古诗词

潼关

李寄

潼关何崔嵬,云是秦门户。tóng guān hé cuī wéi,yún shì qín mén hù。
左河而右华,天然键钥处。zuǒ hé ér yòu huá,tiān rán jiàn yào chù。
金城虽千里,藉此领天府。jīn chéng suī qiān lǐ,jí cǐ lǐng tiān fǔ。
有事但闭关,孰敢间险阻。yǒu shì dàn bì guān,shú gǎn jiān xiǎn zǔ。
我闻孙传廷,受命总师旅。wǒ wén sūn chuán tíng,shòu mìng zǒng shī lǚ。
天予御平台,赐剑亲授斧。tiān yǔ yù píng tái,cì jiàn qīn shòu fǔ。
部署嚄唶将,所统貔貅伍。bù shǔ huō zé jiāng,suǒ tǒng pí xiū wǔ。
誓当靖妖氛,岂特有此土。shì dāng jìng yāo fēn,qǐ tè yǒu cǐ tǔ。
夜半闻贼来,仓皇窜河浒。yè bàn wén zéi lái,cāng huáng cuàn hé hǔ。
堂堂大督师,可怜抱头鼠。táng táng dà dū shī,kě lián bào tóu shǔ。
将士夺门奔,反恨关城堵。jiāng shì duó mén bēn,fǎn hèn guān chéng dǔ。
满街头击撞,贼到跪道左。mǎn jiē tóu jī zhuàng,zéi dào guì dào zuǒ。
解甲搏颡降,刳胸换肺腑。jiě jiǎ bó sǎng jiàng,kū xiōng huàn fèi fǔ。
为贼作前行,尽是干城侣。wèi zéi zuò qián xíng,jǐn shì gàn chéng lǚ。
晨从华阳来,解鞍日未午。chén cóng huá yáng lái,jiě ān rì wèi wǔ。
登城步屧周,春风淡相煦。dēng chéng bù xiè zhōu,chūn fēng dàn xiāng xù。
语燕立平沙,草坡散群牯。yǔ yàn lì píng shā,cǎo pō sàn qún gǔ。
以见证所闻,百二今犹古。yǐ jiàn zhèng suǒ wén,bǎi èr jīn yóu gǔ。
壮哉造化心,洪缝铸此苦。zhuàng zāi zào huà xīn,hóng fèng zhù cǐ kǔ。
连山势奔腾,到此实左顾。lián shān shì bēn téng,dào cǐ shí zuǒ gù。
黄河南面趋,万里抱其股。huáng hé nán miàn qū,wàn lǐ bào qí gǔ。
坚城绾其口,河山益轩举。jiān chéng wǎn qí kǒu,hé shān yì xuān jǔ。
屹如当道罴,悍若负嵎虎。yì rú dāng dào pí,hàn ruò fù yú hǔ。
秦岭手护头,中条子顾父。qín lǐng shǒu hù tóu,zhōng tiáo zi gù fù。
泾渭为内束,函谷乃外拒。jīng wèi wèi nèi shù,hán gǔ nǎi wài jù。
一夫御万夫,诚哉古人语。yī fū yù wàn fū,chéng zāi gǔ rén yǔ。
临晋渡既防,弥缝阙易补。lín jìn dù jì fáng,mí fèng quē yì bǔ。
贼势虽猖狂,所下皆绝圉。zéi shì suī chāng kuáng,suǒ xià jiē jué yǔ。
顿兵坚城下,仰攻势自阻。dùn bīng jiān chéng xià,yǎng gōng shì zì zǔ。
地道既难通,冲车敢乱舞。dì dào jì nán tōng,chōng chē gǎn luàn wǔ。
凭高发礧石,坐看贼糜腐。píng gāo fā léi shí,zuò kàn zéi mí fǔ。
奇兵出贼后,间道绝挽输。qí bīng chū zéi hòu,jiān dào jué wǎn shū。
城堡无可掠,栖亩少稷黍。chéng bǎo wú kě lüè,qī mǔ shǎo jì shǔ。
当时众大帅,旌旗壁楚豫。dāng shí zhòng dà shuài,jīng qí bì chǔ yù。
