古诗词

伪汉刘冢歌

郑献甫

洛州真龙称刺史,海国毒龙作天子。luò zhōu zhēn lóng chēng cì shǐ,hǎi guó dú lóng zuò tiān zi。
非驴非马欲何为,值兔值牛聊自喜。fēi lǘ fēi mǎ yù hé wèi,zhí tù zhí niú liáo zì xǐ。
尉佗老去吕嘉亡,楼阁重看照烟水。wèi tuó lǎo qù lǚ jiā wáng,lóu gé zhòng kàn zhào yān shuǐ。
朦胧妖气射星文,碎破山河正豆分。méng lóng yāo qì shè xīng wén,suì pò shān hé zhèng dòu fēn。
剩水残山自薰沐,沉香高热炎州云。shèng shuǐ cán shān zì xūn mù,chén xiāng gāo rè yán zhōu yún。
真龙再见毒龙警,孙子先人来执梃。zhēn lóng zài jiàn dú lóng jǐng,sūn zi xiān rén lái zhí tǐng。
麋鹿朝游歌舞台,狐狸夜搰胭脂井。mí lù cháo yóu gē wǔ tái,hú lí yè hú yān zhī jǐng。
墟墓如山不葬金,鱼膏冻灭蚕丝冷。xū mù rú shān bù zàng jīn,yú gāo dòng miè cán sī lěng。
今古回头几战场,关山满目半斜阳。jīn gǔ huí tóu jǐ zhàn chǎng,guān shān mǎn mù bàn xié yáng。
断粉零香杳无处,花田犹说小南强。duàn fěn líng xiāng yǎo wú chù,huā tián yóu shuō xiǎo nán qiáng。
海疆花事自终古,海角蜃楼又帝午,黑水千帆欲竖旗,朱崖一线微闻鼓。hǎi jiāng huā shì zì zhōng gǔ,hǎi jiǎo shèn lóu yòu dì wǔ,hēi shuǐ qiān fān yù shù qí,zhū yá yī xiàn wēi wén gǔ。
鲸鲵万里送头颅,辱没刘郎坟上土。jīng ní wàn lǐ sòng tóu lú,rǔ méi liú láng fén shàng tǔ。

郑献甫

清广西象州人,字小谷。道光十五年进士,官刑部主事。以乞养亲辞官,不复出,自号识字耕田夫。同治间主讲广州、桂林各书院。博览强记,尤熟诸史。为文章直抒胸臆,识见甚卓。有《愚一录》、《补学轩诗文集》等。 郑献甫的作品>>

猜您喜欢

田园游眺偶成

郑献甫

亭皋一叶下,村落暮寒生。tíng gāo yī yè xià,cūn luò mù hán shēng。
落日到鸦背,流云带雁声。luò rì dào yā bèi,liú yún dài yàn shēng。
间招荷笠客,偶作傍山行。jiān zhāo hé lì kè,ǒu zuò bàng shān xíng。
秋色散平楚,萧萧各自惊。qiū sè sàn píng chǔ,xiāo xiāo gè zì jīng。

南康

郑献甫

栗里杳难见,庐山高若何。lì lǐ yǎo nán jiàn,lú shān gāo ruò hé。
孤舟掠星渚,二月已风波。gū zhōu lüè xīng zhǔ,èr yuè yǐ fēng bō。
乡梦因诗少,春愁对酒多。xiāng mèng yīn shī shǎo,chūn chóu duì jiǔ duō。
斜阳方背郭,掩映片帆过。xié yáng fāng bèi guō,yǎn yìng piàn fān guò。

清明日舟次羊城追念前游偶作

郑献甫

江南客买海南舟,仿佛从军恣远游。jiāng nán kè mǎi hǎi nán zhōu,fǎng fú cóng jūn zì yuǎn yóu。
杨叶晚风惊冷节,梨花细雨到炎州。yáng yè wǎn fēng jīng lěng jié,lí huā xì yǔ dào yán zhōu。
岭烟浩荡类移棹,乡树模糊独倚楼。lǐng yān hào dàng lèi yí zhào,xiāng shù mó hú dú yǐ lóu。
欲向越王台上望,干戈满地使人愁。yù xiàng yuè wáng tái shàng wàng,gàn gē mǎn dì shǐ rén chóu。

