古诗词

送献堂旭东如桢三君之中国

赖绍尧

低首樊笼貉一丘,飘然忽作御风游。dī shǒu fán lóng háo yī qiū,piāo rán hū zuò yù fēng yóu。
鲲鹏变化渺千里,鸾凤翱翔隘十洲。kūn péng biàn huà miǎo qiān lǐ,luán fèng áo xiáng ài shí zhōu。
大海珊瑚凭网取,小山丛桂漫淹留。dà hǎi shān hú píng wǎng qǔ,xiǎo shān cóng guì màn yān liú。
年来我亦伤幽废,欲附沧溟泛钓舟。nián lái wǒ yì shāng yōu fèi,yù fù cāng míng fàn diào zhōu。

赖绍尧

赖绍尧,栎社为纪念成立二十年而编选的《栎社第一集》出版,共收入赖绍尧诗作四十六首。其后,连横亦蒐集其遗作,共得六十六首,以《悔之诗钞》之名连载于《台湾诗荟》。后又将《悔之诗钞》与林痴仙的《无闷词钞》合称「赖林二子诗词」,编入「雅堂丛刊诗稿」,但并未出版。1987年台湾省文献会将「雅堂丛刊诗稿」影印出版,目前经龙文出版社据此重新整理影印,收入「台湾先贤诗文集汇刊」。今即以龙文本《悔之诗钞》为底本,并增补《悔之诗钞》未收之诗作进行校刊。(廖振富撰) 赖绍尧的作品>>

猜您喜欢

台中访傅鹤亭陈枕山二君

赖绍尧

数载惊暌隔,相看各问年。shù zài jīng kuí gé,xiāng kàn gè wèn nián。
形容怜我瘦,文笔羡君妍。xíng róng lián wǒ shòu,wén bǐ xiàn jūn yán。
近市心偏野,能闲俗亦仙。jìn shì xīn piān yě,néng xián sú yì xiān。
赠投无别物,袖里有新篇。zèng tóu wú bié wù,xiù lǐ yǒu xīn piān。

弱水

赖绍尧

隔绝蓬山日倚闾,迢迢弱水一封书。gé jué péng shān rì yǐ lǘ,tiáo tiáo ruò shuǐ yī fēng shū。
上言努力加餐饭,中有相思慰索居。shàng yán nǔ lì jiā cān fàn,zhōng yǒu xiāng sī wèi suǒ jū。
独唱愔愔谁和汝,绮怀渺渺转愁余。dú chàng yīn yīn shuí hé rǔ,qǐ huái miǎo miǎo zhuǎn chóu yú。
无端错把洪乔怨,欲托灵犀当鲤鱼。wú duān cuò bǎ hóng qiáo yuàn,yù tuō líng xī dāng lǐ yú。

送陈瘦云之禹域

赖绍尧

橐笔初为万里游,春风一棹入神州。tuó bǐ chū wèi wàn lǐ yóu,chūn fēng yī zhào rù shén zhōu。
海天袖手看龙战,宗社伤心有鬼谋。hǎi tiān xiù shǒu kàn lóng zhàn,zōng shè shāng xīn yǒu guǐ móu。
尽有新诗题到处,虽非吾土且淹留。jǐn yǒu xīn shī tí dào chù,suī fēi wú tǔ qiě yān liú。
此行若过汉阳渡,吊古先翻鹦鹉洲。cǐ xíng ruò guò hàn yáng dù,diào gǔ xiān fān yīng wǔ zhōu。

哭蔡启运社长

赖绍尧

诗星一夜坠光芒,湖海同声哭蔡襄。shī xīng yī yè zhuì guāng máng,hú hǎi tóng shēng kū cài xiāng。
文彩风流今未已,飞扬跋扈我犹狂。wén cǎi fēng liú jīn wèi yǐ,fēi yáng bá hù wǒ yóu kuáng。
敢凭后死雄坛坫,欲起先生质瓣香。gǎn píng hòu sǐ xióng tán diàn,yù qǐ xiān shēng zhì bàn xiāng。
穗帐不亲坟草宿,招魂谁为觅巫阳。suì zhàng bù qīn fén cǎo sù,zhāo hún shuí wèi mì wū yáng。