坚守旬月开,大兵定云赴。jiān shǒu xún yuè kāi,dà bīng dìng yún fù。
函谷如箧底,天设此阱罟。hán gǔ rú qiè dǐ,tiān shè cǐ jǐng gǔ。
尚当诱之入,何况死自取。shàng dāng yòu zhī rù,hé kuàng sǐ zì qǔ。
合击此敝师,全部俱可虏。hé jī cǐ bì shī,quán bù jù kě lǔ。
二崤先轸谋,盱眙臧质武。èr xiáo xiān zhěn móu,xū yí zāng zhì wǔ。
河阳靴中刀,□昌城头鼓。hé yáng xuē zhōng dāo,chāng chéng tóu gǔ。
四者有一焉,足以报圣主。sì zhě yǒu yī yān,zú yǐ bào shèng zhǔ。
不然如宁州,女秀强支拄。bù rán rú níng zhōu,nǚ xiù qiáng zhī zhǔ。
丈夫拥强兵,岂不如一女。zhàng fū yōng qiáng bīng,qǐ bù rú yī nǚ。
奈何弃关奔,天险资闯鼓。nài hé qì guān bēn,tiān xiǎn zī chuǎng gǔ。
称号耸四方,休力养毛羽。chēng hào sǒng sì fāng,xiū lì yǎng máo yǔ。
徵粟于云阳,取材于杜鄠。zhēng sù yú yún yáng,qǔ cái yú dù hù。
三辅五凉闲,壮勇就喔咻。sān fǔ wǔ liáng xián,zhuàng yǒng jiù ō xiū。
诸股贼小帅,源源集幕府。zhū gǔ zéi xiǎo shuài,yuán yuán jí mù fǔ。
颓然抵燕京,孤城难撑拄。tuí rán dǐ yàn jīng,gū chéng nán chēng zhǔ。
君为社稷死,臣系新朝组。jūn wèi shè jì sǐ,chén xì xīn cháo zǔ。
窈窕上林花,凄凉故宫虞。yǎo tiǎo shàng lín huā,qī liáng gù gōng yú。
东镇出下策,开关纳猰貐。dōng zhèn chū xià cè,kāi guān nà yà yǔ。
鹿死不择音,事急将伯助。lù sǐ bù zé yīn,shì jí jiāng bó zhù。
借仇报仇来,以毒攻毒去。jiè chóu bào chóu lái,yǐ dú gōng dú qù。
毒去国已亡,元气有几许。dú qù guó yǐ wáng,yuán qì yǒu jǐ xǔ。
岂知久耽耽,竟堕其术数。qǐ zhī jiǔ dān dān,jìng duò qí shù shù。
贼为虏先驱,我为虏开路。zéi wèi lǔ xiān qū,wǒ wèi lǔ kāi lù。
鹬蚌兢相持,两肉归渔父。yù bàng jīng xiāng chí,liǎng ròu guī yú fù。
痛哉三百年,百战我太祖。tòng zāi sān bǎi nián,bǎi zhàn wǒ tài zǔ。
我观天下形,地势争尺咫。wǒ guān tiān xià xíng,dì shì zhēng chǐ zhǐ。
潼关与渝关,险厄实相似。tóng guān yǔ yú guān,xiǎn è shí xiāng shì。
渝枕山海闲,潼介河山里。yú zhěn shān hǎi xián,tóng jiè hé shān lǐ。
秦陇天下头,渤碣天下尾。qín lǒng tiān xià tóu,bó jié tiān xià wěi。
东西气相应,潼失渝亦启。dōng xī qì xiāng yīng,tóng shī yú yì qǐ。
向使潼不失,据险誓效死。xiàng shǐ tóng bù shī,jù xiǎn shì xiào sǐ。
何至明天下,鸣呼竟若此。hé zhì míng tiān xià,míng hū jìng ruò cǐ。
兴亡屈指筹,夕阳去如驶。xīng wáng qū zhǐ chóu,xī yáng qù rú shǐ。
悲歌下城头,潼关祸之始。bēi gē xià chéng tóu,tóng guān huò zhī shǐ。
猜您喜欢

