古诗词

池上散步

清仁宗颙琰

清和初应候,百卉喜全开。qīng hé chū yīng hòu,bǎi huì xǐ quán kāi。
问竹沿篱角,听泉过涧隈。wèn zhú yán lí jiǎo,tīng quán guò jiàn wēi。
留春萦岸草,延润叠庭苔。liú chūn yíng àn cǎo,yán rùn dié tíng tái。
长养功方始,青阳厚泽培。zhǎng yǎng gōng fāng shǐ,qīng yáng hòu zé péi。

清仁宗颙琰

仁宗睿皇帝,高宗纯皇帝第十五子。在位二十五年,建元喜庆。葬昌陵。有《味余书室全集》、《御制诗》初集、二集、三集、《嗣统述圣诗》、《全史诗》。 清仁宗颙琰的作品>>

猜您喜欢

读通鉴纪事本末·建文逊国

清仁宗颙琰

燕藩兵祸因,太祖计谋误。yàn fān bīng huò yīn,tài zǔ jì móu wù。
既有英雄儿,弱孙岂可付。jì yǒu yīng xióng ér,ruò sūn qǐ kě fù。
北师抵南京,献门景隆附。běi shī dǐ nán jīng,xiàn mén jǐng lóng fù。
火起疑自焚,逊国实无据。huǒ qǐ yí zì fén,xùn guó shí wú jù。
为僧说荒唐,驻锡竟何处。wèi sēng shuō huāng táng,zhù xī jìng hé chù。
欲掩篡弑名,流言任传布。yù yǎn cuàn shì míng,liú yán rèn chuán bù。

含碧堂自警

清仁宗颙琰

众绿被陈根,含生遂长养。zhòng lǜ bèi chén gēn,hán shēng suì zhǎng yǎng。
孳蕃沐和甘,清幽辉万象。zī fān mù hé gān,qīng yōu huī wàn xiàng。
迟日照琐窗,融融喜明朗。chí rì zhào suǒ chuāng,róng róng xǐ míng lǎng。
暖气几席盈,阳和满方丈。nuǎn qì jǐ xí yíng,yáng hé mǎn fāng zhàng。
习静束身心,曷敢片时放。xí jìng shù shēn xīn,hé gǎn piàn shí fàng。
我镜烛虚灵,物烟任劳攘。wǒ jìng zhú xū líng,wù yān rèn láo rǎng。
九宇尽含宏,居高慎瞻仰。jiǔ yǔ jǐn hán hóng,jū gāo shèn zhān yǎng。

读史记三皇五帝本纪·帝舜有虞氏

清仁宗颙琰

惟圣能识圣,升闻畎亩通。wéi shèng néng shí shèng,shēng wén quǎn mǔ tōng。
重华协于帝,上日遂受终。zhòng huá xié yú dì,shàng rì suì shòu zhōng。
温恭益浚哲,明目兼达聪。wēn gōng yì jùn zhé,míng mù jiān dá cōng。
四罪天下服,敷言试以功。sì zuì tiān xià fú,fū yán shì yǐ gōng。
奋庸谐治理,亮采咨百工。fèn yōng xié zhì lǐ,liàng cǎi zī bǎi gōng。
精一括典要,执两而用中。jīng yī kuò diǎn yào,zhí liǎng ér yòng zhōng。
愧承大宝命,兢业凛渺躬。kuì chéng dà bǎo mìng,jīng yè lǐn miǎo gōng。
言述心敬慕,景仰五帝隆。yán shù xīn jìng mù,jǐng yǎng wǔ dì lóng。

