古诗词

浪淘沙·送春

殷秉玑

帘外绿阴浓。lián wài lǜ yīn nóng。
帘里春慵。lián lǐ chūn yōng。
风风雨雨梦魂中。fēng fēng yǔ yǔ mèng hún zhōng。
睡起不知春已去,一晌惺忪。shuì qǐ bù zhī chūn yǐ qù,yī shǎng xīng sōng。
去也怎匆匆。qù yě zěn cōng cōng。
何处重逢。hé chù zhòng féng。
落花飞絮各西东。luò huā fēi xù gè xī dōng。
荡漾春愁收不得,付与东风。dàng yàng chūn chóu shōu bù dé,fù yǔ dōng fēng。

殷秉玑

殷秉玑,字茎仙,常熟人。陈锡祺室。著有《隐梅庐遗诗》。 殷秉玑的作品>>

猜您喜欢

南浦·春水,用玉田韵

殷秉玑

十里暖云烘,趁晴烟,放鸭人来侵晓。shí lǐ nuǎn yún hōng,chèn qíng yān,fàng yā rén lái qīn xiǎo。
一碧净无尘,东风软,已遣游丝先扫。yī bì jìng wú chén,dōng fēng ruǎn,yǐ qiǎn yóu sī xiān sǎo。
垂杨影里,钓钩挂出筠竿小。chuí yáng yǐng lǐ,diào gōu guà chū yún gān xiǎo。
有女浣纱偏耐坐,茵衬渔矶芳草。yǒu nǚ huàn shā piān nài zuò,yīn chèn yú jī fāng cǎo。
几篙新涨粼粼,指红桥雁齿,前痕没了。jǐ gāo xīn zhǎng lín lín,zhǐ hóng qiáo yàn chǐ,qián hén méi le。
正喜报方生,双双鲤、知有天涯书到。zhèng xǐ bào fāng shēng,shuāng shuāng lǐ zhī yǒu tiān yá shū dào。
绿波渺渺。lǜ bō miǎo miǎo。
渔郎去后桃源悄。yú láng qù hòu táo yuán qiāo。
遮莫重来寻旧路,流尽落花多少。zhē mò zhòng lái xún jiù lù,liú jǐn luò huā duō shǎo。

南浦·秋水用前韵

殷秉玑

一色远连天,影澄清,有梦闲鸥先晓。yī sè yuǎn lián tiān,yǐng chéng qīng,yǒu mèng xián ōu xiān xiǎo。
极浦易凄迷,菱花瘦,镜里眉波难扫。jí pǔ yì qī mí,líng huā shòu,jìng lǐ méi bō nán sǎo。
相逢何处,前生曾记圆萍小。xiāng féng hé chù,qián shēng céng jì yuán píng xiǎo。
冷落楚江魂不定,怨煞美人芳草。lěng luò chǔ jiāng hún bù dìng,yuàn shā měi rén fāng cǎo。
是谁点出清矑,看澄澄涵碧,银奁开了。shì shuí diǎn chū qīng lú,kàn chéng chéng hán bì,yín lián kāi le。
凉露湿芙蓉,西风起、犹有采莲船到。liáng lù shī fú róng,xī fēng qǐ yóu yǒu cǎi lián chuán dào。
伊人渺渺。yī rén miǎo miǎo。
棹歌歇后池塘悄。zhào gē xiē hòu chí táng qiāo。
一半年华流欲尽,红叶相思多少。yī bàn nián huá liú yù jǐn,hóng yè xiāng sī duō shǎo。