经函谷关

李寄

孤吟驴背逐纷纷,路簇征蹄乱晓云。gū yín lǘ bèi zhú fēn fēn,lù cù zhēng tí luàn xiǎo yún。
百二关中曾未险,五千言后竟无人。bǎi èr guān zhōng céng wèi xiǎn,wǔ qiān yán hòu jìng wú rén。
遥遥山去连秦岭,滚滚尘飞及鸟群。yáo yáo shān qù lián qín lǐng,gǔn gǔn chén fēi jí niǎo qún。
却笑弃繻非壮志,高车驷马了终军。què xiào qì xū fēi zhuàng zhì,gāo chē sì mǎ le zhōng jūn。

病馀杂咏感怀初入永兴二首

李寄

破褐空囊竟入秦,南山北渭望中新。pò hè kōng náng jìng rù qín,nán shān běi wèi wàng zhōng xīn。
澄天柹叶妆成晦,卷地杨花送去春。chéng tiān shì yè zhuāng chéng huì,juǎn dì yáng huā sòng qù chūn。
皂帽管宁非避世,白衣李泌是山人。zào mào guǎn níng fēi bì shì,bái yī lǐ mì shì shān rén。
竦肩袖手行吟日,驰逐纷纷看雁臣。sǒng jiān xiù shǒu xíng yín rì,chí zhú fēn fēn kàn yàn chén。

病馀杂咏感怀初入永兴二首

李寄

胡家羌笛满春风,百二山河感昔雄。hú jiā qiāng dí mǎn chūn fēng,bǎi èr shān hé gǎn xī xióng。
滚滚腥尘烘日黑,炎炎虐焰射云红。gǔn gǔn xīng chén hōng rì hēi,yán yán nüè yàn shè yún hóng。
钱囊羞涩诗看好,病体登临屐累同。qián náng xiū sè shī kàn hǎo,bìng tǐ dēng lín jī lèi tóng。
时在苏君言不敢,且将仪舌卷喉中。shí zài sū jūn yán bù gǎn,qiě jiāng yí shé juǎn hóu zhōng。

登西五台

李寄

座外高台鸟外楼,登临白眼看神州。zuò wài gāo tái niǎo wài lóu,dēng lín bái yǎn kàn shén zhōu。
渭城春满人皆绿,太乙云生山欲浮。wèi chéng chūn mǎn rén jiē lǜ,tài yǐ yún shēng shān yù fú。
无地可为百姓哭,此天定要杞人忧。wú dì kě wèi bǎi xìng kū,cǐ tiān dìng yào qǐ rén yōu。
酒楼诗草吾侪事,百首千钟未肯休。jiǔ lóu shī cǎo wú chái shì,bǎi shǒu qiān zhōng wèi kěn xiū。

客居

李寄

非唐非汉我游秦,整日高眠懒向人。fēi táng fēi hàn wǒ yóu qín,zhěng rì gāo mián lǎn xiàng rén。
何处燕来同作客,故乡月到自相亲。hé chù yàn lái tóng zuò kè,gù xiāng yuè dào zì xiāng qīn。
孤身咤走三千里,多病悲看九十春。gū shēn zhà zǒu sān qiān lǐ,duō bìng bēi kàn jiǔ shí chūn。
沧海横流何日静,徐书马疏好披陈。cāng hǎi héng liú hé rì jìng,xú shū mǎ shū hǎo pī chén。

闲居

李寄

锦葵树树开皆好,木槿朝朝色可怜。jǐn kuí shù shù kāi jiē hǎo,mù jǐn cháo cháo sè kě lián。
径蝶蕊香俱散乱,近人花朵更鲜妍。jìng dié ruǐ xiāng jù sàn luàn,jìn rén huā duǒ gèng xiān yán。
虫丝罥蕊何无赖,蜂嘴噙香便落魂。chóng sī juàn ruǐ hé wú lài,fēng zuǐ qín xiāng biàn luò hún。
整日花前勤打点,抚摩佳树作儿孙。zhěng rì huā qián qín dǎ diǎn,fǔ mó jiā shù zuò ér sūn。

署中有怀终南

李寄

饱食空斋懒过人,花闲树下百回巡。bǎo shí kōng zhāi lǎn guò rén,huā xián shù xià bǎi huí xún。
枝枝叶绿风翻背,个个蜂黄粉裹身。zhī zhī yè lǜ fēng fān bèi,gè gè fēng huáng fěn guǒ shēn。
游借山图供睡览,诗凭药力助心神。yóu jiè shān tú gōng shuì lǎn,shī píng yào lì zhù xīn shén。
三千里外吾能到,咫尺终南隔却秦。sān qiān lǐ wài wú néng dào,zhǐ chǐ zhōng nán gé què qín。

李寄

独酒三杯可御寒,不妨长坐到更阑。dú jiǔ sān bēi kě yù hán,bù fáng zhǎng zuò dào gèng lán。
雁声初向霜前听,月色偏宜树里看。yàn shēng chū xiàng shuāng qián tīng,yuè sè piān yí shù lǐ kàn。
久客自知容易老,无家莫叹路行难。jiǔ kè zì zhī róng yì lǎo,wú jiā mò tàn lù xíng nán。
秋风此夕殊多事,送过箜篌簇几弹。qiū fēng cǐ xī shū duō shì,sòng guò kōng hóu cù jǐ dàn。