秋尽

赖绍尧

霜风谡谡度空林,重九才过岁又侵。shuāng fēng sù sù dù kōng lín,zhòng jiǔ cái guò suì yòu qīn。
感遇未成芳草句,悲秋肯拟槁梧吟。gǎn yù wèi chéng fāng cǎo jù,bēi qiū kěn nǐ gǎo wú yín。
消磨白发非初志,睥睨青樽起壮心。xiāo mó bái fā fēi chū zhì,pì nì qīng zūn qǐ zhuàng xīn。
漫道床头无长物,篱边尚有万黄金。màn dào chuáng tóu wú zhǎng wù,lí biān shàng yǒu wàn huáng jīn。

落花

赖绍尧

是空是色想非非,才逐春来又送归。shì kōng shì sè xiǎng fēi fēi,cái zhú chūn lái yòu sòng guī。
委地从教风雨妒,漫天疑作劫灰飞。wěi dì cóng jiào fēng yǔ dù,màn tiān yí zuò jié huī fēi。
不仁造物陈刍狗,有恨江山带落晖。bù rén zào wù chén chú gǒu,yǒu hèn jiāng shān dài luò huī。
寂寂园亭朝复暮,忍看红瘦绿偏肥。jì jì yuán tíng cháo fù mù,rěn kàn hóng shòu lǜ piān féi。

寄题谢颂臣先生生圹

赖绍尧

男儿生不能裹尸马革事穷边,立功万里勒燕然。nán ér shēng bù néng guǒ shī mǎ gé shì qióng biān,lì gōng wàn lǐ lēi yàn rán。
又不能隐形服气归神仙,白日尸解升青天。yòu bù néng yǐn xíng fú qì guī shén xiān,bái rì shī jiě shēng qīng tiān。
当学漆园傲吏委形骸,下饲蝼蚁上乌鸢。dāng xué qī yuán ào lì wěi xíng hái,xià sì lóu yǐ shàng wū yuān。
不尔亦当将身化猿鹤,日与虫沙相周旋。bù ěr yì dāng jiāng shēn huà yuán hè,rì yǔ chóng shā xiāng zhōu xuán。
人生世上疣赘耳,溃痈决后均茫然。rén shēng shì shàng yóu zhuì ěr,kuì yōng jué hòu jūn máng rán。
达人方寸喻此理,一视死生无流连。dá rén fāng cùn yù cǐ lǐ,yī shì sǐ shēng wú liú lián。
叹彼仆仆堪舆者,槁项黄馘真可怜。tàn bǐ pū pū kān yú zhě,gǎo xiàng huáng guó zhēn kě lián。
吾友颂臣更豪放,未死先为埋骨圹。wú yǒu sòng chén gèng háo fàng,wèi sǐ xiān wèi mái gǔ kuàng。
科山山下筑生坟,前祖后妻相依傍。kē shān shān xià zhù shēng fén,qián zǔ hòu qī xiāng yī bàng。
坟成鸡黍邀故人,走也未往神先送。fén chéng jī shǔ yāo gù rén,zǒu yě wèi wǎng shén xiān sòng。
万里驰词拟赠君,未敢长歌将哭当。wàn lǐ chí cí nǐ zèng jūn,wèi gǎn zhǎng gē jiāng kū dāng。
曾闻孔圣言,死骨当速朽。céng wén kǒng shèng yán,sǐ gǔ dāng sù xiǔ。
肉体非黄金,不坏亦何有。ròu tǐ fēi huáng jīn,bù huài yì hé yǒu。
又闻宗教家,灵魂乃为宝。yòu wén zōng jiào jiā,líng hún nǎi wèi bǎo。
身壳本六尘,火之无不可。shēn ké běn liù chén,huǒ zhī wú bù kě。
先生儒学探天机,旁通禅理兼能诗。xiān shēng rú xué tàn tiān jī,páng tōng chán lǐ jiān néng shī。
馀事间及青乌术,葬经岂受古人欺。yú shì jiān jí qīng wū shù,zàng jīng qǐ shòu gǔ rén qī。
或疑身后经营计太早,不过平时妄塞悲。huò yí shēn hòu jīng yíng jì tài zǎo,bù guò píng shí wàng sāi bēi。
数首生挽渊明诔,一篇生祭楚人辞。shù shǒu shēng wǎn yuān míng lěi,yī piān shēng jì chǔ rén cí。
他年路过科山麓,我欲招魂一问之。tā nián lù guò kē shān lù,wǒ yù zhāo hún yī wèn zhī。

