斯调得数十首离合断续不知为何题也今记忆三首重录于此以作春梦

梁鼎芬

欲问花前第几春。yù wèn huā qián dì jǐ chūn。
却看桃片委苔尘。què kàn táo piàn wěi tái chén。
赋情谁及杜司勋。fù qíng shuí jí dù sī xūn。
菱髻初装珠络小,芹泥浅傅玉膏匀。líng jì chū zhuāng zhū luò xiǎo,qín ní qiǎn fù yù gāo yún。
轻衫细马那时人。qīng shān xì mǎ nà shí rén。

浣溪沙·己庚之间叶伯蘧仲鸾叔达昆季时有文宴余爱斯调得数十首离合断续不知为何题也今记忆三首重录于此以作春梦

梁鼎芬

摊破红笺篆碧螺。tān pò hóng jiān zhuàn bì luó。
酒醒腕弱墨慵磨。jiǔ xǐng wàn ruò mò yōng mó。
暗吹兰气载香多。àn chuī lán qì zài xiāng duō。
倚玉笑餐云子饭,抛珠真胜雪儿歌。yǐ yù xiào cān yún zi fàn,pāo zhū zhēn shèng xuě ér gē。
吾生休自说蹉跎。wú shēng xiū zì shuō cuō tuó。

红娘子

梁鼎芬

三四春红片。sān sì chūn hóng piàn。
怊怅闲庭院。chāo chàng xián tíng yuàn。
紫玉霏香,碧璚砌艳,九霞仙眷。zǐ yù fēi xiāng,bì qióng qì yàn,jiǔ xiá xiān juàn。
叹新来酒醒、却添酲,把芳韶看贱。tàn xīn lái jiǔ xǐng què tiān chéng,bǎ fāng sháo kàn jiàn。
梦比天涯远。mèng bǐ tiān yá yuǎn。
愁剪波心乱。chóu jiǎn bō xīn luàn。
帘底相思,更谁同谱,桃花歌扇。lián dǐ xiāng sī,gèng shuí tóng pǔ,táo huā gē shàn。
笑人间崔护、枉游寻,也经时避面。xiào rén jiān cuī hù wǎng yóu xún,yě jīng shí bì miàn。

绮罗香·春日往南城买花归过海王村得瓷杯二细花蹙浪知是雅裁与淑华汲新水煎茶试之漫赋一词

梁鼎芬

锦段明装,银瓷邢色,绿篆花纹微露。jǐn duàn míng zhuāng,yín cí xíng sè,lǜ zhuàn huā wén wēi lù。
黯淡风尘,那知画工心苦。àn dàn fēng chén,nà zhī huà gōng xīn kǔ。
琢红玉、坡老低吟,乞白碗,杜陵佳句。zuó hóng yù pō lǎo dī yín,qǐ bái wǎn,dù líng jiā jù。
笑今番、一晌欢逢,绣囊无用稳相护。xiào jīn fān yī shǎng huān féng,xiù náng wú yòng wěn xiāng hù。
琴床人正按谱。qín chuáng rén zhèng àn pǔ。
检得霏桃千瓣,商量茶具。jiǎn dé fēi táo qiān bàn,shāng liàng chá jù。
绝好缥青,费了酒钱几许。jué hǎo piāo qīng,fèi le jiǔ qián jǐ xǔ。
闲心事,崔托先成,旧款识、哥窑谁署。xián xīn shì,cuī tuō xiān chéng,jiù kuǎn shí gē yáo shuí shǔ。
浑无赖、懒过春阴,隔帘吹梦雨。hún wú lài lǎn guò chūn yīn,gé lián chuī mèng yǔ。

蝶恋花·同云阁至上海送寤舅北行云阁归江西余亦南下作此为别

梁鼎芬

酽淡春晴初酒里。yàn dàn chūn qíng chū jiǔ lǐ。
不是无憀,那有埋忧地。bù shì wú liáo,nà yǒu mái yōu dì。
无数笛声天外起。wú shù dí shēng tiān wài qǐ。
夕阳浅水成苍翠。xī yáng qiǎn shuǐ chéng cāng cuì。
西北浮云终有意。xī běi fú yún zhōng yǒu yì。
似絮飞花,底甚干卿事。shì xù fēi huā,dǐ shén gàn qīng shì。
独倚阑干书卐字。dú yǐ lán gàn shū wàn zì。
庾郎漫赋枯桐死。yǔ láng màn fù kū tóng sǐ。

蝶恋花·云阁别一年无信息因为忆昔词三首以寄相思仍用前韵

梁鼎芬

忆昔年时人海里。yì xī nián shí rén hǎi lǐ。
十丈游尘,别有清凉地。shí zhàng yóu chén,bié yǒu qīng liáng dì。
尔汝相呼同卧起。ěr rǔ xiāng hū tóng wò qǐ。
选花移竹分红翠。xuǎn huā yí zhú fēn hóng cuì。
谁解于今离别意。shuí jiě yú jīn lí bié yì。
袖手关河,太息无穷事。xiù shǒu guān hé,tài xī wú qióng shì。
但恨人生休识字。dàn hèn rén shēng xiū shí zì。
吾侪只合沟渠死。wú chái zhǐ hé gōu qú sǐ。

蝶恋花·乙酉荷花生日余奉严谴越三日柽甫约云阁与余往南河泡赏荷云阁得词一首近属季度补画题诗于上以志旧游

梁鼎芬

忆昔荷香香雾里。yì xī hé xiāng xiāng wù lǐ。
绝好花时,已是伤秋地。jué hǎo huā shí,yǐ shì shāng qiū dì。
泼水野凫随棹起。pō shuǐ yě fú suí zhào qǐ。
满衣湿气沾凉脆。mǎn yī shī qì zhān liáng cuì。
独写新词君有意。dú xiě xīn cí jūn yǒu yì。
补画题诗,重省当时事。bǔ huà tí shī,zhòng shěng dāng shí shì。
欲说情怀无一字。yù shuō qíng huái wú yī zì。
鼓琴莫待钟期死。gǔ qín mò dài zhōng qī sǐ。
541234