高阳台·藤花书巢送春

殷秉玑

颦柳含烟,病花泣雨,离筵端整长亭。pín liǔ hán yān,bìng huā qì yǔ,lí yán duān zhěng zhǎng tíng。
谁唱阳关,断肠怕听啼莺。shuí chàng yáng guān,duàn cháng pà tīng tí yīng。
游丝不系东风住,遍天涯、没处追寻。yóu sī bù xì dōng fēng zhù,biàn tiān yá méi chù zhuī xún。
指江浔。zhǐ jiāng xún。
潭水悠悠,不抵愁深。tán shuǐ yōu yōu,bù dǐ chóu shēn。
商量欲折杨枝赠,倩绿波流去,寄与柔情。shāng liàng yù zhé yáng zhī zèng,qiàn lǜ bō liú qù,jì yǔ róu qíng。
已别今番,相逢忍说它生。yǐ bié jīn fān,xiāng féng rěn shuō tā shēng。
斜阳挂出销魂影,便桃花树也飘零。xié yáng guà chū xiāo hún yǐng,biàn táo huā shù yě piāo líng。
燕何心。yàn hé xīn。
才送春归,已把秋迎。cái sòng chūn guī,yǐ bǎ qiū yíng。

琐窗寒·苔

殷秉玑

几度春来,连番雨过,旧时庭宇。jǐ dù chūn lái,lián fān yǔ guò,jiù shí tíng yǔ。
沿缘渐绿,也有东风吹汝。yán yuán jiàn lǜ,yě yǒu dōng fēng chuī rǔ。
傍墙阴、荒寒自怜,落花飞絮都无绪。bàng qiáng yīn huāng hán zì lián,luò huā fēi xù dōu wú xù。
任空阶长遍,钱钱难买,韶华常住。rèn kōng jiē zhǎng biàn,qián qián nán mǎi,sháo huá cháng zhù。
闲伫。xián zhù。
题诗处。tí shī chù。
认石上模糊,剥残如许。rèn shí shàng mó hú,bō cán rú xǔ。
土花谁扫,一片藓黏孤树。tǔ huā shuí sǎo,yī piàn xiǎn nián gū shù。
只残碑、凉露卧烟,碎纹刻净青未去。zhǐ cán bēi liáng lù wò yān,suì wén kè jìng qīng wèi qù。
看红桥、瘦柱波横,碧绣千年古。kàn hóng qiáo shòu zhù bō héng,bì xiù qiān nián gǔ。

湘江静萍

殷秉玑

飒飒西风秋欲去。sà sà xī fēng qiū yù qù。
悴零星、荡摇无主。cuì líng xīng dàng yáo wú zhǔ。
东皇别后,天涯踪迹,更相逢何处。dōng huáng bié hòu,tiān yá zōng jì,gèng xiāng féng hé chù。
倘果问前身,记春影、那时飞絮。tǎng guǒ wèn qián shēn,jì chūn yǐng nà shí fēi xù。
翠钿抛却,银奁自窥,还认是、旧时序。cuì diàn pāo què,yín lián zì kuī,hái rèn shì jiù shí xù。
水渐寒,天又雨。shuǐ jiàn hán,tiān yòu yǔ。
傍江乡、芙蓉相住。bàng jiāng xiāng fú róng xiāng zhù。
春光已老,秋光难买,任青钱无数。chūn guāng yǐ lǎo,qiū guāng nán mǎi,rèn qīng qián wú shù。
闲煞有谁看,纤纤影、自家怜取。xián shā yǒu shuí kàn,xiān xiān yǐng zì jiā lián qǔ。
它生未合,今生依旧,漂流不聚。tā shēng wèi hé,jīn shēng yī jiù,piāo liú bù jù。

忆秦娥·清旷阁赏寒月

殷秉玑

清辉寒。qīng huī hán。
夜深闲煞红阑干。yè shēn xián shā hóng lán gàn。
红阑干。hóng lán gàn。
似侬心事,宛转回环。shì nóng xīn shì,wǎn zhuǎn huí huán。
宵如烟。xiāo rú yān。
有人相守梅花边。yǒu rén xiāng shǒu méi huā biān。
梅花边。méi huā biān。
好将梅瓣,细数华年。hǎo jiāng méi bàn,xì shù huá nián。

