古诗词

长相思·忆先大人

邓繁桢

恸难支。tòng nán zhī。
苦难支。kǔ nán zhī。
抱恨终天永日思。bào hèn zhōng tiān yǒng rì sī。
蓼莪废咏时。liǎo é fèi yǒng shí。
心如痴。xīn rú chī。
意如痴。yì rú chī。
伶仃馀息已如丝。líng dīng yú xī yǐ rú sī。
伤心只自知。shāng xīn zhǐ zì zhī。
猜您喜欢

鹧鸪天·春日偶成

邓繁桢

深院莺啼春昼悄。shēn yuàn yīng tí chūn zhòu qiāo。
半生心事伤怀抱。bàn shēng xīn shì shāng huái bào。
年年芳树又舒荣,何事韶华空自老。nián nián fāng shù yòu shū róng,hé shì sháo huá kōng zì lǎo。
重帘外,游蜂绕。zhòng lián wài,yóu fēng rào。
落花满地无人扫。luò huā mǎn dì wú rén sǎo。
残红片片逐东风,愁里哪知春色好。cán hóng piàn piàn zhú dōng fēng,chóu lǐ nǎ zhī chūn sè hǎo。

忆秦娥·秋夜

邓繁桢

秋宵永。qiū xiāo yǒng。
纱窗明月微留影。shā chuāng míng yuè wēi liú yǐng。
微留影。wēi liú yǐng。
倚栏独坐,夜深人静。yǐ lán dú zuò,yè shēn rén jìng。
阶前纬络声难听。jiē qián wěi luò shēng nán tīng。
海棠倚石梧风冷。hǎi táng yǐ shí wú fēng lěng。
梧风冷。wú fēng lěng。
几多秋色,凄凉幽景。jǐ duō qiū sè,qī liáng yōu jǐng。

惜分飞·秋日送谷贻二弟出游

邓繁桢

怅望秋云还似旧。chàng wàng qiū yún hái shì jiù。
黄菊依然清瘦。huáng jú yī rán qīng shòu。
闷折亭前柳。mèn zhé tíng qián liǔ。
伤心泪湿罗衫袖。shāng xīn lèi shī luó shān xiù。
记得高堂同载酒。jì dé gāo táng tóng zài jiǔ。
极目湖山明秀。jí mù hú shān míng xiù。
往事难回首。wǎng shì nán huí shǒu。
新愁旧恨空消瘦。xīn chóu jiù hèn kōng xiāo shòu。

浣溪沙·月夜闻笛

邓繁桢

残月斜穿槅子明。cán yuè xié chuān gé zi míng。
谁家乃作断肠声。shuí jiā nǎi zuò duàn cháng shēng。
无端心绪最关情。wú duān xīn xù zuì guān qíng。
风动罗帏惊好梦,披衣重起正三更。fēng dòng luó wéi jīng hǎo mèng,pī yī zhòng qǐ zhèng sān gèng。
蕙兰露湿暗香生。huì lán lù shī àn xiāng shēng。

如梦令·秋夜

邓繁桢

风动黄花影乱。fēng dòng huáng huā yǐng luàn。
月上纱窗一半。yuè shàng shā chuāng yī bàn。
夜坐觉寒生,烛尽香残梦断。yè zuò jué hán shēng,zhú jǐn xiāng cán mèng duàn。
人倦。rén juàn。
人倦。rén juàn。
怕听哀鸿啼怨。pà tīng āi hóng tí yuàn。

如梦令·初春

邓繁桢

陌上绿杨如旧。mò shàng lǜ yáng rú jiù。
人共梅花俱瘦。rén gòng méi huā jù shòu。
病起已无聊,又是困人时候。bìng qǐ yǐ wú liáo,yòu shì kùn rén shí hòu。
长昼。zhǎng zhòu。
长昼。zhǎng zhòu。
风送隔帘香透。fēng sòng gé lián xiāng tòu。