古诗词

泛海

钱琦

娲皇断鳌足,元气泄混茫。wā huáng duàn áo zú,yuán qì xiè hùn máng。
散作长波涾?杳,不知其几千万里,荡摇大地天为盲。sàn zuò zhǎng bō tà duò yǎo,bù zhī qí jǐ qiān wàn lǐ,dàng yáo dà dì tiān wèi máng。
有时飓母胎长长鲸怒,星眸电齿云车雷鼓风轮森开张。yǒu shí jù mǔ tāi zhǎng zhǎng jīng nù,xīng móu diàn chǐ yún chē léi gǔ fēng lún sēn kāi zhāng。
尘沙飞扬人鬼哭,往往白昼惨冽如幽荒。chén shā fēi yáng rén guǐ kū,wǎng wǎng bái zhòu cǎn liè rú yōu huāng。
往时读海赋,犹疑近荒唐。wǎng shí dú hǎi fù,yóu yí jìn huāng táng。
朅来鹭门一怅望,大叫绝奇狂夫狂。qiè lái lù mén yī chàng wàng,dà jiào jué qí kuáng fū kuáng。
柁楼打鼓长鱼立,船头挂席西风凉。duò lóu dǎ gǔ zhǎng yú lì,chuán tóu guà xí xī fēng liáng。
是时郁仪忽走匿,但见天光水色一气摩硠硠。shì shí yù yí hū zǒu nì,dàn jiàn tiān guāng shuǐ sè yī qì mó láng láng。
大嶝路最近,小憩古禅房。dà dèng lù zuì jìn,xiǎo qì gǔ chán fáng。
彼岸倏不见,一叶随波扬。bǐ àn shū bù jiàn,yī yè suí bō yáng。
南人自夸乘船惯,不比坐马颠踣难收缰。nán rén zì kuā chéng chuán guàn,bù bǐ zuò mǎ diān bó nán shōu jiāng。
岂知波恬风静浪息时,起势一落犹有千丈强。qǐ zhī bō tián fēng jìng làng xī shí,qǐ shì yī luò yóu yǒu qiān zhàng qiáng。
长吉心肝尽呕出,但无好句归锦囊。zhǎng jí xīn gān jǐn ǒu chū,dàn wú hǎo jù guī jǐn náng。
忽然桃浪暖,红影落星光。hū rán táo làng nuǎn,hóng yǐng luò xīng guāng。
须臾墨云卷,四顾失青苍。xū yú mò yún juǎn,sì gù shī qīng cāng。
出海与亚班,神色俱仓皇。chū hǎi yǔ yà bān,shén sè jù cāng huáng。
飞身上桅杪,指南凭针芒。fēi shēn shàng wéi miǎo,zhǐ nán píng zhēn máng。
谓言渡海此最险,呵㗵下有蛟鼍藏。wèi yán dù hǎi cǐ zuì xiǎn,hē xù xià yǒu jiāo tuó cáng。
去年太守误落漈,鹬如飞凫失侣天外周翱翔。qù nián tài shǒu wù luò jì,yù rú fēi fú shī lǚ tiān wài zhōu áo xiáng。
今年将军复遭毒,有如曹兵百万赤壁遇周郎。jīn nián jiāng jūn fù zāo dú,yǒu rú cáo bīng bǎi wàn chì bì yù zhōu láng。
罗经巽己偶错位,北去弱水东扶桑。luó jīng xùn jǐ ǒu cuò wèi,běi qù ruò shuǐ dōng fú sāng。
我闻此语了无怖,俗子所见皆秕糠。wǒ wén cǐ yǔ le wú bù,sú zi suǒ jiàn jiē bǐ kāng。
男儿桑弧悬矢志四方,径须腰悬斗印提干将。nán ér sāng hú xuán shǐ zhì sì fāng,jìng xū yāo xuán dòu yìn tí gàn jiāng。