东风第一枝·春晓荡舟三桥看柳色

殷秉玑

翠抹妆浓,清灯影瘦,好山迎我先笑。cuì mǒ zhuāng nóng,qīng dēng yǐng shòu,hǎo shān yíng wǒ xiān xiào。
一篙花外轻回,认得去年芳草。yī gāo huā wài qīng huí,rèn dé qù nián fāng cǎo。
东风破梦,强扶起、腰肢低袅。dōng fēng pò mèng,qiáng fú qǐ yāo zhī dī niǎo。
听杜鹃、频唤春归,不解春归犹早。tīng dù juān pín huàn chūn guī,bù jiě chūn guī yóu zǎo。
须自惜、瘦容婉妙。xū zì xī shòu róng wǎn miào。
还自把、黛眉暗扫。hái zì bǎ dài méi àn sǎo。
嫩阴压住杨花,瞒却燕莺分晓。nèn yīn yā zhù yáng huā,mán què yàn yīng fēn xiǎo。
漫天飞起,恐竟把、佳人催老。màn tiān fēi qǐ,kǒng jìng bǎ jiā rén cuī lǎo。
待春痕、它日飘零,只有乱萍知道。dài chūn hén tā rì piāo líng,zhǐ yǒu luàn píng zhī dào。

合欢带张丽华镜

殷秉玑

月明飞下瑶天。yuè míng fēi xià yáo tiān。
喜圆晕、尚依然。xǐ yuán yūn shàng yī rán。
金粉南朝消欲尽,剩菱花、还伴婵娟。jīn fěn nán cháo xiāo yù jǐn,shèng líng huā hái bàn chán juān。
春山索笑,秋波对语,心事先传。chūn shān suǒ xiào,qiū bō duì yǔ,xīn shì xiān chuán。
看君王、比肩双坐,桂宫人影如仙。kàn jūn wáng bǐ jiān shuāng zuò,guì gōng rén yǐng rú xiān。
画楼结绮靓妆妍。huà lóu jié qǐ jìng zhuāng yán。
是灯前。shì dēng qián。
是花前。shì huā qián。
一梦繁华酣未醒,早琼魂、化了飞烟。yī mèng fán huá hān wèi xǐng,zǎo qióng hún huà le fēi yān。
残脂艳井,清歌玉树,记否当年。cán zhī yàn jǐng,qīng gē yù shù,jì fǒu dāng nián。
照佳人、玉容香颈,可曾还照旧河山。zhào jiā rén yù róng xiāng jǐng,kě céng hái zhào jiù hé shān。

长亭怨慢柳如是小印

殷秉玑

怅人已玉楼仙去。chàng rén yǐ yù lóu xiān qù。
片石多情,人间留取。piàn shí duō qíng,rén jiān liú qǔ。
两字笤华,阿谁镌出篆文古。liǎng zì tiáo huá,ā shuí juān chū zhuàn wén gǔ。
绸缪花乳。chóu móu huā rǔ。
料印遍簪花谱。liào yìn biàn zān huā pǔ。
玉指记秋风,当红豆相思摩抚。yù zhǐ jì qiū fēng,dāng hóng dòu xiāng sī mó fǔ。
香墓。xiāng mù。
傍荒庄拂水,只剩蘼芜盈路。bàng huāng zhuāng fú shuǐ,zhǐ shèng mí wú yíng lù。
妆楼如故。zhuāng lóu rú gù。
问老去尚书在否。wèn lǎo qù shàng shū zài fǒu。
更欲问、芳姓谁传,借垂柳、春时飞絮。gèng yù wèn fāng xìng shuí chuán,jiè chuí liǔ chūn shí fēi xù。
甚私记双描,不似鸳鸯相聚。shén sī jì shuāng miáo,bù shì yuān yāng xiāng jù。

