古诗词

潼关

李寄

潼关何崔嵬,云是秦门户。tóng guān hé cuī wéi,yún shì qín mén hù。
左河而右华,天然键钥处。zuǒ hé ér yòu huá,tiān rán jiàn yào chù。
金城虽千里,藉此领天府。jīn chéng suī qiān lǐ,jí cǐ lǐng tiān fǔ。
有事但闭关,孰敢间险阻。yǒu shì dàn bì guān,shú gǎn jiān xiǎn zǔ。
我闻孙传廷,受命总师旅。wǒ wén sūn chuán tíng,shòu mìng zǒng shī lǚ。
天予御平台,赐剑亲授斧。tiān yǔ yù píng tái,cì jiàn qīn shòu fǔ。
部署嚄唶将,所统貔貅伍。bù shǔ huō zé jiāng,suǒ tǒng pí xiū wǔ。
誓当靖妖氛,岂特有此土。shì dāng jìng yāo fēn,qǐ tè yǒu cǐ tǔ。
夜半闻贼来,仓皇窜河浒。yè bàn wén zéi lái,cāng huáng cuàn hé hǔ。
堂堂大督师,可怜抱头鼠。táng táng dà dū shī,kě lián bào tóu shǔ。
将士夺门奔,反恨关城堵。jiāng shì duó mén bēn,fǎn hèn guān chéng dǔ。
满街头击撞,贼到跪道左。mǎn jiē tóu jī zhuàng,zéi dào guì dào zuǒ。
解甲搏颡降,刳胸换肺腑。jiě jiǎ bó sǎng jiàng,kū xiōng huàn fèi fǔ。
为贼作前行,尽是干城侣。wèi zéi zuò qián xíng,jǐn shì gàn chéng lǚ。
晨从华阳来,解鞍日未午。chén cóng huá yáng lái,jiě ān rì wèi wǔ。
登城步屧周,春风淡相煦。dēng chéng bù xiè zhōu,chūn fēng dàn xiāng xù。
语燕立平沙,草坡散群牯。yǔ yàn lì píng shā,cǎo pō sàn qún gǔ。
以见证所闻,百二今犹古。yǐ jiàn zhèng suǒ wén,bǎi èr jīn yóu gǔ。
壮哉造化心,洪缝铸此苦。zhuàng zāi zào huà xīn,hóng fèng zhù cǐ kǔ。
连山势奔腾,到此实左顾。lián shān shì bēn téng,dào cǐ shí zuǒ gù。
黄河南面趋,万里抱其股。huáng hé nán miàn qū,wàn lǐ bào qí gǔ。
坚城绾其口,河山益轩举。jiān chéng wǎn qí kǒu,hé shān yì xuān jǔ。
屹如当道罴,悍若负嵎虎。yì rú dāng dào pí,hàn ruò fù yú hǔ。
秦岭手护头,中条子顾父。qín lǐng shǒu hù tóu,zhōng tiáo zi gù fù。
泾渭为内束,函谷乃外拒。jīng wèi wèi nèi shù,hán gǔ nǎi wài jù。
一夫御万夫,诚哉古人语。yī fū yù wàn fū,chéng zāi gǔ rén yǔ。
临晋渡既防,弥缝阙易补。lín jìn dù jì fáng,mí fèng quē yì bǔ。
贼势虽猖狂,所下皆绝圉。zéi shì suī chāng kuáng,suǒ xià jiē jué yǔ。
顿兵坚城下,仰攻势自阻。dùn bīng jiān chéng xià,yǎng gōng shì zì zǔ。
地道既难通,冲车敢乱舞。dì dào jì nán tōng,chōng chē gǎn luàn wǔ。
凭高发礧石,坐看贼糜腐。píng gāo fā léi shí,zuò kàn zéi mí fǔ。
奇兵出贼后,间道绝挽输。qí bīng chū zéi hòu,jiān dào jué wǎn shū。
城堡无可掠,栖亩少稷黍。chéng bǎo wú kě lüè,qī mǔ shǎo jì shǔ。
当时众大帅,旌旗壁楚豫。dāng shí zhòng dà shuài,jīng qí bì chǔ yù。