出入玉门赴沙场,直探虎穴扫欃枪。chū rù yù mén fù shā chǎng,zhí tàn hǔ xué sǎo chán qiāng。
名勒钟鼎勋旗常,回手抉汉分天章。míng lēi zhōng dǐng xūn qí cháng,huí shǒu jué hàn fēn tiān zhāng。
不然翻身跳出尘坱外,跨鳌骑鹤骖鸾凰。bù rán fān shēn tiào chū chén yǎng wài,kuà áo qí hè cān luán huáng。
朝游碧落暮沧溟,须弥大界随相羊。cháo yóu bì luò mù cāng míng,xū mí dà jiè suí xiāng yáng。
谁能瑟瑟缩缩如寒螀。shuí néng sè sè suō suō rú hán jiāng。
坐令颜鬓凋秋霜。zuò lìng yán bìn diāo qiū shuāng。
况闻蓬莱方丈咫尺尘隔断,世乏仙骨谁梯航。kuàng wén péng lái fāng zhàng zhǐ chǐ chén gé duàn,shì fá xiān gǔ shuí tī háng。
因风误到更可喜,底用祸福先周详。yīn fēng wù dào gèng kě xǐ,dǐ yòng huò fú xiān zhōu xiáng。
台阳一番岛,宛在水中央。tái yáng yī fān dǎo,wǎn zài shuǐ zhōng yāng。
古称毗舍耶,或云婆娑洋。gǔ chēng pí shě yé,huò yún pó suō yáng。
自从归入版图后,穿胸儋耳咸循良。zì cóng guī rù bǎn tú hòu,chuān xiōng dān ěr xián xún liáng。
我来衔命持羽节,要将帝德勤宣扬。wǒ lái xián mìng chí yǔ jié,yào jiāng dì dé qín xuān yáng。
兼恐奇才遗海外,一一搜采贡明堂。jiān kǒng qí cái yí hǎi wài,yī yī sōu cǎi gòng míng táng。
水程志更更十一,蠡窥管测毕竟绳尺难参量。shuǐ chéng zhì gèng gèng shí yī,lí kuī guǎn cè bì jìng shéng chǐ nán cān liàng。
何奇不有怪不储,且复耳目恣探详。hé qí bù yǒu guài bù chǔ,qiě fù ěr mù zì tàn xiáng。
兹游之奇平生冠,东坡快事吾能偿。zī yóu zhī qí píng shēng guān,dōng pō kuài shì wú néng cháng。
舟师喘定笑绝倒,喜色转露眉间黄。zhōu shī chuǎn dìng xiào jué dào,xǐ sè zhuǎn lù méi jiān huáng。
天鸡一声晓色白,百怪照影争逃亡。tiān jī yī shēng xiǎo sè bái,bǎi guài zhào yǐng zhēng táo wáng。
不见澎湖见飞鸟,鸟飞多处山云长。bù jiàn pēng hú jiàn fēi niǎo,niǎo fēi duō chù shān yún zhǎng。
三十六岛郁相望,渔庄蟹舍纷低昂。sān shí liù dǎo yù xiāng wàng,yú zhuāng xiè shě fēn dī áng。
收篷暂寄泊,呼童满引觞。shōu péng zàn jì pō,hū tóng mǎn yǐn shāng。
尔雅颓然不知身与世,恍忽栩栩瞬息历九州遍八极,徜徉于无何有之乡。ěr yǎ tuí rán bù zhī shēn yǔ shì,huǎng hū xǔ xǔ shùn xī lì jiǔ zhōu biàn bā jí,cháng yáng yú wú hé yǒu zhī xiāng。