丙申八月出都寄曾芷潭编修

郑献甫

一日归程千日筹,今朝真个渡芦沟。yī rì guī chéng qiān rì chóu,jīn cháo zhēn gè dù lú gōu。
国门乍出犹疑梦,乡思重生不带愁。guó mén zhà chū yóu yí mèng,xiāng sī zhòng shēng bù dài chóu。
马足正骄黄叶路,诗名权让白云楼。mǎ zú zhèng jiāo huáng yè lù,shī míng quán ràng bái yún lóu。
临流自笑私窥镜,帽影鞭丝别是秋。lín liú zì xiào sī kuī jìng,mào yǐng biān sī bié shì qiū。

丙申八月出都寄曾芷潭编修

郑献甫

夕阳间点素衣尘,入店依然落第身。xī yáng jiān diǎn sù yī chén,rù diàn yī rán luò dì shēn。
作吏不妨呼命士,回家未必定间人。zuò lì bù fáng hū mìng shì,huí jiā wèi bì dìng jiān rén。
莺花上国皇州梦,鸡黍高堂子舍春。yīng huā shàng guó huáng zhōu mèng,jī shǔ gāo táng zi shě chūn。
雨送风迎聊自慰,出门一笑容怀新。yǔ sòng fēng yíng liáo zì wèi,chū mén yī xiào róng huái xīn。

过阳朔吊曹邺故宅

郑献甫

绿树村边路曲盘,碧莲峰里鸟绵蛮。lǜ shù cūn biān lù qū pán,bì lián fēng lǐ niǎo mián mán。
我来不见诗人宅,细雨啼猿过画山。wǒ lái bù jiàn shī rén zhái,xì yǔ tí yuán guò huà shān。

登黄鹤楼

郑献甫

前年我入诸侯幕,今年才访仙人鹤。qián nián wǒ rù zhū hóu mù,jīn nián cái fǎng xiān rén hè。
地上人乘天上云,此身知到三层阁。dì shàng rén chéng tiān shàng yún,cǐ shēn zhī dào sān céng gé。
江汉无声古水流,波澜不动春山幽。jiāng hàn wú shēng gǔ shuǐ liú,bō lán bù dòng chūn shān yōu。
遥岚远翠若争渡,一一卷上朱帘钩。yáo lán yuǎn cuì ruò zhēng dù,yī yī juǎn shàng zhū lián gōu。
更衣不觉春寒小,凭栏但见春光好。gèng yī bù jué chūn hán xiǎo,píng lán dàn jiàn chūn guāng hǎo。
梅花吹罢柳条生,玉笛一声青未了。méi huā chuī bà liǔ tiáo shēng,yù dí yī shēng qīng wèi le。
楚客登高望故乡,遥看一线明潇湘。chǔ kè dēng gāo wàng gù xiāng,yáo kàn yī xiàn míng xiāo xiāng。
忽闻万里叫鸿鹄,归心顿欲过衡阳。hū wén wàn lǐ jiào hóng gǔ,guī xīn dùn yù guò héng yáng。
登楼也识非吾土,题诗何必忘吾语。dēng lóu yě shí fēi wú tǔ,tí shī hé bì wàng wú yǔ。
崔郎自古我自今,捶碎空拳终不武。cuī láng zì gǔ wǒ zì jīn,chuí suì kōng quán zhōng bù wǔ。
少年五度泛晴川,曾吟七字追狂仙。shǎo nián wǔ dù fàn qíng chuān,céng yín qī zì zhuī kuáng xiān。
山光水色只如此,兴会大似非从前。shān guāng shuǐ sè zhǐ rú cǐ,xīng huì dà shì fēi cóng qián。
陈刘邺下两才士,员尚难中贵公子。chén liú yè xià liǎng cái shì,yuán shàng nán zhōng guì gōng zi。
倚楼相与对青波,翩?一鹤凌空起。yǐ lóu xiāng yǔ duì qīng bō,piān yī hè líng kōng qǐ。