坚守旬月开,大兵定云赴。jiān shǒu xún yuè kāi,dà bīng dìng yún fù。
函谷如箧底,天设此阱罟。hán gǔ rú qiè dǐ,tiān shè cǐ jǐng gǔ。
尚当诱之入,何况死自取。shàng dāng yòu zhī rù,hé kuàng sǐ zì qǔ。
合击此敝师,全部俱可虏。hé jī cǐ bì shī,quán bù jù kě lǔ。
二崤先轸谋,盱眙臧质武。èr xiáo xiān zhěn móu,xū yí zāng zhì wǔ。
河阳靴中刀,□昌城头鼓。hé yáng xuē zhōng dāo,chāng chéng tóu gǔ。
四者有一焉,足以报圣主。sì zhě yǒu yī yān,zú yǐ bào shèng zhǔ。
不然如宁州,女秀强支拄。bù rán rú níng zhōu,nǚ xiù qiáng zhī zhǔ。
丈夫拥强兵,岂不如一女。zhàng fū yōng qiáng bīng,qǐ bù rú yī nǚ。
奈何弃关奔,天险资闯鼓。nài hé qì guān bēn,tiān xiǎn zī chuǎng gǔ。
称号耸四方,休力养毛羽。chēng hào sǒng sì fāng,xiū lì yǎng máo yǔ。
徵粟于云阳,取材于杜鄠。zhēng sù yú yún yáng,qǔ cái yú dù hù。
三辅五凉闲,壮勇就喔咻。sān fǔ wǔ liáng xián,zhuàng yǒng jiù ō xiū。
诸股贼小帅,源源集幕府。zhū gǔ zéi xiǎo shuài,yuán yuán jí mù fǔ。
颓然抵燕京,孤城难撑拄。tuí rán dǐ yàn jīng,gū chéng nán chēng zhǔ。
君为社稷死,臣系新朝组。jūn wèi shè jì sǐ,chén xì xīn cháo zǔ。
窈窕上林花,凄凉故宫虞。yǎo tiǎo shàng lín huā,qī liáng gù gōng yú。
东镇出下策,开关纳猰貐。dōng zhèn chū xià cè,kāi guān nà yà yǔ。
鹿死不择音,事急将伯助。lù sǐ bù zé yīn,shì jí jiāng bó zhù。
借仇报仇来,以毒攻毒去。jiè chóu bào chóu lái,yǐ dú gōng dú qù。
毒去国已亡,元气有几许。dú qù guó yǐ wáng,yuán qì yǒu jǐ xǔ。
岂知久耽耽,竟堕其术数。qǐ zhī jiǔ dān dān,jìng duò qí shù shù。
贼为虏先驱,我为虏开路。zéi wèi lǔ xiān qū,wǒ wèi lǔ kāi lù。
鹬蚌兢相持,两肉归渔父。yù bàng jīng xiāng chí,liǎng ròu guī yú fù。
痛哉三百年,百战我太祖。tòng zāi sān bǎi nián,bǎi zhàn wǒ tài zǔ。
我观天下形,地势争尺咫。wǒ guān tiān xià xíng,dì shì zhēng chǐ zhǐ。
潼关与渝关,险厄实相似。tóng guān yǔ yú guān,xiǎn è shí xiāng shì。
渝枕山海闲,潼介河山里。yú zhěn shān hǎi xián,tóng jiè hé shān lǐ。
秦陇天下头,渤碣天下尾。qín lǒng tiān xià tóu,bó jié tiān xià wěi。
东西气相应,潼失渝亦启。dōng xī qì xiāng yīng,tóng shī yú yì qǐ。
向使潼不失,据险誓效死。xiàng shǐ tóng bù shī,jù xiǎn shì xiào sǐ。
何至明天下,鸣呼竟若此。hé zhì míng tiān xià,míng hū jìng ruò cǐ。
兴亡屈指筹,夕阳去如驶。xīng wáng qū zhǐ chóu,xī yáng qù rú shǐ。
悲歌下城头,潼关祸之始。bēi gē xià chéng tóu,tóng guān huò zhī shǐ。
猜您喜欢

