古诗词

春暮

劳蓉君

湿烟漠漠绣帘低,寒怯酴醾梦欲迷。shī yān mò mò xiù lián dī,hán qiè tú mí mèng yù mí。
风雨渐多春渐老,满城浓翠乳莺啼。fēng yǔ jiàn duō chūn jiàn lǎo,mǎn chéng nóng cuì rǔ yīng tí。

劳蓉君

劳蓉君,字镜香,浙江山阴人。同县陈锦室。有《绿云山房诗草》。 劳蓉君的作品>>

猜您喜欢

书感

劳蓉君

客心与秋气,憔悴古今同。kè xīn yǔ qiū qì,qiáo cuì gǔ jīn tóng。
天地朝昏候,人生聚散中。tiān dì cháo hūn hòu,rén shēng jù sàn zhōng。
白云亲舍梦,黄叶寺楼钟。bái yún qīn shě mèng,huáng yè sì lóu zhōng。
极目寒烟里,飞鸣三两鸿。jí mù hán yān lǐ,fēi míng sān liǎng hóng。

闻南屏钟天大雨霰

劳蓉君

冻云叠叠隐禅林,霰堕空山漏欲沈。dòng yún dié dié yǐn chán lín,xiàn duò kōng shān lòu yù shěn。
万点诗魂飞玉屑,一声仙籁破尘心。wàn diǎn shī hún fēi yù xiè,yī shēng xiān lài pò chén xīn。
重添狸幕镫光瘦,小试螺杯酒味深。zhòng tiān lí mù dèng guāng shòu,xiǎo shì luó bēi jiǔ wèi shēn。
莫道三更寒入梦,有人呵笔尚联吟。mò dào sān gèng hán rù mèng,yǒu rén hē bǐ shàng lián yín。

数拟归省不果睹夕阳有感

劳蓉君

夕阳红到柳梢头,何处歌传故国愁。xī yáng hóng dào liǔ shāo tóu,hé chù gē chuán gù guó chóu。
归计于今凭尺素,相思劳我辄三秋。guī jì yú jīn píng chǐ sù,xiāng sī láo wǒ zhé sān qiū。
环城空有桃花水,唤渡难登竹叶舟。huán chéng kōng yǒu táo huā shuǐ,huàn dù nán dēng zhú yè zhōu。
刚拟回樯逢海警,梦魂常绕面山楼。gāng nǐ huí qiáng féng hǎi jǐng,mèng hún cháng rào miàn shān lóu。

忆舅家小园幼时所游

劳蓉君

惆怅驹光一瞬中,芜园卅载记游踪。chóu chàng jū guāng yī shùn zhōng,wú yuán sà zài jì yóu zōng。
池边鱼影惊新月,竹外鸡声唱午风。chí biān yú yǐng jīng xīn yuè,zhú wài jī shēng chàng wǔ fēng。
绕砌苔枯霜点白,盖檐枫老叶翻红。rào qì tái kū shuāng diǎn bái,gài yán fēng lǎo yè fān hóng。
而今王、谢堂前燕,那识当年总角童。ér jīn wáng xiè táng qián yàn,nà shí dāng nián zǒng jiǎo tóng。

中秋雨

劳蓉君

痴心咒雨未曾收,辜负天香一院浮。chī xīn zhòu yǔ wèi céng shōu,gū fù tiān xiāng yī yuàn fú。
云幻波涛翻玉宇,风吹箫鼓隔琼楼。yún huàn bō tāo fān yù yǔ,fēng chuī xiāo gǔ gé qióng lóu。
候虫寒咽迟迟夜,落叶轻传瑟瑟秋。hòu chóng hán yàn chí chí yè,luò yè qīng chuán sè sè qiū。
欲向九霄看月色,只应欹枕梦皇州。yù xiàng jiǔ xiāo kàn yuè sè,zhǐ yīng yī zhěn mèng huáng zhōu。

