古诗词

新秋

贡桂生

小院深沈梦乍醒,俄经秋意一回经。xiǎo yuàn shēn shěn mèng zhà xǐng,é jīng qiū yì yī huí jīng。
漫谈花月催人老,鸿雁声声惯岁听。màn tán huā yuè cuī rén lǎo,hóng yàn shēng shēng guàn suì tīng。
猜您喜欢

六十示儿

贡桂生

电闪注光六十春,满腔心事对儿陈。diàn shǎn zhù guāng liù shí chūn,mǎn qiāng xīn shì duì ér chén。
毕生耕稼颇知味,十载诗书枉问津。bì shēng gēng jià pǒ zhī wèi,shí zài shī shū wǎng wèn jīn。
退一步行途总坦,作三冬计境常新。tuì yī bù xíng tú zǒng tǎn,zuò sān dōng jì jìng cháng xīn。
汝曹学艺须勤奋,磨厉甄陶肯让人。rǔ cáo xué yì xū qín fèn,mó lì zhēn táo kěn ràng rén。

古柏

贡桂生

劲枝挺秀隐山冈,阅历明清两代光。jìn zhī tǐng xiù yǐn shān gāng,yuè lì míng qīng liǎng dài guāng。
本是天生雕后质,愈经霜雪愈葱苍。běn shì tiān shēng diāo hòu zhì,yù jīng shuāng xuě yù cōng cāng。

哭嬗芳弟

贡桂生

十六年华了厥生,萤窗岑寂杳无声。shí liù nián huá le jué shēng,yíng chuāng cén jì yǎo wú shēng。
早知尔我遽成别,何必当初称弟兄。zǎo zhī ěr wǒ jù chéng bié,hé bì dāng chū chēng dì xiōng。

自叹

贡桂生

岁月蹉跎负此身,无多伤感向谁陈。suì yuè cuō tuó fù cǐ shēn,wú duō shāng gǎn xiàng shuí chén。
毕生精力抛何处,耕读相承一逸民。bì shēng jīng lì pāo hé chù,gēng dú xiāng chéng yī yì mín。

马路阁眺有感

贡桂生

人世繁华一梦梁,桑田沧海备经尝。rén shì fán huá yī mèng liáng,sāng tián cāng hǎi bèi jīng cháng。
古今变态知多少,只有青山不改常。gǔ jīn biàn tài zhī duō shǎo,zhǐ yǒu qīng shān bù gǎi cháng。

偶成

贡桂生

不谋衣食不求名,任我闲吟阅世情。bù móu yī shí bù qiú míng,rèn wǒ xián yín yuè shì qíng。
枯菀都听天所命,始知无事一身轻。kū wǎn dōu tīng tiān suǒ mìng,shǐ zhī wú shì yī shēn qīng。