重来山居庵

李寄

爱兹山气爽,兼访旧僧房。ài zī shān qì shuǎng,jiān fǎng jiù sēng fáng。
不一秋林色,偏多晚稻香。bù yī qiū lín sè,piān duō wǎn dào xiāng。
静禽安笑语,熟犬绕衣裳。jìng qín ān xiào yǔ,shú quǎn rào yī shang。
别后苍苍竹,窗前几个长。bié hòu cāng cāng zhú,chuāng qián jǐ gè zhǎng。

夜入由里山

李寄

深山如积水,步步入空明。shēn shān rú jī shuǐ,bù bù rù kōng míng。
月直松收影,霜寒雁失声。yuè zhí sōng shōu yǐng,shuāng hán yàn shī shēng。
峰容肃相向,涧韵远能迎。fēng róng sù xiāng xiàng,jiàn yùn yuǎn néng yíng。
如此清凉地,尘襟不肯清。rú cǐ qīng liáng dì,chén jīn bù kěn qīng。

寒夜

李寄

寒夜转清寂,偏宜坦步心。hán yè zhuǎn qīng jì,piān yí tǎn bù xīn。
月能圆树影,风欲走松音。yuè néng yuán shù yǐng,fēng yù zǒu sōng yīn。
犬吠真如豹,疏舂半倚砧。quǎn fèi zhēn rú bào,shū chōng bàn yǐ zhēn。
山僧白榾柮,念我步幽林。shān sēng bái gǔ duò,niàn wǒ bù yōu lín。

冬日感怀

李寄

蹉跎难自慰,不特二毛嗟。cuō tuó nán zì wèi,bù tè èr máo jiē。
万里索游倦,十年寄食差。wàn lǐ suǒ yóu juàn,shí nián jì shí chà。
冰池岂跃鲤,曦木自鸣鸦。bīng chí qǐ yuè lǐ,xī mù zì míng yā。
末路躬耕好,通侯尚种瓜。mò lù gōng gēng hǎo,tōng hóu shàng zhǒng guā。

秦归仍寓山居庵追感有作

李寄

孑孑他乡客,皇皇故国人。jié jié tā xiāng kè,huáng huáng gù guó rén。
伤心三寄食,破胆独游秦。shāng xīn sān jì shí,pò dǎn dú yóu qín。
天屈离骚问,山容巢许邻。tiān qū lí sāo wèn,shān róng cháo xǔ lín。
幔亭谋一席,终作子骞臣。màn tíng móu yī xí,zhōng zuò zi qiān chén。

早春重步虞山西簏

李寄

舍舟缘涧入,步步起幽思。shě zhōu yuán jiàn rù,bù bù qǐ yōu sī。
水作夏瀑势,山回冬睡时。shuǐ zuò xià pù shì,shān huí dōng shuì shí。
日蒸梅不待,风急雨无疑。rì zhēng méi bù dài,fēng jí yǔ wú yí。
返屐招游侣,舟中补一诗。fǎn jī zhāo yóu lǚ,zhōu zhōng bǔ yī shī。

山前春步

李寄

游必在清晨,山川几倍新。yóu bì zài qīng chén,shān chuān jǐ bèi xīn。
花风香一路,柳浪绿经旬。huā fēng xiāng yī lù,liǔ làng lǜ jīng xún。
犬吠独行客,僧应连叩人。quǎn fèi dú xíng kè,sēng yīng lián kòu rén。
隔林啼宛转,有鸟正怀春。gé lín tí wǎn zhuǎn,yǒu niǎo zhèng huái chūn。