登隆山书院西楼

劳蓉君

半空云雾拥层楼,中有仙人驻远眸。bàn kōng yún wù yōng céng lóu,zhōng yǒu xiān rén zhù yuǎn móu。
千古图书藏石室,万家烟树绕溪流。qiān gǔ tú shū cáng shí shì,wàn jiā yān shù rào xī liú。
新诗取压吴山会,健笔能扛浙海秋。xīn shī qǔ yā wú shān huì,jiàn bǐ néng káng zhè hǎi qiū。
此地清高远尘世,好从他日证瀛洲。cǐ dì qīng gāo yuǎn chén shì,hǎo cóng tā rì zhèng yíng zhōu。

春寒

劳蓉君

春光寂寂思依依,深院无人昼掩扉。chūn guāng jì jì sī yī yī,shēn yuàn wú rén zhòu yǎn fēi。
病质吟花红亦瘦,疏帘引草绿争肥。bìng zhì yín huā hóng yì shòu,shū lián yǐn cǎo lǜ zhēng féi。
缘悭骨肉辜乡梦,愁老年华傍翠微。yuán qiān gǔ ròu gū xiāng mèng,chóu lǎo nián huá bàng cuì wēi。
酥雨连朝寒不耐,晚来催我更添衣。sū yǔ lián cháo hán bù nài,wǎn lái cuī wǒ gèng tiān yī。

紫云山途中

劳蓉君

重寻归径紫峰西,回首禅关路已迷。zhòng xún guī jìng zǐ fēng xī,huí shǒu chán guān lù yǐ mí。
出岫云都随足起,衔山日正及肩低。chū xiù yún dōu suí zú qǐ,xián shān rì zhèng jí jiān dī。
溪桥断处撑双塔,烟树丛中卧一犁。xī qiáo duàn chù chēng shuāng tǎ,yān shù cóng zhōng wò yī lí。
不有阮孚千两屐,那能摩壁尽留题。bù yǒu ruǎn fú qiān liǎng jī,nà néng mó bì jǐn liú tí。

紫云山途中

劳蓉君

最爱林皋路几叉,贪看景色屡停车。zuì ài lín gāo lù jǐ chā,tān kàn jǐng sè lǚ tíng chē。
绕溪屋似鱼鳞细,截道桥如雁齿斜。rào xī wū shì yú lín xì,jié dào qiáo rú yàn chǐ xié。
山远云根疏著树,秋深霜叶艳成花。shān yuǎn yún gēn shū zhù shù,qiū shēn shuāng yè yàn chéng huā。
凌空极目增乡思,千里归来羡暮鸦。líng kōng jí mù zēng xiāng sī,qiān lǐ guī lái xiàn mù yā。

忆龙山故居

劳蓉君

傍小琅琅塔影斜,山楼空剩旧烟霞。bàng xiǎo láng láng tǎ yǐng xié,shān lóu kōng shèng jiù yān xiá。
可怜晓起催妆鸟,犹认窗西铁树花。kě lián xiǎo qǐ cuī zhuāng niǎo,yóu rèn chuāng xī tiě shù huā。

山窗即景

劳蓉君

山窗宜向百花开,好鸟催诗日日来。shān chuāng yí xiàng bǎi huā kāi,hǎo niǎo cuī shī rì rì lái。
谁为含情删不得,垂杨分绿护妆台。shuí wèi hán qíng shān bù dé,chuí yáng fēn lǜ hù zhuāng tái。

山窗即景

劳蓉君

春朝常破绣工夫,笔砚安排兴不孤。chūn cháo cháng pò xiù gōng fū,bǐ yàn ān pái xīng bù gū。
怪底花枝慵过我,一帘香影倩风扶。guài dǐ huā zhī yōng guò wǒ,yī lián xiāng yǐng qiàn fēng fú。