读尚书·禹贡

清仁宗颙琰

唐虞圣治隆,有夏承神禹。táng yú shèng zhì lóng,yǒu xià chéng shén yǔ。
山川既攸分,则壤别九土。shān chuān jì yōu fēn,zé rǎng bié jiǔ tǔ。
成赋因地生,作贡非妄取。chéng fù yīn dì shēng,zuò gòng fēi wàng qǔ。
敬德先臣民,要荒声教普。jìng dé xiān chén mín,yào huāng shēng jiào pǔ。
大清中外同,幅员倍上古。dà qīng zhōng wài tóng,fú yuán bèi shàng gǔ。
君临实艰哉,殚思御寰宇。jūn lín shí jiān zāi,dān sī yù huán yǔ。

读尚书·说命上

清仁宗颙琰

思道每弗言,臣下艰禀令。sī dào měi fú yán,chén xià jiān bǐng lìng。
薄德恐负先,四方望表正。báo dé kǒng fù xiān,sì fāng wàng biǎo zhèng。
渊默寸心纯,宥密存恭敬。yuān mò cùn xīn chún,yòu mì cún gōng jìng。
梦帝赉大贤,旁求果见圣。mèng dì lài dà xián,páng qiú guǒ jiàn shèng。
朝夕纳嘉猷,启沃协理性。cháo xī nà jiā yóu,qǐ wò xié lǐ xìng。
匡辟康兆民,遐迩承休命。kuāng pì kāng zhào mín,xiá ěr chéng xiū mìng。

咏左传·臧僖伯谏观鱼

清仁宗颙琰

蒐狩诚大猷,农隙讲兵事。sōu shòu chéng dà yóu,nóng xì jiǎng bīng shì。
如棠陈鱼观,略地辞实伪。rú táng chén yú guān,lüè dì cí shí wěi。
僖伯进谠言,古制论精义。xī bó jìn dǎng yán,gǔ zhì lùn jīng yì。
巡行必以时,禽荒为政累。xún xíng bì yǐ shí,qín huāng wèi zhèng lèi。
本朝辟木兰,秋狝习武备。běn cháo pì mù lán,qiū xiǎn xí wǔ bèi。
经旬试三驱,境不碍种植。jīng xún shì sān qū,jìng bù ài zhǒng zhí。
家法永钦依,诘戎岂游戏。jiā fǎ yǒng qīn yī,jí róng qǐ yóu xì。
敬告我后人,慎勿惑浮议。jìng gào wǒ hòu rén,shèn wù huò fú yì。

咏左传·齐鲁长勺之战

清仁宗颙琰

齐鲁屡构兵,群黎嗟何罪。qí lǔ lǚ gòu bīng,qún lí jiē hé zuì。
乾时役初休,背盟寻吝悔。qián shí yì chū xiū,bèi méng xún lìn huǐ。
曹刿有深谋,临敌三鼓待。cáo guì yǒu shēn móu,lín dí sān gǔ dài。
用柔消彼刚,避锐击其怠。yòng róu xiāo bǐ gāng,bì ruì jī qí dài。
盈竭迭迁移,知止自不殆。yíng jié dié qiān yí,zhī zhǐ zì bù dài。
战胜斯一端,莅政至理在。zhàn shèng sī yī duān,lì zhèng zhì lǐ zài。

读通鉴纪事本末·高帝灭楚

清仁宗颙琰

失鹿嗟暴秦,争逐惟汉楚。shī lù jiē bào qín,zhēng zhú wéi hàn chǔ。
汉兴楚沦亡,要论无烦语。hàn xīng chǔ lún wáng,yào lùn wú fán yǔ。
知人不知人,刘项成败举。zhī rén bù zhī rén,liú xiàng chéng bài jǔ。
入关先得民,三杰寄心膂。rù guān xiān dé mín,sān jié jì xīn lǚ。
大度纳善言,劳心历险阻。dà dù nà shàn yán,láo xīn lì xiǎn zǔ。
项籍匹夫雄,搏战力能御,骄慢轻哲贤,一增时龃龉。xiàng jí pǐ fū xióng,bó zhàn lì néng yù,jiāo màn qīng zhé xián,yī zēng shí jǔ yǔ。
信谓妇人仁,了然若观炬。xìn wèi fù rén rén,le rán ruò guān jù。

