古诗词

谒仲子庙

曹一士

仲氏遗村古,祠堂济水阴。zhòng shì yí cūn gǔ,cí táng jì shuǐ yīn。
结缨千载志,负米一生心。jié yīng qiān zài zhì,fù mǐ yī shēng xīn。
斜日聊扪碣,清飙乍拂镡。xié rì liáo mén jié,qīng biāo zhà fú chán。
车裘非我有,此义到于今。chē qiú fēi wǒ yǒu,cǐ yì dào yú jīn。
曹一士

曹一士

曹一士(1678-1736)字谔廷,号济寰,又号沔浦生,上海人。雍正七年进士,改庶吉士,散馆授编修。十三年,考选云南道监察御史。乾隆元年,迁工科给事中,上疏请慎选各省督抚、请宽比附妖言之狱、禁挟仇诬告,论垦荒二弊,盐政、报销诸弊等。 曹一士的作品>>

猜您喜欢

鹦鹉

曹一士

飘零绿羽向秋阴,风雨时能惠好音。piāo líng lǜ yǔ xiàng qiū yīn,fēng yǔ shí néng huì hǎo yīn。
老去诗篇多错落,间来佛偈费沉吟。lǎo qù shī piān duō cuò luò,jiān lái fú jì fèi chén yín。
十年庑下高人迹,万里秦山故国心。shí nián wǔ xià gāo rén jì,wàn lǐ qín shān gù guó xīn。
惆怅云霄空有志,病驱拟共息长林。chóu chàng yún xiāo kōng yǒu zhì,bìng qū nǐ gòng xī zhǎng lín。

即事呈沧洲师

曹一士

百折孤忠奉至尊,黄杨闰后厄还存。bǎi zhé gū zhōng fèng zhì zūn,huáng yáng rùn hòu è hái cún。
臣心似水甘分谤,天语如雷敢负恩。chén xīn shì shuǐ gān fēn bàng,tiān yǔ rú léi gǎn fù ēn。
直恐汉廷成党祸,重教楚泽有冤魂。zhí kǒng hàn tíng chéng dǎng huò,zhòng jiào chǔ zé yǒu yuān hún。
三吴父老频遮道,圣世何烦叫九阍。sān wú fù lǎo pín zhē dào,shèng shì hé fán jiào jiǔ hūn。

即事呈沧洲师

曹一士

刍牧艰难罪不辞,烟消日出秣陵时。chú mù jiān nán zuì bù cí,yān xiāo rì chū mò líng shí。
再生顶踵皆君赐,三黜功名是数奇。zài shēng dǐng zhǒng jiē jūn cì,sān chù gōng míng shì shù qí。
归梦千山惊虎豹,家园八口客耘耔。guī mèng qiān shān jīng hǔ bào,jiā yuán bā kǒu kè yún zǐ。
国恩未报身焉往,鶗鴂鸣残鬓欲丝。guó ēn wèi bào shēn yān wǎng,tí jué míng cán bìn yù sī。

访雍门村

曹一士

落日彭城上,秋原多古人。luò rì péng chéng shàng,qiū yuán duō gǔ rén。
有怀孟尝客,言访雍门村。yǒu huái mèng cháng kè,yán fǎng yōng mén cūn。
飒飒风动树,悠悠樵负薪。sà sà fēng dòng shù,yōu yōu qiáo fù xīn。
焉知墓中骨,气压东西秦。yān zhī mù zhōng gǔ,qì yā dōng xī qín。
无弦发哀弹,千载声如闻。wú xián fā āi dàn,qiān zài shēng rú wén。
寄谢弹铗子,三窟徒纷纭。jì xiè dàn jiá zi,sān kū tú fēn yún。