酒中放歌

赖绍尧

君不见,晋魏之间多风流,刘公放诞阮公愁。jūn bù jiàn,jìn wèi zhī jiān duō fēng liú,liú gōng fàng dàn ruǎn gōng chóu。
刘公作词颂酒德,天真烂熳与天游。liú gōng zuò cí sòng jiǔ dé,tiān zhēn làn màn yǔ tiān yóu。
解酲五斗无不可,随身一锸何所求。jiě chéng wǔ dòu wú bù kě,suí shēn yī chā hé suǒ qiú。
阮公咏怀词慷慨,八十馀篇多烦忧。ruǎn gōng yǒng huái cí kāng kǎi,bā shí yú piān duō fán yōu。
有时忽作穷途哭,六旬大醉不能休。yǒu shí hū zuò qióng tú kū,liù xún dà zuì bù néng xiū。
此中哀乐各有癖,偶然以酒忘形役。cǐ zhōng āi lè gè yǒu pǐ,ǒu rán yǐ jiǔ wàng xíng yì。
人生世上值艰虞,二公之技谁接迹。rén shēng shì shàng zhí jiān yú,èr gōng zhī jì shuí jiē jì。
我从百代溯风骚,中夜起舞忽悲歌。wǒ cóng bǎi dài sù fēng sāo,zhōng yè qǐ wǔ hū bēi gē。
倾壶且作十日饮,酒痕不敌泪痕多。qīng hú qiě zuò shí rì yǐn,jiǔ hén bù dí lèi hén duō。
螟蛉蜾蠃半天下,白眼相看奈汝何。míng líng guǒ luǒ bàn tiān xià,bái yǎn xiāng kàn nài rǔ hé。

次韵答梅樵见赠

赖绍尧

君不见嵇康性懒好奇癖,头面不洗动经夕。jūn bù jiàn jī kāng xìng lǎn hǎo qí pǐ,tóu miàn bù xǐ dòng jīng xī。
忽然锻灶学养生,思向瀛洲煮白石。hū rán duàn zào xué yǎng shēng,sī xiàng yíng zhōu zhǔ bái shí。
神仙怪诞亦何为,吊古山阳馀故宅。shén xiān guài dàn yì hé wèi,diào gǔ shān yáng yú gù zhái。
怜君两度值沧桑,十载海天滞魂魄。lián jūn liǎng dù zhí cāng sāng,shí zài hǎi tiān zhì hún pò。
当涂典午事须臾,天教险巇增阅历。dāng tú diǎn wǔ shì xū yú,tiān jiào xiǎn xī zēng yuè lì。
近者诛茅卜仙郊,一卷农书手不释。jìn zhě zhū máo bo xiān jiāo,yī juǎn nóng shū shǒu bù shì。
兴酣直欲无古人,美酒一斗诗盈百。xīng hān zhí yù wú gǔ rén,měi jiǔ yī dòu shī yíng bǎi。
绝交拟致山公书,甘贫未肯呼将伯。jué jiāo nǐ zhì shān gōng shū,gān pín wèi kěn hū jiāng bó。
明朝约我相过从,草堂为君生颜色。míng cháo yuē wǒ xiāng guò cóng,cǎo táng wèi jūn shēng yán sè。