登岭感兴

李寄

夜霁春皆好,入幽山自深。yè jì chūn jiē hǎo,rù yōu shān zì shēn。
吠声村犬接,敲句野僧吟。fèi shēng cūn quǎn jiē,qiāo jù yě sēng yín。
钓泽羊裘志,编诗甲子心。diào zé yáng qiú zhì,biān shī jiǎ zi xīn。
古人属百世,此意到如今。gǔ rén shǔ bǎi shì,cǐ yì dào rú jīn。

见打鱼者漫与

李寄

此辈易为侣,嗟余只一身。cǐ bèi yì wèi lǚ,jiē yú zhǐ yī shēn。
结花为老友,对月共三人。jié huā wèi lǎo yǒu,duì yuè gòng sān rén。
力少耕田秫,童无卷钓纶。lì shǎo gēng tián shú,tóng wú juǎn diào lún。
不如逐渔子,交手数鲜鳞。bù rú zhú yú zi,jiāo shǒu shù xiān lín。

小步林中

李寄

纷纷凉叶动,风岭步重重。fēn fēn liáng yè dòng,fēng lǐng bù zhòng zhòng。
松影花轻葛,云丝嬲短筇。sōng yǐng huā qīng gé,yún sī niǎo duǎn qióng。
怪啼何种鸟,远翠乍晴峰。guài tí hé zhǒng niǎo,yuǎn cuì zhà qíng fēng。
一爽朝来热,还来听晚钟。yī shuǎng cháo lái rè,hái lái tīng wǎn zhōng。

晚步

李寄

不敢群斯世,空山鹿豕俱。bù gǎn qún sī shì,kōng shān lù shǐ jù。
云今与我熟,名渐少人呼。yún jīn yǔ wǒ shú,míng jiàn shǎo rén hū。
烟罨夕阳树,泉通静室厨。yān yǎn xī yáng shù,quán tōng jìng shì chú。
携筇看活画,原是一倪迂。xié qióng kàn huó huà,yuán shì yī ní yū。

感时

李寄

白尽阮生眼,闲看此市朝。bái jǐn ruǎn shēng yǎn,xián kàn cǐ shì cháo。
窟三真善凿,网四竟何逃。kū sān zhēn shàn záo,wǎng sì jìng hé táo。
骑虎终遭噬,低棋不自饶。qí hǔ zhōng zāo shì,dī qí bù zì ráo。
苏张虽有舌,难解九原嘲。sū zhāng suī yǒu shé,nán jiě jiǔ yuán cháo。

拾松果

李寄

抛却倦时书,闲将筋骨舒。pāo què juàn shí shū,xián jiāng jīn gǔ shū。
嫩菇寻雨后,枯果拾风馀。nèn gū xún yǔ hòu,kū guǒ shí fēng yú。
喜作僧陪客,嫌为山蠹鱼。xǐ zuò sēng péi kè,xián wèi shān dù yú。
黄花兼摘尽,方法拌青蔬。huáng huā jiān zhāi jǐn,fāng fǎ bàn qīng shū。

长日倦甚因书所见

李寄

与僧为眷属,最好是清斋。yǔ sēng wèi juàn shǔ,zuì hǎo shì qīng zhāi。
白煮松花蕈,青烧□落柴。bái zhǔ sōng huā xùn,qīng shāo luò chái。
摊书长日盹,念佛一堂俳。tān shū zhǎng rì dǔn,niàn fú yī táng pái。
村极诸男子,兹辰恶我怀。cūn jí zhū nán zi,zī chén è wǒ huái。

李寄

山寐夜无声,空林月静明。shān mèi yè wú shēng,kōng lín yuè jìng míng。
藤萝垂有景,竹柏影皆行。téng luó chuí yǒu jǐng,zhú bǎi yǐng jiē xíng。
是物俱堪画,无人不自清。shì wù jù kān huà,wú rén bù zì qīng。
前溪幽绝处,一道白烟横。qián xī yōu jué chù,yī dào bái yān héng。
1901234567»