读通鉴纪事本末·东京党锢

清仁宗颙琰

窦梁固宜诛,失与宦官议。dòu liáng gù yí zhū,shī yǔ huàn guān yì。
幸除外戚家,权归中常侍。xìng chú wài qī jiā,quán guī zhōng cháng shì。
封赏定策功,太阿嗟倾坠。fēng shǎng dìng cè gōng,tài ā jiē qīng zhuì。
清浊难合流,正邪不同类。qīng zhuó nán hé liú,zhèng xié bù tóng lèi。
三君俊顾厨,标榜受牵累。sān jūn jùn gù chú,biāo bǎng shòu qiān lèi。
钩党冤狱兴,残暴逞无忌。gōu dǎng yuān yù xīng,cán bào chěng wú jì。
善人尽沦亡,邦国必殄瘁,何进益平庸,无谋委利器。shàn rén jǐn lún wáng,bāng guó bì tiǎn cuì,hé jìn yì píng yōng,wú móu wěi lì qì。
诛恶勿迟疑,一吏可了事。zhū è wù chí yí,yī lì kě le shì。
奚用召外兵,大憝乘机至。xī yòng zhào wài bīng,dà duì chéng jī zhì。
阉人虽芟夷,汉祚随毁弃。yān rén suī shān yí,hàn zuò suí huǐ qì。
桓灵召祸端,昏愚陨厥位。huán líng zhào huò duān,hūn yú yǔn jué wèi。

读通鉴纪事本末·诸葛亮出师

清仁宗颙琰

征北先定南,志在灭曹氏。zhēng běi xiān dìng nán,zhì zài miè cáo shì。
缚渠七纵擒,耽延无是理。fù qú qī zòng qín,dān yán wú shì lǐ。
复汉竭忠贞,三顾重任委。fù hàn jié zhōng zhēn,sān gù zhòng rèn wěi。
诛谡军令申,引咎首责已。zhū sù jūn lìng shēn,yǐn jiù shǒu zé yǐ。
流马及木牛,制器济穷耳。liú mǎ jí mù niú,zhì qì jì qióng ěr。
尽力功难成,天绝炎刘纪。jǐn lì gōng nán chéng,tiān jué yán liú jì。
哀哉五丈原,时势皆极否。āi zāi wǔ zhàng yuán,shí shì jiē jí fǒu。
史论短智谋,见浅肆讥毁。shǐ lùn duǎn zhì móu,jiàn qiǎn sì jī huǐ。

读通鉴纪事本末·贞观君臣论治

清仁宗颙琰

正统屡更易,遭厄如沸汤。zhèng tǒng lǚ gèng yì,zāo è rú fèi tāng。
上天降英主,戡乱定四方。shàng tiān jiàng yīng zhǔ,kān luàn dìng sì fāng。
偃武修文德,纳谏大度彰。yǎn wǔ xiū wén dé,nà jiàn dà dù zhāng。
规模实宏远,治具咸毕张。guī mó shí hóng yuǎn,zhì jù xián bì zhāng。
不以诈谋用,浊流源岂长。bù yǐ zhà móu yòng,zhuó liú yuán qǐ zhǎng。
洵为得政要,君作臣之纲。xún wèi dé zhèng yào,jūn zuò chén zhī gāng。
赐绢保勋旧,豁达胜汉皇。cì juàn bǎo xūn jiù,huō dá shèng hàn huáng。
因弓悟治理,情变难尽详。yīn gōng wù zhì lǐ,qíng biàn nán jǐn xiáng。
偏信受欺蔽,兼听日炽昌。piān xìn shòu qī bì,jiān tīng rì chì chāng。
封建非善政,百药言实臧。fēng jiàn fēi shàn zhèng,bǎi yào yán shí zāng。
狱讼关民命,稍忽罹咎殃。yù sòng guān mín mìng,shāo hū lí jiù yāng。
集思庶广益,虚公辨奸良。jí sī shù guǎng yì,xū gōng biàn jiān liáng。
卓识止封禅,戒盈刻不遑。zhuó shí zhǐ fēng chán,jiè yíng kè bù huáng。
贞观诚令辟,后嗣嗟内荒。zhēn guān chéng lìng pì,hòu sì jiē nèi huāng。