即席与痴仙幼春咏怀

赖绍尧

吾慕鲁仲连,东海著高节。wú mù lǔ zhòng lián,dōng hǎi zhù gāo jié。
吾慕黄绮辈,商山标遗烈。wú mù huáng qǐ bèi,shāng shān biāo yí liè。
人生贵适志,皎皎非高洁。rén shēng guì shì zhì,jiǎo jiǎo fēi gāo jié。
出世忌太淡,入世忌太热。chū shì jì tài dàn,rù shì jì tài rè。
膏明终见煎,草劲还遭折。gāo míng zhōng jiàn jiān,cǎo jìn hái zāo zhé。
所以古圣贤,保身守明哲。suǒ yǐ gǔ shèng xián,bǎo shēn shǒu míng zhé。
不违性所安,不求世所悦。bù wéi xìng suǒ ān,bù qiú shì suǒ yuè。
亦隘亦不恭,庶以藏吾拙。yì ài yì bù gōng,shù yǐ cáng wú zhuō。

冬日登八卦山

赖绍尧

晨登八卦山,信美风景别。chén dēng bā guà shān,xìn měi fēng jǐng bié。
气和天宇澄,兹游固佳绝。qì hé tiān yǔ chéng,zī yóu gù jiā jué。
冬令行春温,万汇忘惨冽。dōng lìng xíng chūn wēn,wàn huì wàng cǎn liè。
嘉木蔚成林,欣欣相媚悦。jiā mù wèi chéng lín,xīn xīn xiāng mèi yuè。
涧草复青青,山花况未歇。jiàn cǎo fù qīng qīng,shān huā kuàng wèi xiē。
谁知造化心,正气有肃杀。shuí zhī zào huà xīn,zhèng qì yǒu sù shā。
羡彼兰蕙姿,含芬老岩穴。xiàn bǐ lán huì zī,hán fēn lǎo yán xué。
时来苟不荣,运倾或未折。shí lái gǒu bù róng,yùn qīng huò wèi zhé。
感喟遂成章,持以奉明哲。gǎn kuì suì chéng zhāng,chí yǐ fèng míng zhé。

游八堡圳水源感作

赖绍尧

朝溯浊水头,暮沿浊水流。cháo sù zhuó shuǐ tóu,mù yán zhuó shuǐ liú。
浊水汹涌无今古,导源乃自触口之山湫。zhuó shuǐ xiōng yǒng wú jīn gǔ,dǎo yuán nǎi zì chù kǒu zhī shān jiǎo。
就中引水筑堤闸,下溉万顷良田畴。jiù zhōng yǐn shuǐ zhù dī zhá,xià gài wàn qǐng liáng tián chóu。
百年乐利生玩愒,农病乃始为官忧。bǎi nián lè lì shēng wán kài,nóng bìng nǎi shǐ wèi guān yōu。
磺溪有司古遗爱,关心民瘼西门俦。huáng xī yǒu sī gǔ yí ài,guān xīn mín mò xī mén chóu。
昨日发书徵父老,欲以舆论参民谋。zuó rì fā shū zhēng fù lǎo,yù yǐ yú lùn cān mín móu。
愧予南亩一袯襫,时从父老讲锄耰。kuì yǔ nán mǔ yī bó shì,shí cóng fù lǎo jiǎng chú yōu。
曾闻晚禾重节候,耕种不得逾清秋。céng wén wǎn hé zhòng jié hòu,gēng zhǒng bù dé yú qīng qiū。
愿藉堤防出众力,速兴水利祛民愁。yuàn jí dī fáng chū zhòng lì,sù xīng shuǐ lì qū mín chóu。
穰穰禾黍慰私祝,高歌同咏满车篝。ráng ráng hé shǔ wèi sī zhù,gāo gē tóng yǒng mǎn chē gōu。