九日

李寄

百二关中重九日,三千里外一孤身。bǎi èr guān zhōng zhòng jiǔ rì,sān qiān lǐ wài yī gū shēn。
登山临水归何处,对酒放歌愁杀人。dēng shān lín shuǐ guī hé chù,duì jiǔ fàng gē chóu shā rén。
青天皛皛雁独去,黄菊丛丛花自新。qīng tiān xiǎo xiǎo yàn dú qù,huáng jú cóng cóng huā zì xīn。
秦地秋风尤凛洌,难为客子泪沾巾。qín dì qiū fēng yóu lǐn liè,nán wèi kè zi lèi zhān jīn。

池阳咏雪次东坡诗韵二首

李寄

漫天大雪催新句,可恼东坡下韵严。màn tiān dà xuě cuī xīn jù,kě nǎo dōng pō xià yùn yán。
黄鹤诗佳应阁笔,葫芦样好也题盐。huáng hè shī jiā yīng gé bǐ,hú lú yàng hǎo yě tí yán。
月明野水横孤艇,花满寒枝压矮檐。yuè míng yě shuǐ héng gū tǐng,huā mǎn hán zhī yā ǎi yán。
白玉合成兹世界,大观犹忆华峰尖。bái yù hé chéng zī shì jiè,dà guān yóu yì huá fēng jiān。

池阳咏雪次东坡诗韵二首

李寄

剡水自弹安道曲,东郊难驾邵雍车。shàn shuǐ zì dàn ān dào qū,dōng jiāo nán jià shào yōng chē。
白当三腊占为麦,飞向长筵看是花。bái dāng sān là zhàn wèi mài,fēi xiàng zhǎng yán kàn shì huā。
落落不因人便热,飘飘一似我无家。luò luò bù yīn rén biàn rè,piāo piāo yī shì wǒ wú jiā。
严寒绝少炉中炭,又向樽前两手叉。yán hán jué shǎo lú zhōng tàn,yòu xiàng zūn qián liǎng shǒu chā。

又池阳咏雪次东坡诗韵二首

李寄

长空威发冻云黏,寒比金吾禁更严。zhǎng kōng wēi fā dòng yún nián,hán bǐ jīn wú jìn gèng yán。
词客漫夸梁苑赋,司农欲税谢家盐。cí kè màn kuā liáng yuàn fù,sī nóng yù shuì xiè jiā yán。
杯浮琥珀羊酥酒,帽拥葳苏獭尾檐。bēi fú hǔ pò yáng sū jiǔ,mào yōng wēi sū tǎ wěi yán。
要我开怀真痛饮,真须立马雪山尖。yào wǒ kāi huái zhēn tòng yǐn,zhēn xū lì mǎ xuě shān jiān。

又池阳咏雪次东坡诗韵二首

李寄

寒林白尽晚归鸦,路有饥寒尚役车。hán lín bái jǐn wǎn guī yā,lù yǒu jī hán shàng yì chē。
可惜细非荞麦面,更怜朵似木棉花。kě xī xì fēi qiáo mài miàn,gèng lián duǒ shì mù mián huā。
有秋定自占来岁,公道何曾隔一家。yǒu qiū dìng zì zhàn lái suì,gōng dào hé céng gé yī jiā。
檐下穷黎思曝背,愿为千丈拨云叉。yán xià qióng lí sī pù bèi,yuàn wèi qiān zhàng bō yún chā。

仲春二日云阳野步

李寄

经岁长关客里门,东风特地上高原。jīng suì zhǎng guān kè lǐ mén,dōng fēng tè dì shàng gāo yuán。
黄鹂啼就鸠鸣树,白马嘶过犬吠村。huáng lí tí jiù jiū míng shù,bái mǎ sī guò quǎn fèi cūn。
天欲困人如不及,春还慰我似能言。tiān yù kùn rén rú bù jí,chūn hái wèi wǒ shì néng yán。
花明柳暗盈盈女,消尽江南落拓春。huā míng liǔ àn yíng yíng nǚ,xiāo jǐn jiāng nán luò tuò chūn。

清明野步有感

李寄

春愁压客不知春,拭眼惊看此日新。chūn chóu yā kè bù zhī chūn,shì yǎn jīng kàn cǐ rì xīn。
树树桃花风着力,村村社酒鸟呼人。shù shù táo huā fēng zhe lì,cūn cūn shè jiǔ niǎo hū rén。
两年梦绕双亲墓,万里心伤一病身。liǎng nián mèng rào shuāng qīn mù,wàn lǐ xīn shāng yī bìng shēn。
怅望江南春十倍,敝裘何事苦留秦。chàng wàng jiāng nán chūn shí bèi,bì qiú hé shì kǔ liú qín。