读通鉴纪事本末·宋孝宗之立

清仁宗颙琰

绍兴坠大纲,无嗣昭天理。shào xīng zhuì dà gāng,wú sì zhāo tiān lǐ。
封瑗慰众情,奖誉太溢美。fēng yuàn wèi zhòng qíng,jiǎng yù tài yì měi。
承欢德寿宫,尊养极隆轨。chéng huān dé shòu gōng,zūn yǎng jí lóng guǐ。
定省虽弗违,侍亲小节耳。dìng shěng suī fú wéi,shì qīn xiǎo jié ěr。
既承社稷艰,当思振国纪。jì chéng shè jì jiān,dāng sī zhèn guó jì。
仍怀偏安图,蒙业益委靡。réng huái piān ān tú,méng yè yì wěi mí。
河北久陆沈,未能尺寸徙。hé běi jiǔ lù shěn,wèi néng chǐ cùn xǐ。
继统固本根,达孝原在此。jì tǒng gù běn gēn,dá xiào yuán zài cǐ。

读通鉴纪事本末·明太祖平定东南

清仁宗颙琰

膺图抚寰区,心与凡侪异。yīng tú fǔ huán qū,xīn yǔ fán chái yì。
命将定东南,先戎毋纵恣。mìng jiāng dìng dōng nán,xiān róng wú zòng zì。
劫掠盗贼为,救拯开创事。jié lüè dào zéi wèi,jiù zhěng kāi chuàng shì。
传檄得江淮,劝农修水利。chuán xí dé jiāng huái,quàn nóng xiū shuǐ lì。
克敌维武功,安民用仁义。kè dí wéi wǔ gōng,ān mín yòng rén yì。
二语诚要言,理足辞简易。èr yǔ chéng yào yán,lǐ zú cí jiǎn yì。
招贤首刘基,论道孚素志。zhāo xián shǒu liú jī,lùn dào fú sù zhì。
规模已敷宣,张陈实闰位。guī mó yǐ fū xuān,zhāng chén shí rùn wèi。

读通鉴纪事本末·甲申鼎革

清仁宗颙琰

明亡由内竖,酷信难变更。míng wáng yóu nèi shù,kù xìn nán biàn gèng。
甲申春三月,流贼围北京。jiǎ shēn chūn sān yuè,liú zéi wéi běi jīng。
我辈富贵在,开门纳自成。wǒ bèi fù guì zài,kāi mén nà zì chéng。
庄烈殉社稷,国亡名不倾。zhuāng liè xùn shè jì,guó wáng míng bù qīng。
狐兔据宫阙,三桂请义兵。hú tù jù gōng quē,sān guì qǐng yì bīng。
一鼓灭群贼,定鼎拯苍生。yī gǔ miè qún zéi,dìng dǐng zhěng cāng shēng。
得天下最正,孰能同大清。dé tiān xià zuì zhèng,shú néng tóng dà qīng。
凛承百王后,读史思持盈,古事寸心鉴,取法择善行。lǐn chéng bǎi wáng hòu,dú shǐ sī chí yíng,gǔ shì cùn xīn jiàn,qǔ fǎ zé shàn xíng。
百篇咏几暇,自警非自鸣。bǎi piān yǒng jǐ xiá,zì jǐng fēi zì míng。
继统仔肩重,宵旰亹敬诚。jì tǒng zǎi jiān zhòng,xiāo gàn wěi jìng chéng。
日强勉不息,惕若望治平。rì qiáng miǎn bù xī,tì ruò wàng zhì píng。