次韵答痴仙

赖绍尧

骐骥伏盐车,穷年困衔勒。qí jì fú yán chē,qióng nián kùn xián lēi。
一朝度虞阪,盘盘上青石。yī cháo dù yú bǎn,pán pán shàng qīng shí。
驽马顾之笑,惊魂更丧魄。nú mǎ gù zhī xiào,jīng hún gèng sàng pò。
伤哉辕下驹,何异笼中翮。shāng zāi yuán xià jū,hé yì lóng zhōng hé。
多君竹林逸,清谈间悲唶。duō jūn zhú lín yì,qīng tán jiān bēi zé。
自作颂酒文,荷锸日随侧。zì zuò sòng jiǔ wén,hé chā rì suí cè。
倒扶玉山嵇,穷浇垒块籍。dào fú yù shān jī,qióng jiāo lěi kuài jí。
酒中诚可逃,有托非沉溺。jiǔ zhōng chéng kě táo,yǒu tuō fēi chén nì。
把臂同入林,相顾无愠色。bǎ bì tóng rù lín,xiāng gù wú yùn sè。
知章马作船,白也诗无敌。zhī zhāng mǎ zuò chuán,bái yě shī wú dí。
鏖诗斗酒间,翳我终怯力。áo shī dòu jiǔ jiān,yì wǒ zhōng qiè lì。
昨者示我弱,覆杯谢宾客。zuó zhě shì wǒ ruò,fù bēi xiè bīn kè。
谓渠有良箴,忠谏耳勿逆。wèi qú yǒu liáng zhēn,zhōng jiàn ěr wù nì。
人世筑糟丘,九泉争点滴。rén shì zhù zāo qiū,jiǔ quán zhēng diǎn dī。
纷纷醉梦中,生死成今昔。fēn fēn zuì mèng zhōng,shēng sǐ chéng jīn xī。
何必学淳于,一斗一石亦。hé bì xué chún yú,yī dòu yī shí yì。
我时颇疑君,谬诞听岂得。wǒ shí pǒ yí jūn,miù dàn tīng qǐ dé。
曲生虽非友,未至类盗贼。qū shēng suī fēi yǒu,wèi zhì lèi dào zéi。
止之或暂佳,绝之恐非策。zhǐ zhī huò zàn jiā,jué zhī kǒng fēi cè。
再拜受昌言,吾志不可易。zài bài shòu chāng yán,wú zhì bù kě yì。

落花

赖绍尧

匆匆百五好韶光,不信花飞有底忙。cōng cōng bǎi wǔ hǎo sháo guāng,bù xìn huā fēi yǒu dǐ máng。
一缕香魂随逝水,连天红雨作啼妆。yī lǚ xiāng hún suí shì shuǐ,lián tiān hóng yǔ zuò tí zhuāng。
海棠未见梅行聘,桃树难教李代僵。hǎi táng wèi jiàn méi xíng pìn,táo shù nán jiào lǐ dài jiāng。
草就绿章无处诉,含冤我欲问巫阳。cǎo jiù lǜ zhāng wú chù sù,hán yuān wǒ yù wèn wū yáng。
烟雨迷蒙夕照昏,满园春色带啼痕。yān yǔ mí méng xī zhào hūn,mǎn yuán chūn sè dài tí hén。
桃花空说三千岁,苦楝刚逢廿四番。táo huā kōng shuō sān qiān suì,kǔ liàn gāng féng niàn sì fān。
即有彩丝难系命,断无玉琯可回温。jí yǒu cǎi sī nán xì mìng,duàn wú yù guǎn kě huí wēn。
茫茫瘴海凭飞渡,可念维摩病掩门。máng máng zhàng hǎi píng fēi dù,kě niàn wéi mó bìng yǎn mén。