摸鱼子送秋

殷秉玑

看愁云、半天飞起,吹来离绪萦绕。kàn chóu yún bàn tiān fēi qǐ,chuī lái lí xù yíng rào。
楼头消瘦垂杨影,拖入夕阳低照。lóu tóu xiāo shòu chuí yáng yǐng,tuō rù xī yáng dī zhào。
残叶少。cán yè shǎo。
还怨煞、飘零都被西风扫。hái yuàn shā piāo líng dōu bèi xī fēng sǎo。
无端别了。wú duān bié le。
把蕉叶裁笺,芦枝作管,且写饯秋稿。bǎ jiāo yè cái jiān,lú zhī zuò guǎn,qiě xiě jiàn qiū gǎo。
江皋外,新雁曾经带到。jiāng gāo wài,xīn yàn céng jīng dài dào。
而今归也偏早。ér jīn guī yě piān zǎo。
长亭一路追寻去,剩有冷风衰草。zhǎng tíng yī lù zhuī xún qù,shèng yǒu lěng fēng shuāi cǎo。
秋易老。qiū yì lǎo。
最怕是、霜砧偏近寒闺捣。zuì pà shì shuāng zhēn piān jìn hán guī dǎo。
清樽已杳。qīng zūn yǐ yǎo。
只败箨催行,哀笳促别,料理放归棹。zhǐ bài tuò cuī xíng,āi jiā cù bié,liào lǐ fàng guī zhào。

忆旧游·维靡寺探梅,和瘦青师韵

殷秉玑

怪深山僻处,几树梅花,花发先春。guài shēn shān pì chù,jǐ shù méi huā,huā fā xiān chūn。
瞒却探花客,向上方翘首,一白疑云。mán què tàn huā kè,xiàng shàng fāng qiào shǒu,yī bái yí yún。
暗香透来林外,一缕曳松阴。àn xiāng tòu lái lín wài,yī lǚ yè sōng yīn。
恰沁入诗脾,狂歌水调,歌与花听。qià qìn rù shī pí,kuáng gē shuǐ diào,gē yǔ huā tīng。
吟声。yín shēng。
满山谷,早惊落梅花,朵朵沾襟。mǎn shān gǔ,zǎo jīng luò méi huā,duǒ duǒ zhān jīn。
清福曾修到,是前生错过,消受今生。qīng fú céng xiū dào,shì qián shēng cuò guò,xiāo shòu jīn shēng。
雪深自然眠冷,香梦几时醒。xuě shēn zì rán mián lěng,xiāng mèng jǐ shí xǐng。
恐梦入罗浮,它生有约何处寻。kǒng mèng rù luó fú,tā shēng yǒu yuē hé chù xún。

念奴娇·桃源涧观瀑

殷秉玑

朅来闲眺,恰天风御我,穿云而上。qiè lái xián tiào,qià tiān fēng yù wǒ,chuān yún ér shàng。
昨夜山中新雨过,万壑千岩奔放。zuó yè shān zhōng xīn yǔ guò,wàn hè qiān yán bēn fàng。
清不迷烟,白还若霰,一涧潺潺响。qīng bù mí yān,bái hái ruò xiàn,yī jiàn chán chán xiǎng。
衣襟沾湿,扑来诗思飞荡。yī jīn zhān shī,pū lái shī sī fēi dàng。
亭外鸟唤醍醐,堪同觞咏,好和归樵唱。tíng wài niǎo huàn tí hú,kān tóng shāng yǒng,hǎo hé guī qiáo chàng。
石壁为屏苔作席,更有松阴如帐。shí bì wèi píng tái zuò xí,gèng yǒu sōng yīn rú zhàng。
林果供肴,岩泉酿酒,也可充吟脏。lín guǒ gōng yáo,yán quán niàng jiǔ,yě kě chōng yín zàng。
山灵休笑,尘外谁是清旷。shān líng xiū xiào,chén wài shuí shì qīng kuàng。

