古诗词

香光寺姚广孝废园醉歌

戴纯

西风吹山山不改,健鹘矫翮凌烟彩。xī fēng chuī shān shān bù gǎi,jiàn gǔ jiǎo hé líng yān cǎi。
古道苍茫踏叶行,晴沙漠漠田每每。gǔ dào cāng máng tà yè xíng,qíng shā mò mò tián měi měi。
道旁萧寺金碧辉,手执马棰叩僧扉。dào páng xiāo sì jīn bì huī,shǒu zhí mǎ chuí kòu sēng fēi。
沙弥煎茶成小憩,秋阳昭灼牛羊归。shā mí jiān chá chéng xiǎo qì,qiū yáng zhāo zhuó niú yáng guī。
回廊历尽散残步,后圃荒芜足云树。huí láng lì jǐn sàn cán bù,hòu pǔ huāng wú zú yún shù。
亭基苔满曲沼封,松耶石耶尚森布。tíng jī tái mǎn qū zhǎo fēng,sōng yé shí yé shàng sēn bù。
大师学道辞室家,纵横才气满袈裟。dà shī xué dào cí shì jiā,zòng héng cái qì mǎn jiā shā。
靖难功成衣赐紫,几曾性僻耽烟霞。jìng nán gōng chéng yī cì zǐ,jǐ céng xìng pì dān yān xiá。
此地园林几时创,此夜魂游有梵放。cǐ dì yuán lín jǐ shí chuàng,cǐ yè hún yóu yǒu fàn fàng。
僧伽不住女媭嗔,英雄事业俱魔障。sēng gā bù zhù nǚ xū chēn,yīng xióng shì yè jù mó zhàng。
我来携酒挂马鞍,探囊肴核还盈盘。wǒ lái xié jiǔ guà mǎ ān,tàn náng yáo hé hái yíng pán。
据石留连尽杯酌,亦既醉矣瓶罍乾。jù shí liú lián jǐn bēi zhuó,yì jì zuì yǐ píng léi qián。
仰天大笑出门去,山外斜阳红几处。yǎng tiān dà xiào chū mén qù,shān wài xié yáng hóng jǐ chù。
寒水流澌逝不回,从古几人羁日驭。hán shuǐ liú sī shì bù huí,cóng gǔ jǐ rén jī rì yù。
回首层峦指上方,千秋龙象护云堂。huí shǒu céng luán zhǐ shàng fāng,qiān qiū lóng xiàng hù yún táng。
山僧不解古今事,笑杀狂夫醉更狂。shān sēng bù jiě gǔ jīn shì,xiào shā kuáng fū zuì gèng kuáng。

戴纯

戴纯,字莼浦,丹徒人。乾隆丁卯举人,官鸣鹤场盐大使。有《春萍集》。 戴纯的作品>>

猜您喜欢

太原览古

戴纯

表里山河三晋疆,古今无恙控西方。biǎo lǐ shān hé sān jìn jiāng,gǔ jīn wú yàng kòng xī fāng。
衣冠竞说唐虞盛,争战从知赵魏强。yī guān jìng shuō táng yú shèng,zhēng zhàn cóng zhī zhào wèi qiáng。
石岭关横云叆叇,筹边楼迥夜苍凉。shí lǐng guān héng yún ài dài,chóu biān lóu jiǒng yè cāng liáng。
升平人自忘形胜,披拂春风蔓草芳。shēng píng rén zì wàng xíng shèng,pī fú chūn fēng màn cǎo fāng。

太原览古

戴纯

莽莽遥天参井分,东来佳气自氤氲。mǎng mǎng yáo tiān cān jǐng fēn,dōng lái jiā qì zì yīn yūn。
堪怜昔日曾衷甲,却喜清时正右文。kān lián xī rì céng zhōng jiǎ,què xǐ qīng shí zhèng yòu wén。
望里关山通巩洛,意中人物重河汾。wàng lǐ guān shān tōng gǒng luò,yì zhōng rén wù zhòng hé fén。
五原四塞成都会,游览还期证所闻。wǔ yuán sì sāi chéng dōu huì,yóu lǎn hái qī zhèng suǒ wén。

古短歌行

戴纯

土牛不受鞭,木马抱空质。tǔ niú bù shòu biān,mù mǎ bào kōng zhì。
岁月忽我遒,凄然向落日。suì yuè hū wǒ qiú,qī rán xiàng luò rì。
东南多逝水,终古入淮流。dōng nán duō shì shuǐ,zhōng gǔ rù huái liú。
冯夷与河伯,浩荡赴春愁。féng yí yǔ hé bó,hào dàng fù chūn chóu。
春愁载远道,靡靡催客老。chūn chóu zài yuǎn dào,mí mí cuī kè lǎo。
伤彼蕙兰花,不及原上草。shāng bǐ huì lán huā,bù jí yuán shàng cǎo。
饥乌半夜啼,春雨暮凄凄。jī wū bàn yè tí,chūn yǔ mù qī qī。
迷离一梦醒,踯躅两眉低。mí lí yī mèng xǐng,zhí zhú liǎng méi dī。
镫花易零落,秋衫怯渐薄。dèng huā yì líng luò,qiū shān qiè jiàn báo。
寒鸟声啁啾,四顾成萧索。hán niǎo shēng zhāo jiū,sì gù chéng xiāo suǒ。
萧索益悲哀,展驾复迟回。xiāo suǒ yì bēi āi,zhǎn jià fù chí huí。
孤蓬与断梗,飘泊委尘埃。gū péng yǔ duàn gěng,piāo pō wěi chén āi。
孤斟酹霜月,回首成芒忽。gū zhēn lèi shuāng yuè,huí shǒu chéng máng hū。
眼底岁峥嵘,又复怀明发。yǎn dǐ suì zhēng róng,yòu fù huái míng fā。
煌煌东方星,阳气破杳冥。huáng huáng dōng fāng xīng,yáng qì pò yǎo míng。
何当乘金虎,驾言翔紫庭。hé dāng chéng jīn hǔ,jià yán xiáng zǐ tíng。