钱琦

清浙江仁和人,字相人,号玙沙,晚年自号耕石老人。乾隆二年进士,官至福建布政使。平生以“虚心实力”四字自勉。好为诗。有《澄碧斋诗钞》。 钱琦的作品>>

猜您喜欢

赤嵌楼

钱琦

旧是红彝地,今成勾曲天。jiù shì hóng yí dì,jīn chéng gōu qū tiān。
螺旋盘曲磴,树古抱寒烟。luó xuán pán qū dèng,shù gǔ bào hán yān。
日脚浮云外,潮头落槛前。rì jiǎo fú yún wài,cháo tóu luò kǎn qián。
牛皮一席地,芳草自年年。niú pí yī xí dì,fāng cǎo zì nián nián。

赤嵌城

钱琦

几历沧桑劫,孤留赤嵌城。jǐ lì cāng sāng jié,gū liú chì qiàn chéng。
有人谈往事,到此悟浮生。yǒu rén tán wǎng shì,dào cǐ wù fú shēng。
地迥云山阔,时平烽火清。dì jiǒng yún shān kuò,shí píng fēng huǒ qīng。
不妨残堞上,高枕听潮声。bù fáng cán dié shàng,gāo zhěn tīng cháo shēng。

海会寺

钱琦

草莽英雄地,楼台歌舞春。cǎo mǎng yīng xióng dì,lóu tái gē wǔ chūn。
荒烟迷断础,净业忏前因。huāng yān mí duàn chǔ,jìng yè chàn qián yīn。
潮长龙归钵,亭空鸟唤人。cháo zhǎng lóng guī bō,tíng kōng niǎo huàn rén。
自今依慧日,无复海扬尘。zì jīn yī huì rì,wú fù hǎi yáng chén。

滩河杂诗

钱琦

忽听惊涛响似雷,水军怒挟海潮回。hū tīng jīng tāo xiǎng shì léi,shuǐ jūn nù xié hǎi cháo huí。
神矜灵应留奇迹,天纵山川骋异才。shén jīn líng yīng liú qí jì,tiān zòng shān chuān chěng yì cái。
寒雨连宵摧落木,夕阳终古照苍苔。hán yǔ lián xiāo cuī luò mù,xī yáng zhōng gǔ zhào cāng tái。
从今不怕风波险,直向风波窟里来。cóng jīn bù pà fēng bō xiǎn,zhí xiàng fēng bō kū lǐ lái。

袁简斋得余归信以诗寄投次韵奉答其一

钱琦

声声啼鸟劝提壶,得遂初怀本不图。shēng shēng tí niǎo quàn tí hú,dé suì chū huái běn bù tú。
老树几株闲侣伴,方塘半亩小江湖。lǎo shù jǐ zhū xián lǚ bàn,fāng táng bàn mǔ xiǎo jiāng hú。
筵前奉母攀花舞,醉后呼儿当杖扶。yán qián fèng mǔ pān huā wǔ,zuì hòu hū ér dāng zhàng fú。
多少邯郸枕上客,问他此乐梦曾无。duō shǎo hán dān zhěn shàng kè,wèn tā cǐ lè mèng céng wú。

秋日登赤嵌城

钱琦

一自兵销日月光,牛皮尺地幻沧桑。yī zì bīng xiāo rì yuè guāng,niú pí chǐ dì huàn cāng sāng。
空馀芳草埋荒堞,无数残锋卧夕阳。kōng yú fāng cǎo mái huāng dié,wú shù cán fēng wò xī yáng。
歌扇舞衫春寂寂,海潮山月夜茫茫。gē shàn wǔ shān chūn jì jì,hǎi cháo shān yuè yè máng máng。
重来不尽登临兴,何处秋风是故乡。zhòng lái bù jǐn dēng lín xīng,hé chù qiū fēng shì gù xiāng。

抵任

钱琦

四溟中断早潮回,铁板沙礁面面开。sì míng zhōng duàn zǎo cháo huí,tiě bǎn shā jiāo miàn miàn kāi。
天设鹿门严锁钥,地疑蜃气幻楼台。tiān shè lù mén yán suǒ yào,dì yí shèn qì huàn lóu tái。
使槎远载春光到,官府喧传上界来。shǐ chá yuǎn zài chūn guāng dào,guān fǔ xuān chuán shàng jiè lái。
合是前身香案吏,江山管领到蓬莱。hé shì qián shēn xiāng àn lì,jiāng shān guǎn lǐng dào péng lái。

台阳八景诗

钱琦

沙礁屈曲海门通,幅幅蒲帆挂远空。shā jiāo qū qū hǎi mén tōng,fú fú pú fān guà yuǎn kōng。
擘絮乱云天上下,断行飞鹭浪西东。bāi xù luàn yún tiān shàng xià,duàn xíng fēi lù làng xī dōng。
风抟喜近鲲鹏路,星落刚临牛女宫。fēng tuán xǐ jìn kūn péng lù,xīng luò gāng lín niú nǚ gōng。
画意诗情何处最,桃花春涨夕阳红。huà yì shī qíng hé chù zuì,táo huā chūn zhǎng xī yáng hóng。

台阳八景诗

钱琦

历历沙鲲跨海隅,我知鱼乐网平铺。lì lì shā kūn kuà hǎi yú,wǒ zhī yú lè wǎng píng pù。
宏开三面恩波阔,细织千丝夕照孤。hóng kāi sān miàn ēn bō kuò,xì zhī qiān sī xī zhào gū。
春水当门浮角抵,秋风满地小江湖。chūn shuǐ dāng mén fú jiǎo dǐ,qiū fēng mǎn dì xiǎo jiāng hú。
殷勤为向渔师问,中有珊瑚采得无。yīn qín wèi xiàng yú shī wèn,zhōng yǒu shān hú cǎi dé wú。

