古诗词

得邵甘来中州信感赋

蒋廷锡

昔年郊野逐行旌,马上风烟今古情。xī nián jiāo yě zhú xíng jīng,mǎ shàng fēng yān jīn gǔ qíng。
枯木远当人面立,白云低向屋头生。kū mù yuǎn dāng rén miàn lì,bái yún dī xiàng wū tóu shēng。
召陵地僻初无县,博浪沙横旧有城。zhào líng dì pì chū wú xiàn,bó làng shā héng jiù yǒu chéng。
零落雄图同怅望,驿亭为我觅题名。líng luò xióng tú tóng chàng wàng,yì tíng wèi wǒ mì tí míng。

蒋廷锡

清江苏常熟人,字扬孙,号酉君,又号南沙。蒋陈锡弟。康熙四十二年成进士。初由举人供奉内廷,雍正间累迁礼部侍郎,充《圣祖实录》总裁。官至文华殿大学士。工诗,宋荦列为江左十五子之一。兼以画名。卒谥文肃。有《青桐阁集》等。 蒋廷锡的作品>>

猜您喜欢

送陶子师任昌化

蒋廷锡

厓州图画便凄然,况复穷荒在日边。yá zhōu tú huà biàn qī rán,kuàng fù qióng huāng zài rì biān。
道险不知山水趣,法宽犹用宋元钱。dào xiǎn bù zhī shān shuǐ qù,fǎ kuān yóu yòng sòng yuán qián。
月明黄木湾头驿,人语红蕉花畔船。yuè míng huáng mù wān tóu yì,rén yǔ hóng jiāo huā pàn chuán。
只有一端廉吏计,木棉花发省装绵。zhǐ yǒu yī duān lián lì jì,mù mián huā fā shěng zhuāng mián。

甲戌除夕

蒋廷锡

间过流光实可怜,半生狼藉旧山川。jiān guò liú guāng shí kě lián,bàn shēng láng jí jiù shān chuān。
灞桥风雨留残迹,瓜步云烟忆渡船。bà qiáo fēng yǔ liú cán jì,guā bù yún yān yì dù chuán。
庾信声名《枯树赋》,贾生经济《治安篇》。yǔ xìn shēng míng kū shù fù,jiǎ shēng jīng jì zhì ān piān。
此情已作今宵梦,细数更筹待隔年。cǐ qíng yǐ zuò jīn xiāo mèng,xì shù gèng chóu dài gé nián。

和子逸夜坐韵

蒋廷锡

蘋末风生白葛轻,小庭景物又秋声。píng mò fēng shēng bái gé qīng,xiǎo tíng jǐng wù yòu qiū shēng。
相看酒户随年减,剩有诗怀入夜清。xiāng kàn jiǔ hù suí nián jiǎn,shèng yǒu shī huái rù yè qīng。
荷叶翻时珠露泻,豆花香处乱蛩鸣。hé yè fān shí zhū lù xiè,dòu huā xiāng chù luàn qióng míng。
桐轩莫谓无多地,一片宽间江海情。tóng xuān mò wèi wú duō dì,yī piàn kuān jiān jiāng hǎi qíng。

城西秋望

蒋廷锡

井梧庭竹已秋风,唯有登临兴未穷。jǐng wú tíng zhú yǐ qiū fēng,wéi yǒu dēng lín xīng wèi qióng。
高阁三层烟树里,青山半角夕阳中。gāo gé sān céng yān shù lǐ,qīng shān bàn jiǎo xī yáng zhōng。
一行雁齿斜城界,万井鱼鳞碧瓦丛。yī xíng yàn chǐ xié chéng jiè,wàn jǐng yú lín bì wǎ cóng。
眼力微茫天地阔,两湖如镜漾晴空。yǎn lì wēi máng tiān dì kuò,liǎng hú rú jìng yàng qíng kōng。