初至唐昌作柳絮吟呈越中老母

劳蓉君

君不见,灞桥之上杨柳枝,荡摇飞絮含丰姿。jūn bù jiàn,bà qiáo zhī shàng yáng liǔ zhī,dàng yáo fēi xù hán fēng zī。
可怜三月化萍梗,正是垂杨头白时。kě lián sān yuè huà píng gěng,zhèng shì chuí yáng tóu bái shí。
临流相送悄无语,忍使萍花自飞舞。lín liú xiāng sòng qiāo wú yǔ,rěn shǐ píng huā zì fēi wǔ。
白门倚望空惘然,泪洒千丝万丝雨。bái mén yǐ wàng kōng wǎng rán,lèi sǎ qiān sī wàn sī yǔ。
此花本是杨枝生,高飞低舞何轻盈。cǐ huā běn shì yáng zhī shēng,gāo fēi dī wǔ hé qīng yíng。
夕阳芳树东流水,无奈春风欲送行。xī yáng fāng shù dōng liú shuǐ,wú nài chūn fēng yù sòng xíng。
青眼依依识行路,犹逐西风向东顾。qīng yǎn yī yī shí xíng lù,yóu zhú xī fēng xiàng dōng gù。
天生弱质有所归,未许本根久依附。tiān shēng ruò zhì yǒu suǒ guī,wèi xǔ běn gēn jiǔ yī fù。
只宜归处便为家,徒羡园中千树花。zhǐ yí guī chù biàn wèi jiā,tú xiàn yuán zhōng qiān shù huā。
花落犹在花开处,飞絮茫茫天一涯。huā luò yóu zài huā kāi chù,fēi xù máng máng tiān yī yá。
看他漂泊今何在,近是比邻远绝塞。kàn tā piāo pō jīn hé zài,jìn shì bǐ lín yuǎn jué sāi。
回思去国梦魂中,相思未了三生债。huí sī qù guó mèng hún zhōng,xiāng sī wèi le sān shēng zhài。
但得杨枝老未衰,春风安稳护楼台。dàn dé yáng zhī lǎo wèi shuāi,chūn fēng ān wěn hù lóu tái。
明年海燕双飞日,衔取萍花枝上来。míng nián hǎi yàn shuāng fēi rì,xián qǔ píng huā zhī shàng lái。

述梦

劳蓉君

寂寂复寂寂,梦境去来疾。jì jì fù jì jì,mèng jìng qù lái jí。
顷涉三千里,不觉关山黑。qǐng shè sān qiān lǐ,bù jué guān shān hēi。
飘飘入庭闱,怡怡语相接。piāo piāo rù tíng wéi,yí yí yǔ xiāng jiē。
门外藤萝红,窗前柳条碧。mén wài téng luó hóng,chuāng qián liǔ tiáo bì。
诸阮犹垂髻,二老发增白。zhū ruǎn yóu chuí jì,èr lǎo fā zēng bái。
七载依恋思,一诉累时日。qī zài yī liàn sī,yī sù lèi shí rì。
天鸡喔喔鸣,瞿然秋镫侧。tiān jī ō ō míng,qú rán qiū dèng cè。
郑人埋野鹿,庄生化胡蝶。zhèng rén mái yě lù,zhuāng shēng huà hú dié。
此境本人间,急追杳无迹。cǐ jìng běn rén jiān,jí zhuī yǎo wú jì。
悔我向梦中,多费一回别。huǐ wǒ xiàng mèng zhōng,duō fèi yī huí bié。
揽衣起徘徊,梅花印残月。lǎn yī qǐ pái huái,méi huā yìn cán yuè。

感怀

劳蓉君

英雄何必皆逢时,陡然遇合犹嫌迟。yīng xióng hé bì jiē féng shí,dǒu rán yù hé yóu xián chí。
凡鸟纷纷占芳树,凤凰安得梧桐枝。fán niǎo fēn fēn zhàn fāng shù,fèng huáng ān dé wú tóng zhī。
自撇茅庐近红日,曩时花草休回忆。zì piē máo lú jìn hóng rì,nǎng shí huā cǎo xiū huí yì。
君不见,春雷一声天地惊,幺䯢瑟缩莫敢出。jūn bù jiàn,chūn léi yī shēng tiān dì jīng,yāo mó sè suō mò gǎn chū。
1912