古诗词

得刘仲鸿书感赋

孙清元

烽燧淹㽛町,烟花梦浣江。fēng suì yān gōu tīng,yān huā mèng huàn jiāng。
雁书时得一,龙剑不成双。yàn shū shí dé yī,lóng jiàn bù chéng shuāng。
世正忧多难,城如筑受降。shì zhèng yōu duō nán,chéng rú zhù shòu jiàng。
乱离嗤邴管,轻弃旧乡邦。luàn lí chī bǐng guǎn,qīng qì jiù xiāng bāng。

孙清元

清直隶晋州人。乾隆四十五年武进士,授湖北襄阳镇标中营守备。嘉庆间以镇压川、楚白莲教,累擢四川提督。 孙清元的作品>>

猜您喜欢

山馆晓起

孙清元

一夜梦清冷,不知春浅深。yī yè mèng qīng lěng,bù zhī chūn qiǎn shēn。
开门见芳草,宿雨在幽林。kāi mén jiàn fāng cǎo,sù yǔ zài yōu lín。
听鸟有间意,问花无限心。tīng niǎo yǒu jiān yì,wèn huā wú xiàn xīn。
寥寥尘境外,倚树独长吟。liáo liáo chén jìng wài,yǐ shù dú zhǎng yín。

黔南驿中题壁

孙清元

一驿出青背,一驿落井底。yī yì chū qīng bèi,yī yì luò jǐng dǐ。
一驿岩罅间,一驿水声里。yī yì yán xià jiān,yī yì shuǐ shēng lǐ。
夜夜夜猿啼,家山隔千里。yè yè yè yuán tí,jiā shān gé qiān lǐ。

十一月初六发平夷初出滇境怅然成咏

孙清元

昆湖回望千岩隔,此去真成异乡客。kūn hú huí wàng qiān yán gé,cǐ qù zhēn chéng yì xiāng kè。
一关中断界滇黔,关内晴云关外雪。yī guān zhōng duàn jiè diān qián,guān nèi qíng yún guān wài xuě。
长路漫漫雨雪明,销魂不待断鸿声。zhǎng lù màn màn yǔ xuě míng,xiāo hún bù dài duàn hóng shēng。
驿楼镫火梅花夜,便有天涯万里情。yì lóu dèng huǒ méi huā yè,biàn yǒu tiān yá wàn lǐ qíng。

九日登临安东城楼望昆明抚时感事赋长短句

孙清元

菊酒不忍酌,步至东城闉。jú jiǔ bù rěn zhuó,bù zhì dōng chéng yīn。
城头楼最高,上与天为邻。chéng tóu lóu zuì gāo,shàng yǔ tiān wèi lín。
经始自洪武,及今五百春。jīng shǐ zì hóng wǔ,jí jīn wǔ bǎi chūn。
借问檐前好风日,几见连屋累栋烧成薪。jiè wèn yán qián hǎo fēng rì,jǐ jiàn lián wū lèi dòng shāo chéng xīn。
我昨初客沪水滨,乱余逢节欣饮醇。wǒ zuó chū kè hù shuǐ bīn,luàn yú féng jié xīn yǐn chún。
迩来又重九,胡乃四塞皆烽烟。ěr lái yòu zhòng jiǔ,hú nǎi sì sāi jiē fēng yān。
行省不决战抚策,坐令边吏愁逡巡。xíng shěng bù jué zhàn fǔ cè,zuò lìng biān lì chóu qūn xún。
巡方使者文绝伦,郡侯意气干青云。xún fāng shǐ zhě wén jué lún,jùn hóu yì qì gàn qīng yún。
手长斧柯短,醉胆空轮囷。shǒu zhǎng fǔ kē duǎn,zuì dǎn kōng lún qūn。
座中复有二三客,谈诗说剑俱清新,凭栏我独望慈亲。zuò zhōng fù yǒu èr sān kè,tán shī shuō jiàn jù qīng xīn,píng lán wǒ dú wàng cí qīn。
边云惨澹心氛氲,此楼虽高何足云。biān yún cǎn dàn xīn fēn yūn,cǐ lóu suī gāo hé zú yún。
点窜欧阳诗,俯仰泪沾巾。diǎn cuàn ōu yáng shī,fǔ yǎng lèi zhān jīn。
昆池已不见,况乃城中人。kūn chí yǐ bù jiàn,kuàng nǎi chéng zhōng rén。