秋夜宿慈度寺听梵作

郑献甫

禅堂秘秋光,佛火炯深雾。chán táng mì qiū guāng,fú huǒ jiǒng shēn wù。
幽梵出山来,叶落不知数。yōu fàn chū shān lái,yè luò bù zhī shù。
鱼声亦自间,惊鹊穿林去。yú shēng yì zì jiān,jīng què chuān lín qù。
卷帘踏秋水,月上娑罗树。juǎn lián tà qiū shuǐ,yuè shàng suō luó shù。

秋夜宿慈度寺听梵作

郑献甫

初地无人行,诸天现尘表。chū dì wú rén xíng,zhū tiān xiàn chén biǎo。
松风洒花露,声臭忽已了。sōng fēng sǎ huā lù,shēng chòu hū yǐ le。
寂寞不能言,镫檠写烟筱。jì mò bù néng yán,dèng qíng xiě yān xiǎo。
幽梦破元关,多谢妙音鸟。yōu mèng pò yuán guān,duō xiè miào yīn niǎo。

杂述

郑献甫

敝衣自多虱,荒池亦生鱼。bì yī zì duō shī,huāng chí yì shēng yú。
一气化万物,可想鸿荒初。yī qì huà wàn wù,kě xiǎng hóng huāng chū。
开天必盘古,虽见前代书。kāi tiān bì pán gǔ,suī jiàn qián dài shū。
抟人必女娲,谁育古皇与。tuán rén bì nǚ wā,shuí yù gǔ huáng yǔ。
自从大始来,后实皆先虚。zì cóng dà shǐ lái,hòu shí jiē xiān xū。
问其所以然,先生恐欺予。wèn qí suǒ yǐ rán,xiān shēng kǒng qī yǔ。

杂述

郑献甫

西北半荒塞,东南半沃土。xī běi bàn huāng sāi,dōng nán bàn wò tǔ。
昔缩而今赢,地亦不自主。xī suō ér jīn yíng,dì yì bù zì zhǔ。
大抵多水乡,即为众物府。dà dǐ duō shuǐ xiāng,jí wèi zhòng wù fǔ。
凿淮既通江,扬州多大贾。záo huái jì tōng jiāng,yáng zhōu duō dà jiǎ。
人身益就卑,人心益非古。rén shēn yì jiù bēi,rén xīn yì fēi gǔ。
儒生谈地气,龂龂亦何苦。rú shēng tán dì qì,yín yín yì hé kǔ。

杂述

郑献甫

读书求甚解,用事想当然。dú shū qiú shén jiě,yòng shì xiǎng dāng rán。
渊明及东坡,言之苦不全。yuān míng jí dōng pō,yán zhī kǔ bù quán。
陋哉一孔生,亦张两空拳。lòu zāi yī kǒng shēng,yì zhāng liǎng kōng quán。
问尔欲何为?坐地思谈天。wèn ěr yù hé wèi?zuò dì sī tán tiān。
未辨白非白,安知玄又玄。wèi biàn bái fēi bái,ān zhī xuán yòu xuán。
格物必博物,惭愧张茂先。gé wù bì bó wù,cán kuì zhāng mào xiān。

杂述

郑献甫

种树厌盆花,驯禽厌笼鸟。zhǒng shù yàn pén huā,xùn qín yàn lóng niǎo。
玩赏必咫尺,所见亦何小。wán shǎng bì zhǐ chǐ,suǒ jiàn yì hé xiǎo。
天地木浩浩,动植常扰扰。tiān dì mù hào hào,dòng zhí cháng rǎo rǎo。
形声落闻儿,心目各自了。xíng shēng luò wén ér,xīn mù gè zì le。
赞皇老而痴,平泉悔不早。zàn huáng lǎo ér chī,píng quán huǐ bù zǎo。
一草及一木,子孙欲相保。yī cǎo jí yī mù,zi sūn yù xiāng bǎo。