涿州

蒋廷锡

远树微茫缀碧空,范阳驿畔塔铃风。yuǎn shù wēi máng zhuì bì kōng,fàn yáng yì pàn tǎ líng fēng。
惊回驴背江南梦,恍似金山落照中。jīng huí lǘ bèi jiāng nán mèng,huǎng shì jīn shān luò zhào zhōng。

题小颠墨竹

蒋廷锡

画竹不如真竹真,枝叶易似难得神。huà zhú bù rú zhēn zhú zhēn,zhī yè yì shì nán dé shén。
风晴雨露皆有意,子瞻与可无其人。fēng qíng yǔ lù jiē yǒu yì,zi zhān yǔ kě wú qí rén。
去岁辟地栽新竹,枝叶离披覆茅屋。qù suì pì dì zāi xīn zhú,zhī yè lí pī fù máo wū。
竹梢枯劲竿清瘦,久久可以医吾俗。zhú shāo kū jìn gān qīng shòu,jiǔ jiǔ kě yǐ yī wú sú。
昨夜雨过月上时,壁上掩映青青枝。zuó yè yǔ guò yuè shàng shí,bì shàng yǎn yìng qīng qīng zhī。
张子对之无一语,淋漓泼墨发异思。zhāng zi duì zhī wú yī yǔ,lín lí pō mò fā yì sī。
淡烟轻雾笔底生,枝枝尽带风雨声。dàn yān qīng wù bǐ dǐ shēng,zhī zhī jǐn dài fēng yǔ shēng。
移向乾明寺中挂,壁石好撰张颠名。yí xiàng qián míng sì zhōng guà,bì shí hǎo zhuàn zhāng diān míng。

家园消夏

蒋廷锡

荒畦种蚕豆,小圃栽萝蒿。huāng qí zhǒng cán dòu,xiǎo pǔ zāi luó hāo。
蒿长豆荚大,摘采宁辞劳。hāo zhǎng dòu jiá dà,zhāi cǎi níng cí láo。
驱愁似避疟,寻乐如追逃。qū chóu shì bì nüè,xún lè rú zhuī táo。
缅怀一亩宫,犹是先人膏。miǎn huái yī mǔ gōng,yóu shì xiān rén gāo。
一时功名意,于我吹鸿毛。yī shí gōng míng yì,yú wǒ chuī hóng máo。
清晨石上立,爽气西山高。qīng chén shí shàng lì,shuǎng qì xī shān gāo。

家园消夏

蒋廷锡

会意不在远,偶吟兴自适。huì yì bù zài yuǎn,ǒu yín xīng zì shì。
松花缀黄玉,香气发蒸栗。sōng huā zhuì huáng yù,xiāng qì fā zhēng lì。
落粉如饭煮,不向道人乞。luò fěn rú fàn zhǔ,bù xiàng dào rén qǐ。
静观草木趣,闲得鱼鸟逸。jìng guān cǎo mù qù,xián dé yú niǎo yì。
看月有隙地,弹琴有壤室。kàn yuè yǒu xì dì,dàn qín yǒu rǎng shì。
世事比狮子,解弄得六出。shì shì bǐ shī zi,jiě nòng dé liù chū。
来日苦尚多,得失那可必。lái rì kǔ shàng duō,dé shī nà kě bì。

家园消夏

蒋廷锡

草长塞三径,芟拔为锄荒。cǎo zhǎng sāi sān jìng,shān bá wèi chú huāng。
独留蜀葵花,红白遥相望。dú liú shǔ kuí huā,hóng bái yáo xiāng wàng。
绿萝深窈窕,高松倚青苍。lǜ luó shēn yǎo tiǎo,gāo sōng yǐ qīng cāng。
虽无向日心,而得枝叶昌。suī wú xiàng rì xīn,ér dé zhī yè chāng。
庭前堆乱石,横卧如群羊。tíng qián duī luàn shí,héng wò rú qún yáng。
还疑身入群,对石两相忘。hái yí shēn rù qún,duì shí liǎng xiāng wàng。