霜叶飞

殷秉玑

几时不见。jǐ shí bù jiàn。
秋光面,红颜老已如许。qiū guāng miàn,hóng yán lǎo yǐ rú xǔ。
翠微高耸洞天低,此是寻秋处。cuì wēi gāo sǒng dòng tiān dī,cǐ shì xún qiū chù。
喜一径、幽无人遇。xǐ yī jìng yōu wú rén yù。
深林只有山魈语。shēn lín zhǐ yǒu shān xiāo yǔ。
滴古瀑层岩,石牖外、天光浸绿,似赏疏雨。dī gǔ pù céng yán,shí yǒu wài tiān guāng jìn lǜ,shì shǎng shū yǔ。
指顾断壁危崖,蓬莱直接,飘然我欲飞去。zhǐ gù duàn bì wēi yá,péng lái zhí jiē,piāo rán wǒ yù fēi qù。
修篁瘦影认依稀,尘虑而今悟。xiū huáng shòu yǐng rèn yī xī,chén lǜ ér jīn wù。
照一碧、玉潭秋聚。zhào yī bì yù tán qiū jù。
伶俜恍忆前身住。líng pīng huǎng yì qián shēn zhù。
半晌间、茫茫也。bàn shǎng jiān máng máng yě。
岭外疏钟,隔花风度。lǐng wài shū zhōng,gé huā fēng dù。

绮罗香·黄叶

殷秉玑

几处人家,数间僧寺,记得看花曾到。jǐ chù rén jiā,shù jiān sēng sì,jì dé kàn huā céng dào。
一棹江南,漂泊不如归好。yī zhào jiāng nán,piāo pō bù rú guī hǎo。
看疏林、挨过斜阳,偏搀和、天涯衰草。kàn shū lín āi guò xié yáng,piān chān hé tiān yá shuāi cǎo。
怎西风、帘卷佳人,病容消瘦比秋早。zěn xī fēng lián juǎn jiā rén,bìng róng xiāo shòu bǐ qiū zǎo。
阴阴梅子熟后,雨雨风风凄紧,春光催老。yīn yīn méi zi shú hòu,yǔ yǔ fēng fēng qī jǐn,chūn guāng cuī lǎo。
零落东篱,满地残英难扫。líng luò dōng lí,mǎn dì cán yīng nán sǎo。
最愁是、踏碎征尘,又还怕、冷枫相笑。zuì chóu shì tà suì zhēng chén,yòu hái pà lěng fēng xiāng xiào。
任题诗、不写相思,寸红流共杳。rèn tí shī bù xiě xiāng sī,cùn hóng liú gòng yǎo。

长亭怨慢夕阳

殷秉玑

看一角高楼红晕。kàn yī jiǎo gāo lóu hóng yūn。
望断遥天,画栏偷凭。wàng duàn yáo tiān,huà lán tōu píng。
柳外长虹,艳魂早已化秋冷。liǔ wài zhǎng hóng,yàn hún zǎo yǐ huà qiū lěng。
落花三径。luò huā sān jìng。
吹不去春风影。chuī bù qù chūn fēng yǐng。
万古此茫茫,算多少英华消尽。wàn gǔ cǐ máng máng,suàn duō shǎo yīng huá xiāo jǐn。
重认。zhòng rèn。
已孤村不见,只见远山明净。yǐ gū cūn bù jiàn,zhǐ jiàn yuǎn shān míng jìng。
几番雨过,又小小新蟾相映。jǐ fān yǔ guò,yòu xiǎo xiǎo xīn chán xiāng yìng。
最愁是、一纤匆匆,共荒渡、片帆刚趁。zuì chóu shì yī xiān cōng cōng,gòng huāng dù piàn fān gāng chèn。
正鸦背归来,馀恨人间犹剩。zhèng yā bèi guī lái,yú hèn rén jiān yóu shèng。
1912