古诗词

晚登云门山

刘塑

天际仰流云,崩腾如坏山。tiān jì yǎng liú yún,bēng téng rú huài shān。
郁郁纷纷绕襟袖,方知身在层霄间。yù yù fēn fēn rào jīn xiù,fāng zhī shēn zài céng xiāo jiān。
扶桑一任天鸡叫,石洞希夷眠清峭。fú sāng yī rèn tiān jī jiào,shí dòng xī yí mián qīng qiào。
我乘奇气御天风,如蒸如沸号万窍。wǒ chéng qí qì yù tiān fēng,rú zhēng rú fèi hào wàn qiào。
天矫不测群拿空,昂头露角盘苍龙。tiān jiǎo bù cè qún ná kōng,áng tóu lù jiǎo pán cāng lóng。
足傍谽谺逸深谷,森然鼓荡摧长松。zú bàng hān xiā yì shēn gǔ,sēn rán gǔ dàng cuī zhǎng sōng。
忽然神光纷来下,眼明金缕开西东。hū rán shén guāng fēn lái xià,yǎn míng jīn lǚ kāi xī dōng。
欲行不行俨相属,欲断不断联高踪。yù xíng bù xíng yǎn xiāng shǔ,yù duàn bù duàn lián gāo zōng。
须臾变化浩无际,惊涛涨海当吾胸,回望平野净尘土,参差城郭晞微红。xū yú biàn huà hào wú jì,jīng tāo zhǎng hǎi dāng wú xiōng,huí wàng píng yě jìng chén tǔ,cān chà chéng guō xī wēi hóng。
欲寻秦碑并汉碣,苍凉尽被青苔封。yù xún qín bēi bìng hàn jié,cāng liáng jǐn bèi qīng tái fēng。
欻吸朝阳我独领,瑰秘更向山灵请。chuā xī cháo yáng wǒ dú lǐng,guī mì gèng xiàng shān líng qǐng。
以手开笼取置归,放之学堂掣烟景。yǐ shǒu kāi lóng qǔ zhì guī,fàng zhī xué táng chè yān jǐng。
交飞乱涌俄归山,拂槛萦窗无留影。jiāo fēi luàn yǒng é guī shān,fú kǎn yíng chuāng wú liú yǐng。
即应泼墨数斗挥淋漓,高悬生绡十丈满题诗。jí yīng pō mò shù dòu huī lín lí,gāo xuán shēng xiāo shí zhàng mǎn tí shī。

刘塑

刘塑,字淡明,号廉园,诸城人。雍正壬子举人。有《清欢堂诗集》。 刘塑的作品>>

猜您喜欢