台阳八景诗

钱琦

孤城百尺压层波,一抹斜阳傍晚过。gū chéng bǎi chǐ yā céng bō,yī mǒ xié yáng bàng wǎn guò。
急浪声中翻石壁,寒烟影里照铜驼。jí làng shēng zhōng fān shí bì,hán yān yǐng lǐ zhào tóng tuó。
珊瑚篱落迷红雾,珠斗栏杆出绛河。shān hú lí luò mí hóng wù,zhū dòu lán gān chū jiàng hé。
指点荷兰遗迹在,月明芳草思谁多。zhǐ diǎn hé lán yí jì zài,yuè míng fāng cǎo sī shuí duō。

台阳八景诗

钱琦

石立金鸡唱晓声,曙光红泛早潮平。shí lì jīn jī chàng xiǎo shēng,shǔ guāng hóng fàn zǎo cháo píng。
暖蒸春髓浮元气,小结仙壶幻赤城。nuǎn zhēng chūn suǐ fú yuán qì,xiǎo jié xiān hú huàn chì chéng。
捧日天真瞻咫尺,应时海亦象文明。pěng rì tiān zhēn zhān zhǐ chǐ,yīng shí hǎi yì xiàng wén míng。
晴霞五色涛千丈,稳载长更十二程。qíng xiá wǔ sè tāo qiān zhàng,wěn zài zhǎng gèng shí èr chéng。

台阳八景诗

钱琦

宿雨初收夜气妍,空灵色相妙难诠。sù yǔ chū shōu yè qì yán,kōng líng sè xiāng miào nán quán。
澄来止水壶中月,洗净浮云水底天。chéng lái zhǐ shuǐ hú zhōng yuè,xǐ jìng fú yún shuǐ dǐ tiān。
鲛女静开霜匣照,骊龙冷抱宝珠眠。jiāo nǚ jìng kāi shuāng xiá zhào,lí lóng lěng bào bǎo zhū mián。
冰心彻底谁怜取,留得清光在海边。bīng xīn chè dǐ shuí lián qǔ,liú dé qīng guāng zài hǎi biān。

台阳八景诗

钱琦

谁移古塞落蛮村,烟雨萧萧旧垒存。shuí yí gǔ sāi luò mán cūn,yān yǔ xiāo xiāo jiù lěi cún。
画里江山天泼墨,马头云树客销魂。huà lǐ jiāng shān tiān pō mò,mǎ tóu yún shù kè xiāo hún。
三峰积霭开仙掌,百尺疏帘卷梵门。sān fēng jī ǎi kāi xiān zhǎng,bǎi chǐ shū lián juǎn fàn mén。
料得诗怀触拨处,最无聊赖是黄昏。liào dé shī huái chù bō chù,zuì wú liáo lài shì huáng hūn。

台阳八景诗

钱琦

何处声声布谷啼,冈山山北柳林西。hé chù shēng shēng bù gǔ tí,gāng shān shān běi liǔ lín xī。
杏花春雨红千亩,蔗叶寒烟绿一犁。xìng huā chūn yǔ hóng qiān mǔ,zhè yè hán yān lǜ yī lí。
水引石头开短圳,笛横牛背过前溪。shuǐ yǐn shí tóu kāi duǎn zhèn,dí héng niú bèi guò qián xī。
屡丰不待秋来卜,多稼如云望早迷。lǚ fēng bù dài qiū lái bo,duō jià rú yún wàng zǎo mí。

台阳八景诗

钱琦

秋登社社报年丰,闲向平原缵武功。qiū dēng shè shè bào nián fēng,xián xiàng píng yuán zuǎn wǔ gōng。
兔窟草枯飞踏箐,鹿场风劲硬开弓。tù kū cǎo kū fēi tà qìng,lù chǎng fēng jìn yìng kāi gōng。
烟清紫塞关临北,旗卷青山尾转东。yān qīng zǐ sāi guān lín běi,qí juǎn qīng shān wěi zhuǎn dōng。
猎罢归来回首望,苍茫一片暮云空。liè bà guī lái huí shǒu wàng,cāng máng yī piàn mù yún kōng。
2912